Joe nhăn trán…
_ Em cũng thấy thía… có vẻ ông ấy sợ quá hoá lú rồi…
_ Mà gọi cho anh ba chưa???
_ Ổng bảo làm gì cứ làm… đang bận….
_ Bận với em nào đây… hôm trước vừa say good bye một lúc 5 bà lận… bái phục…
_ Em là em ghét bọn con gái lắm ó…
_ Anh hok có phản ứng với lũ rắc rối ấy…
_ Xem ra có mỗi hai ông anh nhà mình là tài…
” Brừm…!!! “
_ XE ah!!! Anh hai về rồi chăng….???
Adan nhảy vọt một phát ra cửa sổ… thò đầu qua cái cửa bé tí… và suýt nữa ngất lịm…
_ Anh Joe… anh Joe….
_ Gì thế… muốn nổ phòng không…
Joe run run tay ống nghiệm ….
_ Nhưng sao ông Chun nhà mình lại đi cùng với bà cô sát thủ….
_ Hả???
Joe hét lên… vứt ống nghiệm… lon ton chạy ra… và…
” Bùm!!! “
Khói bốc đầy trời…. mặt hai anh em thì đen nhẻm… tóc dựng ngược…
_ Sao anh bỏ ống nghiệm ra…
Adan khịt mũi nhìn Joe….
Chapter 4 :
Chun nâng ly trà… nhìn thì thấy vẻ điềm đạm chín chắn thế thui… thực
chất thì anh chàng đang bấn loạn cực độ… hai thằng em đột nhiên nhìn
mình với ánh mắt ” âu yếm ” lạ lùng…
_ Đề nghị hem được nhìn iu như vậy… nghe hem…
Lời đề nghị có vẻ hok được hưởng ứng cho lắm… vì hiện tại tụi nó vẫn nhòm…
_ Sao nhìn anh hằn thù vậy???
Chun có vẻ hok chịu nổi nữa…
_ Anh làm phòng em tan nát… tài liệu cháy tan…
Joe nghiến răng…
_ Còn bộ cánh em mới mua nữa chứ… Trời ơi!!! Còn đâu…
Adan ôm đầu đau khổ…
_ Sao mà dã man thế…
Chun đặt tay lên trán… mình làm gì để bọn nó ra nông nỗi vậy???
_ Thía anh về với con bé mắc dịch đó là sao???
Adan và Joe cùng hét lên…
_ Ấy!!! Ấy!!! Chúng mày be bé cái mồm thui… con bé đang nấu ăn mà…
_ Em hem bít… chung quy là anh phải mua lại toàn bộ những thứ hỏng hóc trả em…
_ Cả bộ cánh mới của em nữa…
_ Rồi rồi… mua tất… được chưa??? Nhưng mà… Phòng bị nổ… vậy thuốc ngủ.???
_ Chả có thuốc ngủ nào cả…
_ Hả???
Chun suýt tí nữa thì ngã lăn ra đất…
Kế hoạch 1 chính thức phá sản…
—————————————————————
_ Chà… đồ ăn đến đây!!!
Nó tươi cười bê một mâm to hoành tráng chạy ra…
_ Ngon quá!!!
Chun xuýt xoa…
_ Tay nghề của osin mới chắc được lắm đây???
Mike vui mừng hem kém…
Riêng có Adan và Joe vẫn trong tình trạng ” cụ ông ” như vậy… chẳng còn lý thú nào để ăn uống nữa…
_ Này!!!
Chun gẩy tay Joe… thì thầm…
_ Ăn đi!!! Đừng để con bé nghi ngờ…
_ Kệ nó chứ…
Joe gắt… nhưng vẫn cố nhét vài hạt cơm vô mồm…
_ Nào nào!!! Để chào mừng nhà ta có thêm thành viên mới… cạn chén nào…
Mike cầm chai rượu lên lắc lắc…
_ Chà rượu là được lắm đó…
Nó tròn mắt… tròn mồm hưởng ứng…
_ Vậy cạn ly!!!
Joe ngẩng mặt… gào to….
——————————————————-
30 phút sau…
_ Haha!!! Cô học uống rượu ở đâu vậy???
Mike lè nhè… ngất ngưởng… nhưng vẫn hem quên nhiệm vụ : TÁN GÁI!!!
_ Bà tôi dạy đó… tửu lượng của bà cao lắm…
_ Vậy ah???
Mike nói có thế và gục… chiến binh cuối cùng đã ngã… nó nheo mắt nhìn bốn cái xác nằm gục trên bàn…
_ Ngủ vậy là tốt đấy…. để chị đây còn làm việc theo yêu cầu của các chú nữa nhỉ???
Nó đoạn nó chạy ra ngoài cửa sổ phòng ăn… và phun rượu phì phì… Giữ lại cái đống này nửa tiếng mệt thật…
Nó quay lại ngắm mấy anh đẹp trai… lẩm bẩm :
_ Đừng tưởng chị hok có chiêu gì chứ… cứ yên tâm mà ngủ đến hôm kia
đi… thuốc ngủ cộng rượu thì có sét nổ bên tai cũng chả thức được…
hâhhâh…