Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Chương 1840: Chương 1840: Xin chào, boss lòng dạ âm hiểm 27




Edit: Trịnh Sin

Beta: Tinh Niệm

Vốn dĩ Tô Yên muốn về phòng mình, nhưng lại chuyển hướng, đi ra bên ngoài.

Sắc trời dần dần tối xuống, Tô Yên một đêm đều không trở về.

Chờ đến buổi sáng ngày hôm sau.

Cô mồ hôi đầy đầu, trong tay cầm một quyển bút ký từ bên ngoài gấp gáp trở về.

Đến trước phòng, mới vừa đẩy cửa, cô liền trố mắt.

Chỉ thấy Lục một thân áo đen, ngồi ở mép giường.

Đôi mắt hắn đen nhánh, cứ như vậy nhìn cô.

Thật lâu sau, yết hầu hắn lăn lộn, mở miệng

“Đi đâu vậy?”

Hỏi xong, tầm mắt liền dừng ở quyển sách mà Tô Yên nắm chặt trong tay.

Tô Yên mở miệng

“Chàng đợi đã lâu?”

Cô vừa nói vừa đi vào trong, đặt quyển sách kia ở trên bàn, rồi đi tới trước mặt hắn, mở miệng

“Vết thương trên người chàng đã đổi dược chưa?”

Hỏi xong, lực chú ý của Tô Yên dừng ở trên tay hắn.

Mặt trên còn cài nơ con bướm, là hôm qua cô buộc cho hắn.

Tô Yên đi qua, cởi bỏ băng gạc.

Từ trong ngăn kéo bên cạnh lấy dược chữa thương, bôi lên miệng vết thương.

Tiếp theo, lại lấy băng gạc mới tinh ra, bao lại.

Đại khái là bởi vì dựa vào gần, thế cho nên có thể rõ ràng nhìn thấy đáy mắt hắn đầy tơ máu.

Cô hỏi

“Chàng đợi ta một đêm?”

Lục trầm mặc một lúc lâu, thanh âm có chút trầm

“Lần này, lại tính toán khi nào đi? Ngày mai, hay là ngày kia?”

Tô Yên

“Ta cũng không biết.”

Nói xong, liền nhìn đáy mắt hắn bốc lên tức giận.

Cô vội mở miệng

“Ta có đi hay không, cũng không chịu khống chế của ta.”

Hắn cười lạnh

“Như thế nào? Còn có người cột lấy cô, bắt cô rời đi?”

Lúc này đến phiên Tô Yên trầm mặc.

Hắn nhìn thấy cô không nói lời nào, tức giận kéo người qua.

Cắn lên môi cô, từng câu từng chữ nói

“Không phải muốn làm Yêu Hậu sao? Bổn vương để cô làm.”

Tô Yên bị cắn đau.

Cũng không biết hắn vì sao lại đột nhiên sửa chủ ý.

Cô bị hắn gắt gao ôm đè ở trên giường.

Tô Yên

“Chàng thích ta?”

Lục nhắm mắt lại, trào phúng cười

“Thích? Cô cảm thấy mình có chỗ nào đáng giá để bổn vương thích?”

Tô Yên không nói nữa, chỉ là duỗi tay ôm lấy hắn.

Lại hỏi

“Vết thương trên vai chàng còn chưa có đổi dược, chàng có thể tự mình đổi không?”

Lục

“Không thể.”

Tô Yên

“······”

Cô cảm thấy, hắn không phải muốn tìm Yêu Hậu, hắn đây là tìm người đổi dược thì đúng hơn.

Đổi xong băng gạc chỗ bả vai.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Tô Yên lần nữa nằm vào trên giường.

Cả đêm không nghỉ ngơi nên cô có chút mệt.

Nhắm mắt lại, chưa đến chốc lát, khi cô mở mắt muốn hỏi hắn chút chuyện mới phát hiện, Lục ôm cô ngủ rồi.

Lúc này để ý kỹ mới thấy, nhìn hắn có vẻ còn mệt mỏi hơn cả cô.

Tiểu Hoa khẽ meo meo

“Ký chủ, danh sách chị muốn, Tiểu Hoa đều thu thập tới rồi. Chị nhắm mắt lại, danh sách sẽ xuất hiện ở trong đầu chị.”

Tô Yên

“Ân”

Nói xong, cô nhắm hai mắt lại.

Chờ xem xong thứ kia, cô cũng thực mau ngủ rồi.

Đến khi tỉnh lại đã là buổi chiều.

Khi muốn ngồi dậy mới phát hiện là mình bị Lục ôm vào trong ngực.

Nghiêng đầu đi xem hắn.

Hắn còn ngủ.

Tô Yên liền không giãy giụa nữa, vẫn nằm im để hắn ôm mình.

Buổi sáng ngày hôm sau, khi Lục tỉnh lại, phát hiện bản thân bị một nữ nhân ôm.

Cơ hồ là không chút nghĩ ngợi, hắn liền giơ tay đánh tới cổ người nọ.

Chỉ là tay đi được nửa đường đã dừng lại.

Nhìn dung nhan người kia, ý thức hắn dần dần trở về.

Là nữ nhân kia trở về tìm hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.