My Osin

Chương 86: Chương 86




_ Vợ chồng mà thiếu cái ấy thì sẽ ra sao??? Hả???

Mike vỗ vai Adan an ủi…

_ Cố sống thêm vài năm nữa đi rồi tha hồ…

Adan ỉu xìu,….

_ Thôi em về phòng đây… đến h hẹn chat với Joanne rồi…

Joanne sau khi tốt nghiệp đã sang Ý học một khóa về thiết kế thời trang… xa con bé cũng là lý do khiến Adan nhăn nhó suốt ngày….

_ Ah!!! Joe này!!!

Mike lên tiếng gọi… bỏ mặc cảnh gia đình hạnh phúc của Chun và Ella….

_ Sao ạ!!!

Nhấc cặp kính đồ sộ khỏi mũi… dứt mắt ra khỏi màn hình vi tính đầy những giáo trình phức tạp…. Joe nhìn Mike với ánh mắt mang tính soi mói cao…

_ Đi thử áo cưới với anh đi…

Tháng sau Mike và Rainie sẽ chính thức tổ chức… đương nhiên Mike chọn Joe làm phù rể….

_ Phù dâu có đi không???

Joe ngập ngừng…

Nhìn mặt thằng em thộn ra trong một phút… Mike chậm rãi…

_ Không!!!

_ Vậy à???

Joe đáp chán nản….

Sau một năm… Joe tốt nghiệp và chính thức trở thành giảng viên… mọi thứ diễn ra vô cùng tốt đẹp… Chun và Ella vừa sinh con tháng trước… hiện tại 4 anh em vẫn ở chung…. Chỉ riêng có Ariel….

Kon bé bặt vô âm tín từ buổi sáng hôm ấy, không tin tức… không liên lạc… với bất kì ai quen biết nó…. Ngay cả bà chị Ella cũng chịu tịt về số phận cô em gái… Đám cưới Ella và Chun nó không tham dự… Đến bây h… dù là đám cưới con bạn thân… khả năng nó tới chỉ ngấp ngưởng mức 0%….

Do bị thúc giục một cách tàn bạo… Joe buộc lòng nhấc mình khỏi chiếc ghế bành… cùng Mike đi đến nơi chuẩn bị lễ phục….

————————————————

_ Sao anh???

Rainie vừa bước ra từ phòng thay đồ… gương mặt bừng lên nét rạng rỡ…

_ Oh my!!!

Mike thốt lên kinh ngạc… bước tới gần Rainie với vẻ chắc chắn của một tên say rượu….

_ Em là thiên sứ…

Rainie mỉm cười ngượng nghịu…. hai đứa lại quấn lấy nhau trong vòng tay ôm chặt…

_ Xong rồi…. về đi chứ!!!

Joe đáp chán nản… rồi mau ****ng đi ra ngoài….

Tiếng ồn ào xung quanh lập tức ùa vô phòng khi Joe mở cửa… người đi lại đông đúc… lại gần chiếc xe mui trần đỗ bên lề đường… Joe bước vào xe… ngả lưng ra ghế sau… với tay gật nhẹ radio… Tiếng nhạc vang lên trong không gian chật chội của ô tô… CAN’T HELP FALLING IN LOVE!!! Ngó Mike và Rainie sau khung cửa bóng loáng… Joe không khỏi bồi hồi… nếu mọi chuyện vẫn diễn ra mà không có trở ngại… có lẽ… bây h cậu và người đó cũng đang hạnh phúc như thế…. Cảm giác về nó sống dậy trong Joe… từ khi gặp nó lần đầu tiên… Có phải cậu đã quá khắt khe… quá lạnh lùng trước những giọt nước mắt của nó… Có phải chính cậu đã phá hủy tất cả??? Một lúc nào đó… là bao h… đến bao h chúng nó mới có thể bắt đầu lần nữa…

_ Chà … lạnh quá….

Suy nghĩ của Joe tắt phụt khi Mike và Rainie ngồi vô xe… chiếc xe dần lăn bánh….

_ Ý quên…. dừng lại đi anh…

Rainie rên nho nhỏ…

_ Sao vậy???

Mike hỏi sau khi thắng xe….

_ Em quên mất chiếc nhẫn trong lúc thay đồ rồi…

Mike tỏ vẻ bất lực thấy rõ khi nhìn vô mắt Rainie…

_ Tại sao em… trời ơi!!!

_ Để em đi lấy!!!

Rainie nhanh nhảu… có vẻ nó muốn sửa chữa lỗi lầm…

_ Đi được cả quãng rồi…. mà ta phải đến nơi tổ chức nữa chứ…

_ Để em lấy cho!!!

Joe than nhè nhẹ…

_ Cả hai cứ đi tới đó trước đi… em sẽ bắt xe taxi về nhà… việc của em cũng xong rồi….

_ Được chứ???

Không trả lời câu hỏi của Mike… Joe đẩy mạnh cửa xe bước xuống….

_ Vậy cảm ơn em nhé….


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.