Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Chương 254: Chương 254: Câu truyện cổ tích hắc ám (26)




Edit: Ư Ư

Anh cũng đã nghe thấy có tiếng bước chân đang tới gần.

Chỉ là thấy chỉ có một người nên vẫn ở trong phòng mà không đi ra ngoài.

Một bàn tay cầm lấy cái đuôi sư tử của Tô Yên chơi đùa.

Donner cảm thấy đuôi của cô chơi vui hơn cái đuôi lạnh băng của anh rất nhiều.

Ngoài cửa, Beres đi lên gác mái, vừa liếc mắt đã nhìn thấy Tô Yên đang đứng ở một góc.

Khuôn mặt hắn ta có vẻ tối tăm rồi lại tràn đây áy náy.

Hắn ta bước tới gần cô, kiếm trong tay cũng rũ xuống, “Sư tử, tôi xin lỗi, xin lỗi vì ánh mắt nhìn người mà bắt hình dong của tôi và cũng xin lỗi vì tôi đã có ý định giết cô.”

Tô Yên không nói gì, cô chỉ cảm thấy cái đuôi của mình hơi ngứa.

Sau đó lại nghe thấy Beres căm giận nói: “Tôi không nghĩ tới một người có vẻ ngoài xinh đẹp như vậy là có thể là người cá ăn thịt người độc ác! Thật sự không thể tin được.”

Tô Yên vẫn im lặng nhìn Beres.

Tiểu Hoa bắt đầu kích động, “Ký chủ, ngài thử hỏi nam chính xem anh ta có yêu ngài không, nếu anh ta yêu ngài thì có thể trở lại thành người rồi đó.”

Tô Yên ngẩng đầu nhìn Beres, “Anh có yêu tôi không?”

Câu hỏi này làm Beres sửng sốt, cũng làm cả người Donner cứng đờ.

Tô Yên vừa hỏi xong cũng nhíu mày.

Cô nhìn Beres, nói chính xác hơn là đang trả lời Tiểu Hoa, “Tôi không yêu anh ta, cho dù anh ta yêu tôi thì cũng không thể trở lại thành người.”

Hai người phải yêu nhau mới làm cô trở lại thành người.

Nhưng cô không yêu Beres.

Thậm chí còn ghét bỏ và muốn giết hắn ta khi hắn ta dẫn Donner đi và làm anh bị thương.

Vấn đề này cũng làm Tiểu Hoa ngây người.

Đúng vậy, ký chủ không thích vị nam chính này.

Tiểu Hoa đau đầu ôm quyển truyện cổ tích.

Hừ, truyện cổ tích đều lừa trẻ con.

Cái gì mà nam chính nữ chính nói rõ tình cảm rồi hạnh phúc ở bên nhau

Tất cả đều là giả!

Vậy phải làm sao bây giờ?

Ký chủ không thích hắn ta nhưng mấy hôm nữa là sinh nhật của ký chủ và cũng là ngày hoa hồng héo úa rồi. Cứ như vậy thì không thể hoàn thành nhiệm vụ và không lấy được mảnh nhỏ Chủ Thần!!

Donner ở bên kia cánh cửa nghe cô nói vậy thì thoáng thả lỏng lại.

Anh nói mà, sao sư tử ngốc lại không có ánh mắt mà thích kẻ phế vật kia được chứ?

Nhưng mà... vì sao cô lại hỏi tên kia vấn đề này?

Hay là trước đây hắn ta đã từng tỏ tình với cô?

Đúng là chướng mắt!

Kết quả là, Donner đang trốn trong phòng gác mái lập tức đẩy cửa đi ra ngoài.

Trong tay vẫn còn đang cầm cái đuôi của Tô Yên.

Beres nhìn thấy Donner, đầu tiên là ngẩn ngơ, sau đó lập tức cảnh giác cầm kiếm lên muốn chiến đấu.

Nhưng sao hắn ta có thể là đối thủ của người cá ăn thịt người?

Ngay cả một chiêu hắn ta cũng không đỡ được, kiếm đứt, trên ngực xuất hiện bốn lỗ máu sâu đến nỗi có thể nhìn thấy xương trắng bên trong. Nếu hắn ta không trốn nhanh thì chắc sẽ chết ngay lúc đó rồi.

Donner lại không quan tâm tới Beres mà nhìn về phía Tô Yên.

Anh nhìn Tô Yên, duỗi tay ôm lấy eo cô, “Em không yêu nó, vậy người em yêu là ai?”

Tô Yên chớp chớp mắt.

Cô nhìn về phía Beres đã ngã xuống mặt đất, chỉ là còn chưa kịp nhìn kỹ thì đã bị anh quay mặt lại đối diện với anh.

Anh nở một nụ cười mềm mại rồi hỏi lại, “Người em yêu là ai?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.