Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Chương 1866: Chương 1866: Xin chào, BOSS lòng dạ hiểm độc 54




Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh Niệm

Tô Cổ

“Tu luyện, phơi ánh trăng.”

“Nhưng, nhưng ta không muốn ~~~”

“Tu luyện một ngày, một xiên đường hồ lô.”

“Không muốn ~~~”

Tiểu Hồng dứt khoát cự tuyệt.

“Hai xiên đường hồ lô.”

“Không muốn.”

“Ba xiên đường hồ lô và hai gói bánh điểm tâm, ngày nào cũng sẽ có.”

Tiểu Hồng nghe xong, có chút do dự

“Vậy ta sẽ được ăn cả hoa sao?”

“Phải xem tình huống.”

“Xem tình huống là như thế nào?”

Tô Cổ nhìn nó một cái.

“Ta đếm đến ba, nếu ngươi vẫn không đồng ý, thì coi như ta chưa từng nói gì, ngươi cũng sẽ không được ăn hoa.”

“Một ······”

Tiểu Hồng trả lời siêu cấp nhanh

“Ta đồng ý!”

Dưới sự dụ dỗ của Tô Cổ, Tiểu Hồng bị kéo đi tu luyện.

Mặt trăng lên cao, chiếu rọi khắp phố xá náo nhiệt, hai thân ảnh một lớn một nhỏ hòa vào dòng người đông đúc.

..........

Tô Yên quay lại Yêu Vương điện, Lục vẫn chưa trở về.

Cô lại đi một vòng quanh Yêu Vương điện tìm hắn.

“Tiểu Hoa, hắn ở đâu?”

“Ký chủ, Nam chủ đại nhân vẫn ở trong sơn động cách đây ngàn dặm.”

Tô Yên nghe xong, nhắm mắt lại, đi về phòng.

Vào phòng, cô móc từ trong không gian ra giấy thông báo nhập học.

Số người trên giấy lại thay đổi.

48 học viên, đã có 40 người thôi học.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Lúc đầu, Tô Yên cho rằng những người này là rời khỏi Học viện, không tiếp tục học nữa.

Nhưng trải qua thời gian lâu như vậy, cô cũng đã hiểu rõ ràng.

Thôi học này, chính là chết rồi.

Chỉ còn 8 người còn sống sót.

Đang nghĩ ngợi, giấy thông báo nhập học đột nhiên phát sáng, số người lại bị thay đổi.

48 học viên, 44 người thôi học.

Chỉ còn 4 người còn sống?

Học Viện Moya này rốt cuộc là làm cái gì vậy?

Vô duyên vô cớ cho học viên đi vào thế giới song song, đây vốn không phải là chuyện mà nhân loại có thể làm được.

Tô Yên móc ra một viên kẹo, chậm rãi ăn.

Cô cúi đầu lẩm bẩm một tiếng

“Còn có Chủ Thần khác xuất hiện sao?”

Tiểu Hoa lên tiếng hỏi

“Ký chủ, chị đang suy nghĩ gì vậy? Có Chủ Thần khác sao?”

Tô Yên

“Có lẽ vậy.”

Lúc đầu mới vào vị diện này, cô còn cho rằng có Chủ Thần khác xuất hiện.

Nhưng lúc đó tất cả 44 người đều tập trung ở ngoài sân, sau đó lần lượt đi vào.

Đứng gần nhau như vậy, cô chắc chắn có thể cảm nhận được, nhưng lúc đó lại không hề phát hiện ra bất cứ điều gì bất thường.

Tô Yên bóc vỏ một viên kẹo nữa, tiếp tục ăn.

Tiểu Hoa nghe xong câu trả lời của Tô Yên, trở nên vô cùng khẩn trương.

Mỗi lần có Chủ Thần nào đó xuất hiện, y như rằng là muốn tới khiêu chiến ký chủ một chút.

Ngoài khẩn trương, nó còn cảm thấy có chút hưng phấn.

Oa, lại được gặp một Chủ Thần khác nha.

Lại được xem ký chủ đánh cho Chủ Thần kia thê thảm nha.

Vốn dĩ, ở trong lòng Tiểu Hoa, ký chủ là lợi hại nhất.

Dù ký chủ chưa khôi phục toàn bộ thần lực, nhưng nó vẫn chắc chắn, ký chủ của nó là lợi hại nhất.

Tiểu Hoa cho rằng Tô Yên sẽ nói với nó rất nhiều điều, bèn im lặng chờ đợi, sờ quấy rầy cô suy nghĩ.

Chờ, chờ rồi chờ, nó mới phát hiện ra, ký chủ ngủ mất tiêu rồi....

Hai ngày nữa trôi qua, Lục vẫn chưa trở về.

Tâm tình của Tô Yên không còn tốt như mấy ngày trước đó nữa.

Cô ngồi ở mép giường, mặt nhăn thành một nhúm.

Tô Yên cân nhắc, nếu hắn còn không chịu trở về, vậy thì cô sẽ đi tìm hắn.

Cô tính toán để Lâm Trường Dã đưa mình đi tìm hắn.

Nhưng cô vừa nói địa chỉ, Lâm Trường Dã liền lùi một bước.

Khoảng cách quá xa, yêu lực của hắn ta có hạn, không thể thuấn di qua đó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.