Editor: demcodon
Mặc kệ các nhân viên nghĩ gì, Từ Lệ ở trong được mọi người vây quanh vào đoàn phim. Vai diễn của cô thật sự không nặng bằng nam chính, nhưng sự phô trương rõ ràng lớn hơn nam chính.
“Tối qua trong khách sạn có phải có động tĩnh gì hay không? Có phải đã xảy ra chuyện gì không?” Lục Dương hỏi trợ lý Tiểu Tống.
“Từ Lệ muốn đổi phòng tổng thống, quản lý nói phòng dành cho diễn viên ở đã sắp xếp xong, không thể thay đổi. Cô ta nói mình sẽ tự trả tiền phòng, hơn nữa mấy trợ lý và thợ trang điểm của cô ta cũng muốn ở chung một tầng, thuận tiện cho công việc của cô ta.”
Căn phòng ở lầu một có dãy phòng tổng thống tự nhiên cũng không phải là phòng tiêu chuẩn.
Quản lý thấy Từ Lệ tỏ vẻ tự trả hết tiền cũng không nói thêm cái gì mà để cho cô đổi. Nhưng mấy cô vào ở ngay lập tức nên tốn chút thời gian làm thủ tục, nên hơi ồn ào một chút.
Từ Lệ vào đoàn từ chiều hôm qua, việc đầu tiên làm không phải đi chào hỏi đạo diễn và các diễn viên mà đi lo vấn đề chỗ ở cho mình trước.
Lục Dương không hiểu lắm về trình tự làm việc này. Lúc trước sau khi khởi động máy, anh Cánh Xuyên cũng bởi vì công việc mà vào đoàn trễ. Nhưng hắn vừa đến đoàn phim đã đến phim trường báo danh. Thậm chí hôm đó cũng chưa sắp xếp cảnh quay của hắn!
Nhưng Lục Dương không có thói quen nói sau lung người khác. Cho nên khi Chu Y hỏi cậu đã xảy ra chuyện gì thì cậu chỉ kể lại theo nguyên câu của Tiểu Tống, không có bất cứ tình cảm riêng tư nào.
Chu Y rất ít hợp tác với nghệ sĩ nữ, trong đó diễn viên nữ càng ít. Người duy nhất y quen chính là Dương Tư, người đã từng diễn chung trong. Bởi vì liên quan đến Lục Dương nên Dương Tư đối xử với Chu Y rất tốt. Thậm chí còn dành thời gian đối diễn với y. Cho nên làm cho Chu Y có ấn tượng rất tốt với diễn viên nữ.
Y từng là một nghệ sĩ của Trúc Tinh, nhưng chưa từng làm việc chung với Từ Lệ. Chỉ là Giang Kha, người cùng người đại diện với cô đã dẫm lên Lục Dương tạo vụ bê bối, tương đối có ý kiến về Hoàng Vĩ. Nhưng nếu nói hoàn toàn chán ghét Từ Lệ ngược lại còn chưa đến mức đó.
Ai biết, Từ Lệ rất nhanh đã mang đến cho Lục Dương và Chu Y sự hiểu biết “toàn toàn mới”, làm cho bọn họ biết tất cả diễn viên nữ cũng không có giống như Dương Tư và Trần Viện, hoặc là hoạt bát hướng ngoại, hoặc là dịu dàng hào phóng.
Nhưng trước đó, Lục Dương nhìn thấy người đại diện của Từ Lệ, Hoàng Vĩ.
- -- ----
Mặc dù biết mình nhất định sẽ gặp được, nhưng lúc Hoàng Vĩ nhìn thấy Lục Dương tâm tình không khỏi buồn bực. Y thật vất vả dẫn dắt được Giang Kha, phẫu thuật thẩm mỹ, huấn luyện, tuyên truyền và các nguồn lực giai đoạn trước cũng đều dùng tới. Vốn dĩ nghĩ rằng là một cây rụng tiền... Nhưng kết quả là dùng giỏ trúc múc nước công dã tràng!
Bây giờ Giang Kha chỉ có thể nhận một số vai khó ưa, đừng nói hấp dẫn fan. Nếu không giảm quá nhiều đã cám ơn trời đất.
Mặc dù hắn thường xuyên nhận vai nhưng thu nhập lại rất bình thường, không nhận được công việc nào có giá trị, còn lãng phí thời gian của Hoàng Vĩ. Nếu không phải công ty giao nhiệm vụ, Hoàng Vĩ thật sự không muốn quan tâm đến Giang Kha.
Lần này gặp được “đầu sỏ gây tội”, Hoàng Vĩ muốn trực tiếp đi qua xem như không thấy.
Trên thực tế, ngay khi biết tin Lục Dương sẽ trở thành nam chính thì Hoàng Vĩ đã suy nghĩ ở trong lòng: nếu bạn tốt của Từ Lệ có thể lấy đi vai nam chính của Lục Dương thì mọi người sẽ rất vui.
Nhưng làm người đại diện lâu năm, y cũng biết loại chuyện này chỉ có thể nghĩ tới trong đầu. Chung quy Tông Thiên và Phương Khoa đều là nhà đầu tư lớn. Mặc dù Tông Thiên không có bày tỏ sự ủng hộ với Lục Dương trong buổi thử vai. Nhưng chuyện bọn họ chọn Lục Dương làm người phát ngôn vẫn ảnh hưởng đến đánh giá của các giám khảo khác.
Y nghe người ta nói đạo diễn Phương rất thích Lục Dương. Các giảm khảo của Tông Thiên trong lúc thảo luận sau đó nói tin tưởng vào quyết định của đạo diễn Phương. Đây không phải là biến thành nói người mình lựa chọn sao?
Dưới cái nhìn của Hoàng Vĩ, so với Phương Khoa bên ngoài “đề cử” thì Tông Thiên hiển nhiên càng “làm ra vẻ” một chút, nhất định phải từ miệng người khác nói ra “Lục Dương tốt” mới chứng minh người phát ngôn bọn họ chọn tốt bao nhiêu!
Nhưng bởi vì có Tông Thiên, Hoàng Vĩ đã dặn dò Từ Lệ. Cho dù Từ Lệ bởi vì chuyện của Giang Kha mà chịu ảnh hưởng, cũng rất không thích Lục Dương. Nhưng ở phim trường phải thu liễm một chút.
Đương nhiên, ở bên ngoài không thể có mâu thuẫn. Nhưng đôi khi cũng có thể ngáng chân.
Bên cạnh Lục Dương không có người đại diện, chỉ có một Chu Y còn “non kinh nghiệm” hơn cậu.
Trên mặt Hoàng Vĩ lộ ra một nụ cười dối trá, không có nói chuyện với Lục Dương mà nhìn về phía Chu Y nói: “Trước đó tôi nghe nói cậu muốn đóng phim nữa, tôi còn không tin, không ngờ lại là sự thật... Lúc cậu ở Trúc Tinh, Thạch Lợi không bằng lòng cho cậu làm công việc khác, chỉ một lòng giúp cậu ra album... Ai biết được bây giờ đổi chủ lại còn không bằng trước kia, thật đáng tiếc.”
Thật ra Thạch Lợi không để cho Chu Y đóng phim chủ yếu là bởi vì trong tay gã có hai nghệ sĩ nam là diễn viên. Hơn nữa ngoại hình của bọn họ thích hợp đóng phim hơn Chu Y, gã còn trông cậy vào người mới trong tay, mới bắt đầu trong hai năm toàn lực thúc giục Chu Y ra album.
Chuyện này trong lòng người đại diện ở Trúc Tinh đều hiểu rõ. Nhưng Hoàng Vĩ không tin Thạch Lợi sẽ nói cho Chu Y biết sự thật. Cho nên mới lấy chuyện này ra nói dối.
Chu Y hủy hợp đồng với Trúc Tinh, hoàn toàn cắt dứt với người đại diện cũ của mình là Thạch Lợi. Mặc dù Trúc Tinh ép buộc Chu Y làm như vậy, nhưng trong lòng y cũng không phải không khó chịu.
Bây giờ Hoàng Vĩ đã phát hiện Chu Y không giỏi ăn nói, ở bên ngoài là suy nghĩ cho Chu Y, đáng tiếc cho Chu Y. Trên thực tế lại cố ý nói chuyện để ảnh hưởng đến tâm trạng của Chu Y.
Quả nhiên, Chu Y nghe thấy những lời Hoàng Vĩ nói ánh mắt đều tối sầm.
Hoàng Vĩ thấy thế, lập tức quyết định tiếp tục cố gắng: “Bác Á có phải ép cậu xào CP với Lục Dương không? Hai người đàn ông bị ràng buộc với nhau thật ghê tởm. Thực tế, hầu hết fan thích cậu, nhưng không thích loại chuyện này.”
Khi y nói những lời này, đương nhiên tự động che chắn “tuyên truyền” mình từng làm cho nghệ sĩ.
Bọn họ là bị động, chung quy fan muốn nghĩ như vậy y cũng không có biện pháp... Nhưng Bác Á là tích cực chủ động! Trước đó xào một lần trong còn chưa đủ. Bây giờ còn không chán chạy đến trong phim điện ảnh tiếp tục xào à?
Vốn dĩ Hoàng Vĩ cho rằng Chu Y nghe nói như thế trong lòng sẽ cảm thấy khó xử. Ai biết được Chu Y trước đó vẫn im lặng lập tức phản bác nói: “Tôi và Lục Dương rất tốt, không có gì ghê tởm!”
Hoàng Vĩ đầu tiên là lắp bắp sửng sốt. Sau đó đã phản ứng lại, mặt mang mỉa mai nói: “Xem ra chính cậu cũng có ý này. Vậy tôi cũng không nói thêm gì nữa, cậu tự giải quyết cho tốt đi.”
Sau đó làm như nói thêm mấy câu nữa với Chu Y thì làm cho y không thể chịu đựng được nên rời đi. Toàn bộ hành trình đều xem Lục Dương như không khí.
Chu Y sợ Lục Dương bị bỏ qua sẽ cảm thấy không vui, lập tức quay đầu muốn nói với cậu cái gì.
Lục Dương đột nhiên vỗ nhẹ lên đầu của y: “May mắn cậu đến Bác Á.”
Nhìn nụ cười quen thuộc của đối phương quen, Chu Y đột nhiên cảm thấy lửa giận vừa rồi biến mất. Lời nói của Hoàng Vĩ cũng không có lực sát thương nữa.
- -Đúng vậy, may mắn y đến Bác Á, có thể ở bên Lục Dương như vậy... Cho y biết có một số việc thú vị giống như sáng tác và ca hát!
* * *
Hoàng Vĩ đi đến phòng hóa trang của Từ Lệ, cô vẫn đang trang điểm và làm tóc, không chút để ý lướt điện thoại, nhìn thấy tâm trạng người đại diện của mình dường như rất tốt thì thản nhiên hỏi: “Có chuyện gì mà vui thế.”
“Anh vừa gặp được Lục Dương và Chu Y có nói mấy câu. Chung quy đã một thời gian không gặp Chu Y, vừa lúc ôn chuyện.”
Từ Lệ vừa thấy biểu cảm của y thì biết nội dung “ôn chuyện” không hề dễ chịu với Chu Y: “Anh không phải đã nói với em, kêu em đừng quá khách khí với Lục Dương sao?”
Mấy ngày nay cô vào đoàn cũng đã nghe không ít người ở ngoài sáng trong tối khen ngợi Lục Dương nghiêm túc, chuyên nghiệp, không bệnh ngôi sao... Từ Lệ biết đây thật ra đang châm chọc cô.
Nghe nói có Tông Thiên làm hậu trường. Nhưng cũng chưa thấy Tông Thiên nhiệt tình với cậu... Bên cạnh chỉ có một trợ lý chạy ngược chạy xuôi, còn không bằng diễn viên hạng 2 bình thường! Như vậy còn muốn bệnh ngôi sao cái gì chứ?
“Cho nên những lời anh nói là với Chu Y.” Hoàng Vĩ mở tủ lạnh nhỏ chuyên dụng trong phòng hóa trang, lấy ra một chai nước khoáng trong đó mới ngồi trên sô pha.
Mặc dù y có mấy nghệ sĩ khác phải phụ trách. Nhưng bây giờ gần như buông tay cho trợ lý, cả hành trình đều theo bên cạnh Từ Lệ. Bởi vì chỉ riêng công việc của Từ Lệ đã đủ để cho người đại diện là y chia làm.
Trước khi “bạn tốt” của Từ Lệ chán ghét mối quan hệ này thì y quyết định nắm chắc cơ hội, tận dụng tối đa nguồn lực trong tay.
Lúc này Từ Lệ cũng trang điểm sắp xong, cô nói với trợ lý: “Giữa trưa lại mua cơm hấp hải sản nhà hàng lần trước đi.”
Hoàng Vĩ thuận miệng hỏi một câu: “Tại sao em lại không ăn cơm hộp?”
“Cơm hộp đoàn phim không phải anh không biết, quá khó ăn.” Từ Lệ không cho là đúng nói. Dù sao quẹt không phải thẻ của cô, không ăn thì uổng.
Hoàng Vĩ biết hiện tại cô chi tiêu đều có người “chi trả“. Cho nên cũng chỉ là tùy tiện hỏi, y xem qua lịch trình quay của đoàn phim hôm nay.
“Lục Dương và Chu Y phải treo dây thép.” Các mục đặc biệt được sử dụng trong lịch trình quay bình thường sẽ có giải thích đơn giản.
Hôm nay là cảnh nam chính dắt theo em trai gặp được nữ. Lục Dương phải trốn thoát khỏi cơ giáp bị “hải tặc tinh tế” phá hư, vừa phải diễn với vật không có thật vừa phải treo dây thép, khó khăn rất cao.
Từ Lệ vốn dĩ không nghĩ tới chuyện gì. Nhưng bị Hoàng Vĩ nói ra như vậy trong lòng đột nhiên chợt lóe lên cái gì: không phải đều nói Lục Dương diễn tốt, chuyên nghiệp sao? Bây giờ không phải có một cơ hội để cho cậu chứng minh một chút sao?
- -- ---
“Cắt! Từ Lệ, cô chờ Lục Dương và Chu Y chạm đất. Sau đó di chuyển về phía trước!”
“Xin lỗi đạo diễn, tôi làm lại một lần nữa.” Từ Lệ lập tức tỏ vẻ một cách khiêm tốn rằng mình đã hiểu, yêu cầu thử lại một lần.
Đạo diễn Phương đã cảm thấy đau đầu trong những ngày tháng tới: tại sao nữ chính không thể làm cho ông bớt lo giống như nam chính chứ? Đây là lần thứ ba rồi. Nếu lại không qua thì ông quyết định thay đổi định dạng ống kính, để cho Lục Dương và Chu Y quay riêng với Từ Lệ.
Mặc dù hiệu ứng của hình ảnh cuối cùng chắc chắn không còn tốt như trước. Nhưng tình huống cũng tốt hơn cứ treo Lục Dương và Chu Y lên rồi thả xuống!
Lúc trước khi Lục Dương quay và, diễn đều là vai nghiêng về “trầm lặng“. Đây là lần đầu diễn vai chiến sĩ, cũng là lần đầu tiên treo dây thép nhiều như vậy.
Lúc trước cậu bị tai nạn xe cộ não bị chấn động nên hôn mê, thật ra ở không trung cảm thấy không tốt. Cho nên mỗi lần treo dây thép đều cố gắng một lần thành công.
Nhưng lần này không phải một mình cậu diễn, mà Chu Y, Từ Lệ và một số vai phụ khác cũng sẽ lên sân khấu xuất hiện chung một cảnh. Cho nên khả năng xảy ra sự cố tăng lên rất nhiều.
“Lục Dương, sắc mặt của cậu không tốt lắm, có phải không thoải mái hay không?” Chu Y lo lắng hỏi.