_ Dậy coi!!!
Adan mún nằm ra giường giả chết cũng chẳng xong… con mụ osin túm cái đầu vuốt keo sành điệu của nó lên….
_ Nghe chị hỏi???
_ Dạ!!! Đại ca…..
Thằng bé nhún nhuờng chỉ vì nó đang đau….nó mà hok đau thì mụ này chít………..
_ Cô gái hum qua là ai vậy???
_ Ah!!! Kon đỉa Tiny chứ gì??? Mà đại ca hỏi làm mô???
Adan nheo nheo mắt thăm dò…
_ Nè!!! Đừng nói là mụ tính bắt cá hai tay chứ???
_ Nói vớ vẩn gì vậy…..
Nó dúi đầu Adan vô cái gối như cũ….
_ Đại ca hỏi là vì lo cho em chồng…. sắp thành dâu cả rùi… phải quan tâm tới các em chút chút chớ….
_ Vậy ah???
_ Uh!!! Thui nói đi…
_ Hem nói…
_ Cái thằng này…. nói….
_ Hem nói…
_ Nói…
_ Hem…
_ Nói….
_ IM GIÙM CÁI MỒM CÁI!!!!
Chun tông cửa xông vô…. làm nó ngã nhào lên người Adan….
_ Ariel!!
_ Dạ!!!
_ Ngoan bất ngờ…
Adan lầm bầm…
_ Ra đây anh nói chuyện….
_ Hả???
Nó tròn mắt… lại gì nữa đây???
_ Reng…..
_ Phụp!!!
_ Reng…
_ Phụp!!!
…………………………………..
Joe nhẹ nhàng lại gần cái điện thoại…. rút phựt cái giắc ra….. cậu
cẩn thận đặt nó lên bàn…. rồi nhảy lên giường…. trùm chăn kín mặt….
Reng!!!!
Trống ngực Joe lại đập tưng bừng…. sao rút giắc ra rùi mà……
_ Alo….
Trời đất…. là điện thoại bên phòng ông Mike…..
Joe vuốt ngực phì phì…+ thở phò phò…. suốt chìu nay kon bé Tiny khủng bố điện thoại….. Trốn được nó 2 năm đã phải gặp lại gòi….
Cấp 3 với Joe là một quãng thời gian buồn chán…. với cái tính cách
như của cậu thì cuộc sống toàn những đứa kon gái vô vị bám lấy thật
phiền phức và đầy sự bực mình…
Nhưng cậu vẫn có ấn tượng sâu sắc về quãng đời đó…. chắc cũng vì
Tiny…. lúc đầu… khi gặp kon bé… Joe khá ấn tượng vì vẻ thông minh sắc
sảo của nó…. nó đối với Joe rất bình thường… mà không… đúng hơn là cũng
có chút tình ý nhưng hok giống cách mà bọn con gái bình thường hay làm…. điều đấy làm Joe đã từng thấy nó dễ chịu…. không phải là thik… nhưng
cậu đã từng nghĩ kon bé này có thể làm bạn mình… chính vì thế mà có lẽ
cậu thân với kon bé hơn một chút…
Nhưng cũng vì thế mà tai họa xảy ra… cử chỉ của Joe khiến kon bé lầm
tuởng là cậu thik nó…. và thế là nó…. với bản năng thú dữ lúc đó mới lộ
ra của mình…. xua đuổi tất cả những sinh vật gắn mác female lảng vảng
gần cậu…. từ kon mèo con…. con….. mỗi khi Joe tỏ ra yêu thik hay thân
mật với một đối tượng nào đó… nó đều phá đến cùng…. thì treo lên cây….
mèo thì lựa lựa rùi bán vô hàng tiểu hổ…. mỗi ngày nó gọi cho cậu ngót
100 cuộc…. nhìu lần theo dõi để bít nhà…. tra tấn vô hình = con mắt say
đắm nhưng không kém phần ma quái…. Ông chun đã từng phải phá 50 cái máy
điện thoại…. đổi điện thoại đúng hơn nghìn lần…. NHưng cũng may điều Joe sợ nhất cũng không xảy ra…. may là kon bé chưa tự tử vì cậu…. nhưng mà
tự nhiên nó tóm được điện thoại như vậy chắc cái tương lai nó tự tử vì
cậu cũng dễ có lắm….
Lăm lăm ôm cái gối…. Joe mò xuống nhà duới cho yên tĩnh…. ít ra thì nhìn khu vườn…. tâm trạng cậu cũng thoải mái đôi chút….
Joe mở cửa…. hít thở không khí trong lành…. có tiêng nước chảy đâu đây…. cậu nhìn quanh…. hóa ra là kon bé osin đang tưới rau…….