Lạc Hà và Cát Liên ngke xong ôm nhau bò ra bàn cười. 2 người ngồi tán gẫu trong phòng. Câu chuyện dài lê thê rồi chuyển sang vị hoàng thượng cao ngạo kia.
- Tỷ biết không, muội nghe nói tên cá trạch kia cả ngày ngồi trong phòng đọc tấu chương, xem sách a
- Tỷ cũng thấy hắn không gần nữ sắc, hậu cung bỏ ngỏ
Cát Liên ngắt lời:
- Lẽ nào hắn .... Bất lực? Hay bị bệnh vô sinh?
Lạc Hà đập bàn đứng lên:
- Hắn là đoạn tụ? Ôi, lãng phí tuổi trẻ, lãng phí anh tài, lãng phí ... Chẹp .... Lãng phí!
- Thật khổ cho bao trái tim giai nhân trong cung!
- Nhưng mà nhỡ hắn thích nam nhân?
- Có lí a! Haiz ... Khổ thân bao nam nhân ...
2 người đó, nàng 1 câu, ta 1 lời, kẻ tung người hứng vô cùng sôi nổi, phát huy trí tưởng tượng bay cao bay xa. Có ai để ý có gió lạnh bất thường không?
Chuyện lại chuyển sang a hoàn của Cát Liên, Lục Phi và Chu Linh đang vô cùng thân thiết.
- Từ sáng tới giờ muội hắt hơi liên tục, xem ra là có người mong - Chu Linh thản nhiên cùng Lục Phi đi vào bàn uống trà.
Chủ tớ giống nhau, từ sớm đã quậy phá tới nỗi Quản mama cũng phải bỏ đi.
Ngồi 1 lúc Chu Linh nói muốn ra ngoài vườn thượng uyển chơi nên kéo nhau đi hết.
Ngự hoa viên hội tụ đủ trăm hoa. Hương hoa thơm quẩn quanh 4 bóng dáng yêu kiều. Trên con đường rải đá xanh, 2 bên hoa nở rực rỡ, 4 nàng tiên nhỏ đang thả gót thưởng hoa, miệng cười ấm áp hơn nắng xuân.
Lạc Hà vận y phục màu lục. Mái tóc tạo hình bán nguyệt, ở giữa cài trâm phượng, có tua rủ dài vô cùng xinh ̀đẹp.
Cát Liên khoác váy màu vàng chanh thêu phù dung nở rộ. Thắt lưng buộc chiếc nơ to mà cam phía sau.
Lục Phi và Chu Linh trông như 2 tiểu đồng lớn xác, đáng yêu khỏi nói.
Trong đây được thu về rất nhiều hoa quý do các nước tiến cống. Quả là trăm hoa thu về 1 mối.
P/S: kê up cho e đi kê