Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Chương 1022: Chương 1022: Xuyên qua thú thế 7




Edit: hhhhhh

Beta: Tinh Niệm

Khi Tô Yên nghe Tiểu Hoa nói, rốt cuộc đôi mắt nâng lên, lại lần nữa dừng trên diều hâu kia.

Tiểu Hoa đợi thật lâu, đều không nghe ký chủ mình nói gì.

Nhịn không được hỏi

“Ký chủ, chị suy nghĩ cái gì?”

Cô nhìn diều hâu trầm mặc trong chốc lát

“Không muốn thả hắn đi.”

“Ân? Ý ký chủ là?”

Tô Yên dứt khoát trả lời

“Diệt trừ hậu hoạn.”

Tiểu Hoa câm nín.

Khi Tô Yên biết nguyên thân có 5 lão công thú nhân, cũng đã làm tốt chuẩn bị.

Thấy một tên, đánh một tên.

Ít nhất, sẽ không để cho bọn họ vô duyên vô cớ tới gần mình mới được.

Vì cái gì muốn làm như vậy?

Đây là vì lâu dài mà suy xét.

Vạn nhất tìm được Quân Vực rồi.

Người nọ có bản lĩnh lôi chuyện cũ ra nói rất lợi hại.

Giải quyết tốt một đám phiền toái, tương lai sẽ thông thuận một ít.

Tiểu Hoa yên lặng nhìn diều hâu trên bầu trời.

Hóa ra, trong lòng ký chủ nghĩ như vậy a.

Mà con diều hâu kia cúi người vọt xuống.

Thẳng tắp bay tới bờ sông.

Ngay lúc sắp tới nơi.

Diều hâu bỗng biến thành người.

Một thân áo đen, tóc dài màu đen.

Ưng, vương giả không trung.

Mỗi bước đi của hắn, đều mang phong thái tự tin của bề trên cùng cường đại.

Diều hâu kia không đi tới chỗ Tô Yên.

Ngược lại đi dọc theo con sông tới dưới tàng cây.

Cho đến khi dừng trước một cây đại thụ.

Thanh âm lạnh băng giàu từ tính

“Cesar, theo ta đi.”

Tô Yên nghe tên này.

Cesar.

À, chính là giống cái mà nguyên thân một hai phải đánh bại?

Căn cứ vào ký ức của nguyên thân.

Cô cùng diều hâu gặp nhau là một tháng sau.

Mà hiện giờ, Cesar đã gặp diều hâu.

Nghe khẩu khí này, liền biết hai người có quan hệ không đơn giản.

Tô Yên nhìn đến dưới đại thụ có một người mặc bạch y.

Người nọ ngồi ở phía dưới đại thụ cho nên không nhìn rõ bộ dạng.

Nhưng mà......

Lúc diều hâu vươn tay muốn chạm vào giống cái bạch y kia.

Bỗng nhiên, giống cái bạch y kia hướng về phía không trung rống lên một tiếng.

Tức khắc hoá thành một con thú thật lớn.

Phản ứng đầu tiên của Tô Yên

“Cesar là đực??”

Thứ hai là.

Thân hình trắng trẻo mập mạp này, nhìn qua thực hung tàn, là gì?

Hùng?

Bạch hùng?*

*Hùng: Gấu. Bạch hùng: gấu trắng.

Ngay lúc cô đang suy tư.

Diều hâu kịp thời biến thành thú, từ trong tay Cesar chạy thoát.

Nhưng vẫn bị thương.

Cánh của hắn ta bị thương, máu tươi tí tách rơi xuống.

Lông bay đầy đất.

Nếu chậm một chút nữa, chỉ sợ trốn cũng không thoát.

Bạch hùng thở hổn hển, nổi giận gầm lên một tiếng với hùng ưng đang bay lượn kia.

“Graooo!!!”

Tránh xa lão tử một chút!!!

Tô Yên ra tiếng

“Con diều hâu này thích giống đực?”

“Ký chủ, ở thế giới này, chỉ có tình dục, không có đạo đức cùng tình yêu. Con diều hâu này nam nữ đều ăn.”

Tô Yên tầm mắt dừng trên người Bạch hùng kia.

Thân hình rất lớn. Chạy vội vã, khiến mặt đất chấn động.

Bạch hùng nhe răng, giơ tay, đại thụ bên cạnh đã bị hắn đánh đổ.

Rõ ràng là một sinh vật hung tàn.

Khiến diều hâu kia chỉ có thể chạy trốn.

Tô Yên thế nhưng cảm thấy, nhìn thật thuận mắt.

Diều hâu bay vòng quanh, thanh âm rơi xuống, rất kiên định

“Ta sẽ không từ bỏ, Cesar, sớm muộn gì ngươi sẽ là của ta.”

Tiểu Hoa ra tiếng

“Leng keng, hệ thống nhắc nhở, phát hiện nam chủ đại nhân. Chính là Bạch hùng trước mắt, Cesar.”

Tô Yên ngẩng đầu, nhìn về phía bạch hùng đang tràn đầy tức giận kia.

Tiểu Hoa trố mắt, lúc sau nói

“Ký chủ, nam nhân của chị bị con diều hâu xấu xa kia đùa giỡn, hắn còn tơ tưởng nam nhân của chị.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.