My Osin

Chương 22: Chương 22




_ Sao vậy???? Kem quá ngon ah???

_ BÙn cười quá…. hic!!!

Mắt Joe mở to thêm nữa…. cậu cố nhìn thật kĩ cái que kem xem nó có gì bùn cười hem…. bi h hai anh em đang ngồi chay…. hem ti vi… hem đĩa…. thía cái kem chắc chắn là thủ phạm chọc ông anh ba của cậu cười như dại….

_ Đưa em mút thử…

Joe vồ lấy cây kem….

_ Chú điên ah!!! Kem của anh mà….

_ Thế có gì mà cười nhiều thế….

_ Bùn cười ông Chun….

_ Ông già ấy thì mắc gì mà bùn cười…

_ Ông ấy chở con bé đi dự tiệc….

_ Dự tiệc…. tại sao….

_ Là kế hoạch của anh… yên tâm…. con bé đổ là chắc cú…..

_ hả????

—————————————————–

_ Hả?????

Nó nhìn Joe với con mắt ngạc nhiên hết cỡ…. trước mặt nó là một khách sạn hoành tráng…

_ Về nhà cơ mà….

_ Nhà của tôi…. đây là khách sạn của tôi…. xuống đi….

” Rõ ràng là hắn lừa mình….” Nó lầm bầm… nhưng nó cũng nói chưa chính xác…. đúng là Chun đã đưa nó đi thử quần áo…. nhưng hắn đâu có nói là thử quần áo cho nó…. hắn nói là thử quần áo cho em gái hay thể laọi gì gì đó của hắn…. rùi bắt nó mặc cái váy xúng xính hắn chọn… rùi lái nó đến đây lun…. khách sạn…. nó cảm thấy hok yên tâm…. nhỡ….

_ Cô không xuống ah!!!!

Nó nuốt nước bọt….. rồi vén cái váy…. xuống xe….

_ Khoác đi….

_ Gì???

Chun vòng tay ra trước mặt nó…. mỉm cười…

_ Khoác tay tôi….

Nó bặm môi…. rồi nhón ngón trỏ vào đó….

_ Đi thôi…..

Chun kéo tuột nó vô một khán phòng lớn và đầy màu sắc…. Hôm nay là buổi tiệc thiết đãi công ty nhà họ Trần – một gia đình thế phiệt quan hệ lâu năm với nhà họ Ngô và cũng có vai vế lớn trong thương trường……

———————————————————-

Tiếng nhạc dập dìu…. những quý bà quý ông đang say sưa trong điệu vance nhẹ nhàng mà quyến rũ…. nó bây h thì cả hai tay đều bấu chặt lấy CHun…. nguy cơ cúc áo comple lại sắp tuột…..

_ Bấu vừa thui….. cô sợ ah!!!

_ Đâu có… tôi… ah không…. cũng hơi sợ….

Không phải nó sợ vì đây là lần đầu tiên nó dự tiệc… nó sợ bởi nó linh cảm sẽ gặp người quen ở đây…..

Điều nó lo sợ rồi cũng đến….

_ Cậu Chun…. bữa tiệc linh đình quá….

_ Có gì đâu… phó tổng Đường đã quá khen rồi…..

_ Ah!!! Tôi muốn giới thiệu cho cậu một người….

_ Xin lỗi….. là ai vậy….

Ông Đường né người….. một cô gái trẻ bước ra….

_ Đây là tổng giám đốc công ty du lịch của chúng tôi… cô….

_ Để tôi tự giới thiệu được rồi…

Người đàn ông họ Đường bỗng tỏ ra khép nép…..thật không đơn giản…. Chun thầm nghĩ…

_ Xin chào…. tôi là Trần Gia Hoa…. tên tiếng anh là Ella…. vừa cấp bằng thạc sỹ bên Mỹ…. hân hạnh được biết anh….

_ Chào…. Tôi là Ngô Tôn….. được tận mắt trông thấy dung nhan của tổng giám đốc thật hân hạnh…

_ Anh khách sao quá…. ah…. nhưng cô gái kia là ai vậy???

Ella hướng mắt về nó…. đang nép sau người Chun….

” Phù thủy…. phù thủy…. ” _ Nó lẩm bầm….

_ Cô đang nói cái gì vậy…. quay ra đây….

Chun thì thầm…..

Nó thì có vẻ không nghe thấy Chun nói gì…. cứ tù từ bấu áo và lôi Chun đi…..

” Á………………………………………… .”

Nó kêu thất thanh….sau cú ngã không thể đẹp hơn bởi va phải anh bồi bàn đang chạy như tên lửa…..

Chun vội vã chạy ra đỡ nó…. còn Ella…. sau khi nhìn kĩ gương mặt cô gái…. mắt sáng lên và nở một nụ cười ranh mãnh….


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.