Nam Chính Xuất Sắc Nhất

Chương 111: Chương 111: Thiếu






Editor: demcodon

Mặc dù y có ý định ngăn cản Chu Y đón năm mới với ảnh đế nổi tiếng. Nhưng Phương Lệnh Tây rốt cuộc không nỡ làm cho Chu Y không vui.

Khi Weibo của Chu vương tử và ảnh - thị đế Lục Dương bị biến mất và hồi sinh lại, đảng CP Thứ bảy đã chiếm lĩnh suốt một tuần. Sau đó dưới sự tấn công im lặng của thủy quân do chính Phương Lệnh Tây chỉ huy.

Khi đó y rất rãnh rỗi. Bởi vì Chu Dịch lập tức tập trung cao độ cho việc thu âm, tuyên truyền, phát hành và ký tặng album mới sau khi tham gia tiệc giao thừa của đài truyền hình tỉnh. Cho đến đầu xuân năm sau mới có thể nghỉ ngơi một chút.

Một buổi sáng, Chu Y thức dậy sau giấc ngủ và thấy Phương Lệnh Tây nằm bên cạnh đã ngồi dậy, đang cầm máy tính bảng xem gì đó.

"Anh ơi..."

Phương Lệnh Tây cúi xuống hôn lên trán cậu: "Hôm nay em ở nhà nghỉ ngơi nên ngủ thêm một chút đi."

"Dạ... anh đang xem gì vậy?" Chu Y sợ y phải đi làm. Nhưng bởi vì ở bên cạnh mình làm chậm trễ chuyện của y.

"Anh đang xem truyện đồng nhân*." Phương Lệnh Tây biết Chu Y đang lo lắng cái gì nên trực tiếp nói thẳng ra để cho cậu yên tâm. Mặc dù chuyện y làm cũng quan trọng nhưng không thuộc về công việc.

(*Đồng nhân là truyện ngôn tình mà tác giả đã mượn lại cốt truyện và thiết lập nhân vật trong truyện có sẵn để phát triển truyện mới theo ý muốn của mình.)

Chu Y: "???"

Phương Lệnh Tây đưa màn hình cho cậu xem, vừa giới thiệu: “Chính là truyện đồng nhân CP Tây Chu, kể về câu chuyện của em và anh."

Chu Y nhìn màn hình với vẻ ngạc nhiên, đọc lên chữ trên đó.

"Chỉ thấy cửa văn phòng bị mở ra, Chu Y vội vàng chạy vào phòng hét lên với Phương Lệnh Tây. Tại sao anh lại hủy tạp chí của tôi chụp?"

"Phương Lệnh Tây đập mạnh tập tài liệu trên tay và ném lên bàn, nhìn về phía Chu Y. Anh không thích chủ đề đó."

"Hóa ra chủ đề của tạp chí là sự quyến rũ. Theo ý tưởng ban đầu của nhà tạo hình, Chu Y sẽ cởi nút áo phía trên và nằm trong bồn tắm tiến hành quay chụp, có thể tưởng tượng đến lúc đó cậu sẽ lộ ra bao nhiêu da thịt và gợi cảm đến mức nào. Điều này làm cho Phương Lệnh Tây tức giận."

"Em chỉ thuộc về một mình anh, và chỉ có thể cho một mình anh nhìn. Phương Lệnh Tây hùng hổ tuyên bố."

"Chu Y lập tức đỏ mặt, anh... anh..."

"Phương Lệnh Tây đứng dậy đi về phía Chu Y. Khi đối phương muốn chạy trốn thì anh đã khóa cửa văn phòng lại trước. Sau đó đè Chu Y trên ghế sô pha, vừa cởi bỏ quần áo vừa cưỡng hôn cậu."

"Ô ô, đừng... buông em ra.... Mặc dù cố gắng vùng vẫy nhưng Chu Y cũng không thể chống lại Phương Lệnh Tây. Chỉ có thể xoay người ở dưới thân thể anh rên rỉ."

- -- ---

Chu Dịch: ∑(っ°Д °;) đây là viết cái gì thế?

Phương Lệnh Tây nhìn thấy dáng vẻ cậu mở to đôi mắt thật đáng yêu. Vì vậy cố ý tiến đến bên cạnh nói vào tai Chu Y: "Văn phòng play, nghe tên dường như không tệ nha!"

Chu Y nghe câu này càng không thể bình tĩnh, thật sự lắp bắp với gương mặt đỏ bừng nói: "Anh... anh..."

Đôi mắt của Phương Lệnh Tây đột nhiên trở nên nguy hiểm, y ôm lấy cậu và hôn cậu. Văn phòng play gì đó tương lai có cơ hội thì thử xem. Trước tiên chúng ta hãy tiến hành phòng ngủ play hằng ngày đi.

- -- ---

Sau hai tiếng, đến khi hai người bọn họ ăn cơm trưa trong phòng ăn nhà mình. Chu Y cảm thấy cơ thể hơi bủn rủn, nhưng lại phát hiện Phương Lệnh Tây vẫn còn đang xem truyện đồng nhân kia!

Lần này cậu không dám hỏi thêm, cũng không muốn xem nội dung trên đó mà cúi đầu ăn cơm.

Phương Lệnh Tây làm sao lại không để ý đến hành động của cậu, trong lòng cảm thấy buồn cười tự nhủ: "Cốt truyện là Jack Sue*, hành văn ở mức trung bình. Nhưng có một số cảnh giả thiết vẫn rất thú vị." Ví dụ như văn phòng, hầm gara, phòng bế, hậu trường buổi biểu diễn gì đó, vv...

(*Jack Sue: là một biến thể từ Mary Sue, tương tự Tom Sue, ám chỉ nhân vật nam chính


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.