Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Chương 1034: Chương 1034: Xuyên qua thú thế 19




Edit: Tinh Niệm

Sau đó, liền đút tất cả trái cây trong tay mình cho hắn.

Sau khi ăn xong.

Vị bạch hùng kia vươn đầu lưỡi, liếm láp lòng bàn tay cô.

Tô Yên chỉ cảm thấy tay ngứa.

Cesar nhìn Tô Yên cười rộ lên, ngơ ngác trong chớp mắt.

Tiếp đó hừ mạnh, dời tầm mắt.

Sau đó nằm yên.

Duỗi tay liền đặt Tô Yên ở trên cái bụng của mình.

Hắn cứng ngắc nói.

“Ngủ”

Vừa dứt lời, Cesar liền nhắm hai mắt lại.

Tô Yên ghé vào trên cái bụng hắn, ngẩng đầu nhìn bạch hùng.

Sau đó ngoan ngoãn ôm hắn, cũng nhắm hai mắt lại.

Không biết qua bao lâu, chờ Tô Yên ngủ rồi.

Nguyên bản Cesar đang nhắm chặt mắt lại mở mắt mắt.

Hắn ngẩng đầu, nhìn thoáng qua Tô Yên.

Thấy tiểu giống cái ngủ đến ngon lành.

Hắn hừ nhẹ một tiếng.

Tiểu giống cái này thế nhưng còn nói giống đực khác đẹp mắt.

Có thể đẹp được bao nhiêu?

Còn xinh đẹp hơn hắn?

Từ trước đến nay, bởi vì diện mạo quá mức xinh đẹp, làm cho Cesar rất ít khi huyễn hóa ra hình người trước mặt người khác.

Hắn thực chán ghét hình người của mình.

Nhưng mà hiện tại......

Hắn ôm Tô Yên nghĩ nghĩ.

Tiểu giống cái này nhất định là chưa có gặp qua bộ dáng hình người của mình.

Chờ gặp được, chỉ sợ sẽ càng ngày ngày dán hắn.

Nhìn cô ở trên bụng mình xoay qua xoay lại.

Đến lúc cô sắp lăn xuống dưới.

Hắn duỗi tay, lại kéo tiểu giống cái về giữa bụng mình.

Sau đó tiếp tục ngủ.

Sáng sớm hôm sau.

Khi Tô Yên tỉnh lại.

Phát hiện dưới thân mình là mặt đất cứng ngắc, mà không phải cái bụng mềm mại kia.

Thế cho nên cô lập tức mở mắt.

Sau đó, lọt vào trong tầm mắt Tô Yên là một khuôn mặt nam tử, tuấn mỹ đến nỗi phải dùng từ xinh đẹp để hình dung.

Nam tử ăn mặc một thân bạch y, tóc dài rối tung.

Hắn giống như vẫn đang ngủ mơ.

Mày nhíu lại.

Cho dù là bộ dáng không kiên nhẫn như thế, vẫn làm người nhịn không được muốn tới gần.

Hắn thực trắng, so với Tô Yên còn muốn trắng hơn.

Lông mi dài mà cong, rung động cùng với hô hấp.

Môi rất mỏng, phiếm hồng nhuận.

Nếu không phải chỗ cổ có hầu kết, nếu chỉ nhìn một cách đơn thuần gương mặt này, thật là đẹp đến không phân biệt được sống mái.

Tô Yên chớp chớp mắt, lại chớp chớp mắt.

Một cánh tay hắn bị cô gối đầu lên.

Cánh tay kia thì đang ôm cô, có lẽ là vì theo bản năng muốn bảo vệ cô, thế nên cơ hồ ôm toàn bộ Tô Yên vào trong lòng ngực.

Khi nhìn thấy gương mặt Cesar, Tiểu Hoa đột nhiên rõ ràng, vì sao tên Ưng Nam kia muốn thổ lộ với một giống đực.

Chỉ với gương mặt này, ai có thể chịu được?

Buổi sáng, mặt trời dâng lên.

Đối với Tô Yên mà nói, một khắc khi nhìn thấy mặt trời kia, cũng đã là lúc cực kỳ nóng bức.

Cô xích lại trong lòng ngực Cesar.

Sau đó, duỗi tay đem ôm lấy hắn.

Ngẩng đầu mắt trông mong nhìn Cesar.

Tiểu Hoa nhìn bộ dáng kia của ký chủ nhà mình, sinh ra nghi hoặc

“Ký chủ, chị là bởi vì quá nóng mới hướng vào trong lòng ngực hắn, hay là ham mê sắc đẹp?”

Tiểu Hoa nói thẳng không cố kỵ.

Tô Yên nghe, thực mau trả lời

“Quá nóng.”

Trả lời xong, cô do dự trong chớp mắt, nói

“Cũng có một phần là sắc đẹp.”

Tiểu Hoa nghe ký chủ trả lời, nhịn không được tậc lưỡi.

Không có tiếp lời Tô Yên.

Bởi vì Tô Yên tỉnh.

Ngẫu nhiên sẽ có động tác.

Cho nên Cesar cũng rất mau đã tỉnh.

Hắn vừa mở mắt liền thấy được một khuôn mặt cách mình cực gần.

Cơ hồ là chóp mũi chạm vào chóp mũi.

Tô Yên cũng không nghĩ tới, hắn sẽ tỉnh lại ngay lúc này.

Sau đó, động tác thực mau, dán qua.

Bẹp một ngụm, hôn lên môi mỏng nhuận hồng kia.

Đôi mắt Cesar chợt co rút lại.

Tô Yên nhịn không được lại ở trên đôi môi phiếm lạnh kia, khẽ cắn một chút.

Như là thạch trái cây vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.