Editor: demcodon
[Hôm nay không thể đi qua. Chu Y ở phòng em, em muốn thảo luận với cậu ấy về cảnh quay ngày mai.]
Tông Chính Hải cầm điện thoại để sang một bên, tiếp tục xem văn kiện trên laptop.
Qua một hồi lâu, hắn đột nhiên dựa vào lưng ghế dựa, giống như hơi mệt mỏi xoa xoa huyệt thái dương của mình. Mặc dù hai tháng nay hắn đến Đảo Thành làm việc. Nhưng cũng không phải hoàn toàn ở chỗ này, thường xuyên phải chạy ngược chạy xuôi cả nước. Thậm chí bay khắp nơi ở nước ngoài. Sở dĩ vô luận đến nơi nào, cuối cùng đều bay trở về Đảo Thành hoàn toàn là vì Lục Dương.
Tông Chính Hải kỳ thật là người rất truyền thống, trong xương quan niệm gia đình rất nặng. Hắn cảm thấy “yêu đất khách” rất bất lợi với gia đình hài hòa. Cho nên khi Lục Dương quay phim không thể ở Thân Thành thì hắn cố hết khả năng nhân nhượng đối phương, tình nguyện bản thân vất vả một chút chạy theo cũng muốn nắm chặt tất cả thời gian có thể ở bên nhau.
Tính chất “công việc” hiện tại của Lục Dương rất đặc biệt. Tương lai tình huống bận rộn cũng sẽ ngày càng nhiều. Một khi vào đoàn, dựa vào cố chấp và nghiêm túc của Lục Dương đối với đóng phim rất có khả năng mấy tháng không về nhà.
Tình huống như vậy đương nhiên là Tông Chính Hải không muốn nhìn thấy. Nhưng trong lòng hắn cũng hiểu rõ. Cho dù tương lai chuyện “ở bên nhau thì ít mà xa cách thì nhiều” như vậy thật sự xảy ra, hắn cũng không có biện pháp làm cho Lục Dương đừng đóng phim nữa, cướp đoạt quyền lợi theo đuổi giấc mơ của đối phương.
Tính lại còn nửa tháng thì đến tết. Tông Chính Hải vốn dĩ muốn năm nay dẫn Lục Dương về thủ đô. Nhưng căn cứ theo tình huống của đoàn phim kế hoạch này chỉ sợ không thể thực hiện.
Cả đoàn phim 70% người đều phải ở Đảo Thành ăn tết, Lục Dương làm nam chính nếu chạy về nhà thật sự không thể nào nói nổi.
Đối với người bình thường nước Hoa ăn tết là ngày lễ rất quan trọng, vô luận rời nhà bao xa đều phải nghĩ cách trở về. Vì thế có để làm cho người “nghe sợ hãi” xuân đến.
Nhưng tình huống của các diễn viên đặc biệt, tình huống ăn tết ở đoàn phim không trở về nhà cũng không hiếm thấy. Thậm chí có người liên tục mấy năm đều ăn tết ở đoàn phim, nghe qua mà thấy chua xót.
Tông Chính Hải vừa nghĩ đến muốn cho Lục Dương ở lại đoàn phim một mình thì trong lòng rất không thoải mái, gần đây cũng nắm chặt mỗi phút mỗi giây muốn ở bên cạnh cậu. Đương nhiên, nếu không có “kẻ thứ ba” xuất hiện.
“Chu Y vừa đến đây không quen biết ai, chỉ quen em. Cho nên em phải ở bên cậu ấy.”
Lục Dương đương nhiên biết Tông Chính Hải vì có thể làm cho bọn họ có nhiều thời gian ở bên nhau đã điều chỉnh rất lớn, đã cố gắng rất nhiều! Chính cậu cũng rất quý trọng mỗi tối ở bên cạnh Tông Chính Hải. Cho dù hai người chỉ là im lặng xem phim truyền hình, chúc nhau ngủ ngon rồi ôm nhau ngủ cũng cảm thấy hạnh phúc gấp bội.
Nhưng tình huống Chu Y không quá thích ứng với đoàn phim. Người đại diện Liêu Tuyết Đình của y lại đặc biệt đến nhờ Lục Dương. Vô luận là xuất phát từ chăm sóc bạn bè, hay là giúp đỡ nghệ sĩ chung công ty. Về công về tư Lục Dương đều phải trông tốt Chu Y.
May mà vai diễn của Chu Y không phải rất nhiều, trước sau chỉ đợi ba ngày sẽ về Thân Thành. Cho nên Lục Dương ba ngày hai đêm này phải để cho Tông Chính Hải “phòng không gối chiếc“.
* * *
Khác với Tông Chính Hải bên này cô đơn chiếc bóng, hiện tại trong phòng Lục Dương rất náo nhiệt.
Không chỉ có Chu Y, còn có Dương Tư đến “thăm cửa“.
“Chào cậu, chào cậu, tôi là Dương Tư, đã nghe qua bài hát mới của cậu, rất êm tai. MV cũng quay rất đẹp!”
Ấn tượng về Chu Y với Dương Tư không tệ, cảm thấy y đang ở Trúc Tinh vẫn sẵn sàng đứng ra nói chuyện thay Lục Dương, hẳn là người trẻ tuổi nhân phẩm không tệ.
Sau này nghe Chu Y hát cảm giác rất đúng đường. Cho nên nghe nói Chu Y vào đoàn đã chạy tới kêu Lục Dương giới thiệu.
Chu Y đối với cô gái, đặc biệt là cô gái xinh đẹp cũng tương đối hướng nội, phản ứng chậm chạp lên thì có vẻ hơi lạnh lùng.
Nhưng cô gái như Dương Tư có trực giác rất mạnh mẽ và chính xác, cảm giác y chỉ là thẹn thùng mà thôi. Cho nên cũng không để ý Chu Y im lặng.
Cô nghe nói Lục Dương phải thảo luận cảnh quay cho Chu Y còn xung phong nhận việc giúp y đối diễn.
Đúng lúc Lục Dương đóng vai Cao Cảnh Thành, Chu Y đóng vai Thạch Tùng Khê và nữ chính Lâm Tú Anh là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên. Giai đoạn trước gần như cảnh quay đều xuất hiện chung.
Hiện tại Lục Dương và Chu Y vừa lúc thiếu diễn viên nữ để đối diễn.
Chu Y vốn dĩ không dự định làm phiền những người khác. Trên thực tế, nếu không phải người đại diện mở miệng thì y ngay cả Lục Dương cũng không muốn làm phiền.
Nhưng Lục Dương phát hiện Dương Tư hứng thú rất cao, khuyên bảo cô trở về hiển nhiên không dễ dàng. Chu Y phải đối mặt vấn đề chỉ sợ càng có rất nhiều cảnh phải đối diễn với nữ diễn viên xa lạ, mà không phải đối diễn với cậu. Cho nên Chu Y tiếp nhận ý tốt của Dương Tư.
Nhưng vì tránh cho loại tin tức “bí mật đêm khuya“. Dương Tư đi tới đường hoàng, cửa phòng mở rộng không nói, còn có trợ lý ra vào ra.
Như vậy thái độ “thẳng thắn thành khẩn gặp nhau” làm cho người muốn đưa tin rất khó buông nĩa ăn.
“Ai cũng không đề phòng, chỉ phải đề phòng Vệ Hà Tịch kia!” Dương Tư cũng không giấu diếm thái độ của mình: “Nếu không phải Cam Vinh dạy dỗ hắn vài lần thì chị cũng muốn tự mình ra tay.”
Chỉ tiếc Dương Tư đóng vai nữ hai, là biểu muội (em họ) của Tứ hoàng tử (Cam Vinh đóng vai). Mặc dù ra chịu tang, nhưng gởi nuôi ở bên nhà mẹ của Cao Cảnh Hoằng, là chân ái trong lòng Tứ hoàng tử.
Cô và Vệ Hà Tịch gần như không có trực tiếp gặp mặt. Cho nên muốn làm cái gì cũng không dễ thao tác.
Cũng chính vì như thế, Cam Vinh “giúp đỡ” làm điều cô làm, mới làm cho ấn tượng của cô đối với Cam Vinh có điều đổi mới.
Mọi người ở trong đoàn phim Truyện Tú Anh ma sát ba tuần đều đã quen thuộc lẫn nhau, ở chung cũng rất tốt.
Vệ Hà Tịch không có lười biếng giống như vừa mới vào đoàn nữa. Ngược lại thường xuyên mua bánh ngọt và đồ uống mời mọi người, cũng coi như “nhận lỗi” và “chịu thua“. Nhưng Dương Tư nhất định cũng không nhận phần “hư tình giả ý” này, vẫn giữ cảnh giác cao độ với Vệ Hà Tịch như cũ.
“Cánh Xuyên kêu chị để ý người kia nhiều một chút, để cho hắn không có biện pháp làm ra chuyện xấu.” Dương Tư giải thích với Lục Dương.
Lục Dương nghe vậy đương nhiên rất cảm động. Đặc biệt là đối với Đàm Cánh Xuyên xa ngoài ngàn dặm vẫn nhớ đến cậu như cũ, thật sự là tiền bối và bạn bè tốt nhất!
Dương Tư nhắc tới Đàm Cánh Xuyên lại nhìn Chu Y bên cạnh Lục Dương, nghĩ tới cái gì đột nhiên cười xấu xa nói: “Gần đây CP đảng Dò đường có vẻ rất phát triển nha.”
--- ---
CP Thứ bảy của Lục Dương và Chu Y bắt đầu từ khi bọn họ quay MV chung với nhau. Mà CP Dò đường lại xuất hiện từ lần thứ hai Đàm Cánh Xuyên đăng Weibo có liên quan đến Lục Dương.
Tính từ khi xuất hiện thì CP đảng Dò đường kỳ thật xuất hiện sớm hơn CP đảng Thứ bảy một chút. Bởi vì không có quá nhiều “tư liệu sống” và “chứng cứ“. CP đảng Dò đường hơn phân nửa chỉ có thể tự tưởng tượng ở trong lòng, không bằng CP đảng Thứ bảy; không chỉ có cảnh hậu trường chụp cho tạp chí, còn có MV và hậu trường MV có thể làm “kỹ thuật ủng hộ“.
Đương nhiên, chút khó khăn nho nhỏ ấy không làm khó được dân mạng lợi hại.
Bọn họ từ tác phẩm riêng của Đàm Cánh Xuyên và Lục Dương tỉ mỉ chọn lựa đoạn ngắn và cảnh. Sau đó thông qua kỹ thuật cắt nối biên tập mạnh mẽ có thể đem hai người hoàn toàn không có xuất hiện chung một tác phẩm hòa hài tự nhiên hợp lại một chỗ, hình thành các loại chuyện xưa hoặc ngọt hoặc đau buồn mới!
Từ khi Truy đuổi phát sóng ra, hơn nữa thành viên đoàn phim tham gia các loại gameshow liên tục phát ra. CP đảng Dò đường nghênh đón mùa xuân thật sự có ý nghĩa!
Bó lớn đường có thể ăn, bó lớn tư liệu sống có thể dùng. Quả thực không cần quá hạnh phúc nha!
Dương Tư thậm chí từng nhìn thấy phiên bản Truy đuổi cắt nối biên tập không có nữ chính. Cô một chút cũng không cảm thấy mình bị “làm lơ” nên đau lòng. Ngược lại có hứng thú theo dõi chủ up phiên bản cắt nối biên tập lên B trạm. Trong lòng yên lặng khen ngợi dân mạng không phải trí tuệ tầm thường, tưởng tượng vô hạn và kỹ thuật cao siêu.
Hơn nữa thợ trang điểm cho Dương Tư chính là đảng Dò đường. Cô vốn dĩ sợ Dương Tư không vui, không dám thừa nhận. Sau này phát hiện Dương Tư một chút cũng không ngại bị Lục Dương đoạt CP. Vì thế thường xuyên lộ ra một chút “hoạt động” của đảng Dò đường cho Dương Tư.
Dương Tư bị cô cho xem không ít video và tiểu thuyết. Thậm chí mua một cái áo thun các cô photoshop in ấn phiên bản Dò đường.Mới đầu cảm thấy thú vị. Nhưng có một số việc bạn nghe nhiều không có khả năng không chịu ảnh hưởng. Dương Tư đã bị đảng Dò đường “tẩy não”, ngày càng cảm thấy Dò đường thật ngọt!
Khác với những người trên mạng tưởng tượng, cô chính là người gần gũi Đàm Cánh Xuyên, ở bên cạnh Lục Dương. Đương nhiên biết những thứ “cưng chiều”, “yêu quý”, “sớm chiều ở chung” gì đó đều - là - thật!!
Cũng chính vì như thế, cô xem video, ảnh chụp và tiểu thuyết mới càng nhập tâm hơn. Cho nên bản thân Dương Tư cũng không biết mình kỳ thật đã yên lặng nhập giáo, trở thành hội viên ẩn hình của fanclub “Dò đường“.
Lần này nhìn thấy “Dò đường” trước “Thứ bảy”, Dương Tư đương nhiên không muốn bỏ qua cơ hội này. Vì thế nói đùa nhắc tới gần đây đảng Dò đường rất vui mừng.
Lục Dương đã hợp tác với Dương Tư hai bộ phim rất hiểu biết cô, thấy Dương Tư lộ ra loại vẻ mặt này thì biết cô lại nổi lên tâm tư đùa giỡn cậu.
Quả nhiên, Dương Tư vừa nhắc tới “Dò đường” lập tức hỏi “Thứ bảy“.
“Chu Y, cậu có biết cậu và Lục Dương bị fan ghép thành CP Thứ bảy không?”
Chu Y nghe người đại diện Thạch Lợi cũ nói qua đề tài “vòng fan xào CP”, tự nhiên biết “CP Thứ bảy” tồn tại. Nhưng ở trong ý thức của y, loại CP này càng như là một loại quan hệ tốt tượng trưng, là ý tổ hợp. Cho nên không có suy nghĩ khác.
Dương Tư thấy Chu Y thành thật gật đầu nhất thời hưng phấn hỏi: “Cậu thấy thế nào?”
Chu Y: “???”
Lục Dương: “...”
Lục Dương nhìn khuôn mặt cười tươi rạng rỡ của Dương Tư ở trong lòng yên lặng nghĩ: Khó trách nhiều năm như vậy Dương Tư và nam thần Cánh Xuyên chưa từng truyền chuyện xấu. Cô gái xinh đẹp xuất trần như vậy người bình thường không hiểu nổi!
May mà Lục Dương cũng có một số cách ứng phó với Dương Tư. Cậu biết lúc này không thể nói tiếp, chỉ có thể nghĩ biện pháp chuyển đề tài. Vì thế mở miệng nói: “Ngày mai Chu Y phải đóng vai Thạch Tùng Khê, có khẩn trương không?”
Chu Y làm một ca sĩ nhảy qua đóng phim. Mặc dù chỉ là vai nhỏ, nhưng đương nhiên cũng khẩn trương. Cho nên Lục Dương vừa hỏi lập tức gật đầu như gà mổ thóc, làm cho Dương Tư cũng xấu hổ làm chậm trễ thời gian y luyện tập để tám chuyện.
Chuyện đã đồng ý, Dương Tư chưa bao giờ lỡ hẹn. Mặc dù nhiệm vụ của bản thân cũng rất nặng. Nhưng hai ngày liên tiếp đều đến phòng Lục Dương đối diễn với Chu Y.
--- ---
Ngày hôm sau buổi tối đối diễn, Dương Tư đi về phòng nghỉ ngơi trước. Chu Y còn ở bên cạnh Lục Dương.
Y nhìn Lục Dương và mình cùng nhau thu xếp đồ, sửa sang lại kịch bản. Đột nhiên cảm thấy phải ở một hoàn cảnh lạ lẫm nhưng cũng có cảm giác an toàn.
Không biết tại sao rõ ràng Lục Dương còn nhỏ tuổi hơn y. Nhưng Chu Y luôn có một chút cảm giác được anh trai chăm sóc. Loại cảm giác này rất thân thiết và tốt đẹp, làm cho Chu Y mỗi một phút giây ở bên cạnh Lục Dương đều đặc biệt vui vẻ, đặc biệt thả lỏng.
Chu Y là con một, ba mẹ đều làm việc trong ban nhạc, rất bận rộn. Khi y còn nhỏ luôn rất hâm mộ mấy bạn học có anh chị em. Sau khi tiến vào Trúc Tinh, mặc dù trên tay người đại diện cũ cũng có mấy nghệ sĩ. Nhưng lúc ở chung chỉ bình nhiên, không có đề tài chung có thể trò chuyện. Người khác cũng không có cách giao tiếp với Chu Y. Cho nên bạn bè tri kỷ không nhiều.
Ban đầu gặp Lục Dương, quen biết và hợp tác, cùng nhau trải qua lời đồn phong ba, tiếp theo chuyện đóng băng và hủy hợp đồng. Chu Y phát hiện mình và Lục Dương đã giúp đỡ nhau, đi qua một đoạn đường rất dài.
Có lẽ đây chính là loại tình cảm đồng cam cộng khổ, làm cho lòng người vẫn luôn ấm áp, luôn thật vui vẻ.
Lục Dương chú ý tới ánh mắt Chu Y thỉnh thoảng ngó qua lập tức hỏi y: “Sao vậy? Có phải có chỗ nào cảm thấy không thoải mái hay không?” Cậu nói không thoải mái là chỉ quá trình đóng phim cảm giác của mình diễn được không thông thuận.
Chu Y lắc lắc đầu: “Không, đều rất tốt.”
Lục Dương thấy trên mặt Chu Y không có biểu cả miễn cưỡng và khó xử thì biết y không phải bởi vì ngượng ngùng mà giả vờ không có gì. Vì thế yên lòng. Cậu lộ ra một nụ cười tươi: “Vậy là tốt rồi, đợi lát nữa về phòng nghỉ ngơi sớm một chút, tranh thủ ngày mai cũng thuận lợi giải quyết hết mấy cảnh của cậu!”
Chu Y đắm chìm trong nụ cười quen thuộc và ấm áp này, kìm lòng không đậu gật đầu. Nếu có thể vẫn luôn ở bên Lục Dương như vậy nhất định sẽ rất hạnh phúc. CP Thứ bảy sao? Dường như cũng không tệ.
* * *
Nhìn thấy Chu Y đăng ảnh chụp, CP đảng Thứ bảy ngủ đông nhiều ngày rốt cuộc hãnh diện một hồi -- nhìn xem, Chu bảo của chúng ta và Dương Dương ở chung một phòng, cười thật ngọt, thật vui vẻ! Về phần nam thần nào đó xa cuối chân trời, xin nghỉ ngơi đi!
Bất quá đảng Dò đường cũng không dự định tranh gì với bọn họ, hoặc là nói khinh thường tranh với bọn họ.
Chung quy Truy đuổi vẫn đang gây sốt, nam chính Phương Duệ và Lục Dương đóng vai Giang Thiên Túng trong phim tương tác thường xuyên, không có việc gì thì đoạn ngắn “tôi lo lắng cho cậu”, “tôi cứu cậu”, ngọt đến đau thương!
Mặc dù trong cốt truyện hai người yêu nhau lắm cắn nhau đau, vừa ngọt vừa ngược. Nhưng “CP đảng Dò đường” nhai pha lê trộn lẫn đường, nhai đến vui vẻ vô cùng, một vòng thỏa mãn.
Theo thời gian thay đổi, đã không có ai đặt Nổi tiếng gió và Truy đuổi chung một chỗ bình luận. Bởi vì hoàn toàn không phải một trình độ.
Khán giả xem Truy đuổi ngày càng nhiều, rất nhiều fan theo phim biến thành “nước máy“. Bọn họ ở trên Weibo, Thiên Nhai, Baidu Tieba, Zhihu của bản thân điên cuồng đề cử, kéo càng nhiều bạn bè người thân cùng nhau nhập hố theo phim. Sau đó những bạn bè người thân này vừa xem cũng muốn ngừng mà không được, tiếp tục khen ngợi đề cử với bạn bè người thân của mình.
Cứ như vậy giống như quả cầu tuyết. Người theo phim và bình luận ngày càng nhiều.
Đoàn phim Truy đuổi ban đầu dự định lượt xem trên mạng vượt mức 100 triệu hoặc là ratings vượt qua 1.5 thì tụ tập mấy diễn viên chính cùng làm hoạt động chúc mừng, thuận tiện lại làm tuyên truyền. Ai biết kế hoạch thật sự không kịp biến hóa.
Lượt xem Truy đuổi của dân mạng sau khi phim phát sóng một tuần đã đột phá 100 triệu, đến tuần thứ ba nhẹ nhàng vượt qua 300 triệu. Khi đến gần kết cục thì thuận lợi đột phá 400 triệu lượt xem.
Mặc dù cuối cùng ratings đài truyền hình không có vượt đến 2.0 có một tia tiếc nuối. Nhưng Truy đuổi đã trở thành phim truyền hình chung kỳ hoàn toàn xứng đáng “Vương nhân khí“.
Chỉ là được đến “Vương nhân khí” còn không đủ để nói lên bộ phim này náo nhiệt. Douban chấm 9.3 điểm, càng là trắng ra biểu hiện nên phim danh tiếng siêu cao.
Mấu chốt là những bình luận và điểm này cũng không phải tiêu tiền mua, hoàn toàn là khán giả và fan tự nâng lên đỉnh. Cho dù có antifan hoặc là ác ý marketing cũng khiêng không nổi khán giả trụ quảng đại ủng hộ và khẳng định.
Bởi vì Truy đuổi thu hoạch được ratings và danh tiếng, nên diễn viên chủ chốt trong phim tự nhiên cũng lập tức được chú ý.
Đàm Cánh Xuyên và Dương Tư càng không cần phải nói. Vốn dĩ đã có đủ giá trị con người, bây giờ càng là thế không thể đỡ.
Phim mới có Đàm Cánh Xuyên làm nam chính chưa đóng máy đã hot lên trước hết hỏa, trở thành bộ phim đáng giá chờ mong nhất trong năm được internet bầu chọn.
Bởi vì Dương Tư trẻ tuổi mà được gọi là “tiểu hoa đán” thuận lợi chuyển hình, con đường đóng phim mở rộng. Dù sao cũng là hoa đán ngồi yên vị trí đứng đầu Nhạc Đô, trong khoảng thời gian ngắn phát ngôn quảng cáo lần lượt và phát bay tới. Trong đó có không ít nhãn hiệu quốc tế nổi tiếng.
Nhưng muốn nói đến sự nổi tiếng tăng nhanh nhất, còn phải kể đến Lục Dương đóng vai nam hai trong Truy đuổi.
Sau khi Truy đuổi phát sóng ra, Weibo cá nhân của Lục Dương và Weibo fanclub official số lượng fan một đường tăng nhanh, thuận lợi đột phá 20 triệu và 700 ngàn lượt theo dõi, trở thành một trong nghệ sĩ cùng tuổi được chú ý.
Kỹ thuật biểu diễn và cố gắng của cậu chiếm được ngày càng nhiều khán giả khẳng định và khen ngợi. Cậu đảm nhiệm vai chính trong Truyện Tú Anh tự nhiên cũng được chờ mong.
Khi tập phim phần sau Truy đuổi phát sóng, vừa lúc là Giang Thiên Túng vì che chở cho Phương Duệ và Ngô Lệnh Tuyết trúng đạn, trọng thương trở thành người thực vật. Fan một mảnh tan nát cõi lòng, sôi nổi tỏ vẻ không thể chấp nhận, thiếu chút nữa dẫn phát bỏ phim một đám.
Lục Dương nhanh chóng đăng một tấm ảnh chụp chung của mình và chó yêu, động tác một người một chó biểu cảm đồng bộ, đều tự chắp tay chào fan. Cậu còn kèm theo một câu [Giang Tiểu Túng và Hắc Bối của cậu trước tiên chúc tết mọi người! Chúc mọi người năm mới vui vẻ!]
Không có mượn cơ hội này tuyên truyền phim mới, mà là ủng hộ phim cũ đã không còn vai diễn của mình. Hành động cuối cùng trấn an fan tan nát cõi lòng thành cặn bã.
Hơn nữa lúc này cốt truyện Truy đuổi đã tiến vào phần cao trào, nhiều mặt tranh đấu cũng đến giai đoạn gay cấn. Khán giả thật sự theo phim kỳ thật tuyệt đối luyến tiếc bỏ phim. Cho nên ratings và lượt xem trên mạng của Truy đuổi tiếp tục giảm tăng.
* * *
Truy đuổi phát sóng kết cục hoàn mỹ khép lại sau ngày thứ ba, người nước Hoa nghênh đón đêm giao thừa.
Tông Chính Hải buổi sáng trong ngày đã ngồi máy bay chạy về thủ đô. Còn Lục Dương thì cùng hầu hết diễn viên và nhân viên đoàn phim Truyện Tú Anh ở lại căn cứ điện ảnh Đảo Thành ăn tết.
Mặc dù không thể về nhà, nhưng dựa theo lệ thường trong đoàn phim cũng sẽ không qua loa đêm giao thừa.
Sáng sớm, tất cả trợ lý diễn viên đều bị giám sát kéo đi tạm thời làm “nhân viên”, cùng nhau lên kế hoạch thu xếp ít nhất một bữa giống như cơm tất niên.
Đảo Thành ở ven biển, mặc dù đã là cuối năm nhưng hải sản vẫn rất nhiều như cũ, tính giá thịt còn cao. Vì thế bọn họ cuối cùng quyết định cả đoàn cùng nhau ăn lẩu hải sản.
Khách sạn Tông Thiên rất tri kỷ, tỏ vẻ có thể giúp bọn họ xử lý nguyên liệu nấu ăn; còn có đầu bếp, tiết kiệm cho đoàn phim không ít sức. Bởi vì không chỉ có một đoàn phim Truyện Tú Anh phải đón năm mới ở căn cứ điện ảnh. Vì để cho bọn họ ăn uống vui vẻ, khách sạn còn cung cấp khu vực đặc biệt cho bọn họ.
Ai cũng không biết đây là ông chủ khách sạn đang mở rộng cửa cho “bà chủ“. Chỉ cảm thấy Tông Thiên không hổ là nhà đầu tư giàu có. Đó gọi là chu đáo và săn sóc.
Cho nên cùng ngày quay đến chạng vạng đã kết thúc. Diễn viên bên này kết thúc công việc sớm một chút thì lập tức gia nhập đội ngũ chuẩn bị “cơm tất niên“. Bởi vì có đầu bếp khách sạn giúp đỡ nên “cơm tất niên” rất nhanh đã lên bàn.
Lục Dương làm nam chính tự nhiên ngồi chung bàn với mấy người đạo diễn. Nhìn nồi lẩu nóng hổi và nụ cười thỏa mãn trên mặt những người khác Lục Dương lại giật mình nhận ra một sự thật -- lúc này cách khi cậu mới sống lại đã gần một năm!
Nói thật, đây kỳ thật không phải lần đầu tiên cậu ăn tết ở đoàn phim. Lúc ở phim trường Hoành Trì “Hoành phiêu“. Bởi vì người nhà mất sớm cho nên hằng năm Lục Dương đều ở phim trường, nói thê thảm một chút chính là không có nhà để về.
Nhưng Lục Dương từ trước đến nay đều có thể mua vui trong nỗi khổ, mỗi khi ăn tết đều có các làm cho bản thân vui vẻ. Bởi vì lúc ăn tết nếu đoàn phim đẩy nhanh tốc độ yêu cần diễn viên quần chúng lúc nhận người lại không dễ dàng. Cho nên cơ hội công việc nhiều, đoàn phim cho thù lao cũng sẽ cao hơn bình thường.
Lực hấp dẫn của Lục Dương không phải tiền, mà là cơ hội. Khi đó diễn vai quần chúng rất có khả năng có thể có lời thoại và lên màn ảnh!
Câu lời thoại đầu tiên trong cuộc đời Lục Dương chính là trong lúc ăn tết mở miệng nói khi làm diễn viên quần chúng cho đoàn phim nào đó. Khi đó xảy ra mỗi một chi tiết đều làm cho ký ức Lục Dương hãy còn mới mẻ.
Ăn tết còn phải ở trong phim trường đoàn phim. Trước tiên kết thúc công việc, xúm một chỗ ăn cơm chung tuyệt đối là hành trình thiết yếu.
Nhưng ăn cơm chung không nhất định sẽ bao gồm diễn viên quần chúng bình thường. Đoàn phim tốt một chút có khả năng còn mời diễn viên quần chúng riêng. Nhưng hầu hết diễn viên quần chúng đều tự giải quyết vấn đề chỗ.
Ăn tết không thể về nhà, còn chỉ có thể ăn cơm tất niên lẻ loi. Ngoại trừ mấy người hẹn kết nhóm, bằng không thật là thê lương.
Lục Dương vẫn luôn nhân duyên tốt, hằng năm đều có người quen có thể cùng nhau trải qua. Nhưng chung quy phải tự mình nấu cơm ăn.
Bởi vì lúc này tiệm ăn ở phim trường đều đóng cửa, muốn ăn cơm đương nhiên phải tự mình thu xếp.
Lẩu nhỏ là sự lựa chọn thường xuyên của mọi người. Bởi vì không cần biết nấu ăn, nguyên liệu nấu ăn phong phú một chút, mua chút nước chấm nước lẩu có sẵn đều rất ngon.
Cho nên Lục Dương nhìn nồi lẩu trước mắt thì không khỏi nhớ tới quãng thời gian đó.
Lúc này trong chén cậu đột nhiên có thêm một con tôm. Lục Dương ngốc nghếch quay đầu, chỉ thấy đôi đũa của Dương Tư ngồi ở bên cạnh cậu mới rút về.
Đối phương tức giận trợn mắt nhìn cậu: “Bọn chị cướp cũng không cướp được, em còn có thời gian ngẩn người? Còn không mau động đũa! Đợi lát nữa không còn gì ăn cho em khóc!”
Lục Dương đột nhiên cảm thấy trong lòng ấm áp, đôi mắt bỗng nhiên hơi ê ẩm. Bây giờ thật sự hạnh phúc! Nếu nói có gì tiếc nuối đó chính là... người nào đó không ở bên cạnh cậu.