Edit: Tinh Niệm
Từ từ kể ra toàn bộ tâm tình, từ lần đầu tiên gặp nàng, đến cuối cùng lúc nàng chết đi.
Phượng Dụ đem thi thể Tô Yên phong ấn ở một cái hầm băng thật lớn.
Để giữ lại thi thể nàng toàn vẹn.
Hắn ôm nàng, cứ như vậy một ngày lại một ngày.
Như bệnh như si như điên cuồng.
Tô Yên ở giữa không trung, cũng bồi hắn, nghe hắn nói, nhìn hắn tuyệt vọng điên cuồng.
Trên mặt nàng không có biểu tình gì, chỉ là đôi khi, tay nhẹ nhàng nắm chặt, lại buông ra, rồi lại nắm lại.
Bầu bạn lần này, chính là trăm năm.
Ở năm thứ năm khi Tô Yên chết đi.
Tu Tiên giới có người nghe đồn “có một ma đan, thu thập đủ vạn hồn phách để luyện chế, lấy máu dẫn của ngàn người, sẽ có công hiệu khởi tử hồi sinh.”
Mà cái lời nói này, truyền tới tai Phượng Dụ.
Từ đây, toàn bộ Tu Tiên giới nghênh đón thời kỳ hắc ám trăm năm.
Vạn hồn phách này có yêu cầu phải là tu vi từ Kim Đan kỳ trở lên.
Luyện ngục Nhân gian là cảnh tượng gì đây?
Trước chưa kịp vui sướng, sau lại phải trải qua địa ngục trắc trở là cảnh tượng gì đây?
Năm thứ 10, Tu Tiên giới xuất hiện một loại công pháp.
Có thể nhanh chóng tăng lên tu vi, có thể làm người mới nhập môn tu tiên, trong vòng ba năm tiến vào Kim Đan kỳ.
Hơn nữa công pháp này còn không có tác dụng phụ.
Từ người đầu tiên bắt đầu thử, phát hiện xác thật không có tác dụng phụ, đến người thứ hai, thứ ba, thứ 4.....
Đã có lối tắt, ai còn nguyện ý tu luyện vài thập niên như trước đâu?
Rất nhanh, toàn bộ Tu Tiên giới như là lâm vào một loại trạng thái cuồng nhiệt.
Loại trạng thái này liên tục 5 năm.
Ở năm thứ 15, Tu Tiên giới xảy ra tai họa.
Những người tu luyện loại công pháp này, một đám lại một đám chết đi.
Cách chết giống hệt nhau, tất cả đều là bị moi Kim Đan mà chết.
Chuyện như vậy, khiến cho nhân tâm hoảng sợ.
Nhưng người tu luyện vẫn là trước sau như một tăng nhiều.
Mười năm qua đi, lại mười năm qua đi, lại mười năm qua đi.
Đến năm thứ 60, mấy vạn Kim Đan, rốt cuộc bị Phượng Dụ thu thập đủ rồi.
Lúc này Phượng Dụ, sớm đã không còn là bộ dáng tự phụ thanh lãnh như trích tiên.
Hắn thay đi bạch y.
Một thân hắc y, rõ ràng vẫn là gương mặt kia.
Rõ ràng vẫn là người kia, nhưng Phượng Dụ 60 năm sau, bạo ngược, tàn nhẫn, miệng tuy có ý cười, nhưng luôn làm chân người phát run, không dám tới gần một bước.
Lúc này, Ma giáo đã ở trong tay của hắn.
Lấy một loại tư thái tuyệt đối kiêu ngạo, khuếch trương vô hạn.
Ma tu, thanh tu, vô luận là tu loại công pháp nào, chỉ cần không phải người trong Ma giáo, đều giết.
Cái loại tàn sát này làm nhân tâm run sợ, Phượng Dụ quanh thân trong vòng mười mét, đều không có người dám tới gần một bước.
Sư phụ hắn từng nói, nếu một ngày kia hắn rơi vào ma đạo, đó là đại nạn của Tu Tiên giới.
Hiện giờ xem ra, sư phụ hắn thật sự nói đúng.
Hắn chính là tai họa, đi đến chỗ nào, chỗ đó máu chảy thành sông.
Nhưng tới năm thứ 100.
Vạn người Kim Đan, máu ngàn người, đã thu đủ.
Hắn lấy máu ngàn người làm thuốc dẫn, dùng vạn người Kim Đan tới luyện chế.
Quả thực điên cuồng.
Luyện dược ngày ấy.
Thế nhưng đưa tới thiên kiếp.
Hành vi hung tàn như vậy đã vi phạm Thiên Đạo, tuyệt đối không thể tồn tại.
Hắn không quan tâm, lấy thân chống lại thiên kiếp.
Với Phượng Dụ mà nói, chết hay sống, đều không sao cả.
Tô Yên chết đi, thế giới này, hắn không còn gì lưu luyến.
Hồn phách Tô Yên đi theo bên cạnh Phượng Dụ, chứng kiến hắn từng bước một điên cuồng giết chóc, điên cuồng hành động.