Xin chào, lại là mình đây.
Cuối cùng cũng hoàn tất năm ba lớp K vào ngày mười một, mình hoàn thành truyện lúc đang ở trên sân bay, thật may mắn.
Đầu tiên, cho mình cảm ơn Daisy và những bạn đã theo dõi bộ truyện từ đầu. Truyện này rất khó đọc, mọi người kiên nhẫn nhiều rồi.
Cảm ơn những bạn dù dang dở truyện nhưng vẫn ủng hộ mình. Xin lỗi, đúng là mình chỉ giỏi làm khó các cậu.
Câu chuyện này được chuyển ngữ khi mình muốn làm gì đó để kết thúc tuổi trẻ tại Việt Nam, giống như là số ngày đếm ngược vậy, dù rằng mình lở dở mấy ngày.
Mình trân trọng dành tặng câu chuyện này cho lớp cũ, bạn bè thân thiết của mình. Mình thấy mình và họ trong câu chuyện này.
Mình cũng đã rèn luyện được tinh thần thép để đối diện với “Nơi cà phê Sáu.” Chắc lúc xong bộ kia nhân loại ghét mình luôn quá, nhưng không sao cả, mình thấy hạnh phúc với việc chuyển ngữ này, nên mình ổn vì điều đó.
Sau cà phê Sáu sẽ đến một bộ truyện đã chuyển thể thành phim, một bộ còn dài hơn “Trăm năm hòa hợp, ước định một lời nữa”, mình mong là về sau, mọi chuyện vẫn ổn như lúc này.
Một lần nữa, chân thành cảm ơn các cậu đã kiên nhẫn với mình.
Thân ái và yêu thương.