Nam Chủ Hắc Hóa Xấu Xa Quá!

Chương 38: Chương 38: Bạn ngồi cùng bàn lạnh tình quá khó ở (38)




Editor: Sweetie_Daisy (Ninh)

Sáng sớm, Nhiễm Thất đang ngủ, đột nhiên có cảm giác thở không nổi. Cô mạnh mẽ tỉnh lại, muốn dùng tay dụi mắt, lại phát hiện, tay bị giữ chặt duỗi không ra.

Không chỉ có như vậy, cô ngay cả lật người cũng không được. Cả người bị giam cầm chặt chẽ trong ngực hắn, kinh khủng hơn chính là...Hắn dường như không có mặc quần áo, toàn thân trống trơn, còn nữa...Áo tắm trên người cô đâu rồi?

Trong nháy mắt như vậy, Nhiễm Thất hoàn toàn ngu ngốc luôn, ai có thể nói cho cô biết đêm qua đã xảy ra chuyện gì không?

Chăn ở bên dưới, tay của cô bị tay của hắn từ phía sau giam cầm xung quanh, hai chân cũng bị hai chân của hắn kẹp lấy. Hai người dán chặt nhau. Một khắc này làm cho cô nhớ tới cuộc thi ôm cây(*). Thẩm Mặc Hiên chính là người thi rồi, mà cô là...Cái cây kia...

(*)Nguyên văn chỗ này là: khảo lạp bão thụ (考拉抱树), mình cũng không hiểu nghĩa chỗ này lắm, nhưng mà đại khái là thi ôm cây á. (考試) thi khảo. Lấy các bài văn học để chọn lấy học trò xem ai hơn ai kém gọi là khảo.

Hơn nữa, cái đồ chơi kia còn chọt lấy cô, khoảng cách thiếu một chút nữa là có thể tiếp xúc. Nhiễm Thất muốn xê dịch ra, nhưng mà vừa động, Thẩm Mặc Hiên giống như là vô ý thức lập tức xiết chặt cánh tay, lúc này, hai người càng dán chặt hơn.

“...”

Cây cũng bị cậu ôm đến đứt rồi. Hãy thương xót thân thể nhỏ bé của tôi đi.

Hệ thống: “Kí chủ, cô đã tỉnh chưa?”

Lúc Nhiễm Thất bỏ qua ý định giãy giụa, hai mắt vô thần, thời điểm tâm tư cả người không biết đang phiêu ở nơi nào, âm thanh của hệ thống mạnh mẽ kéo Nhiễm Thất lại.

Nhiễm Thất không yên lòng trả lời: “Coi như tỉnh, nhưng xem cái tư thế này, ta còn có thể ngủ một giấc, điều kiện tiên quyết chính là, ngươi không được làm phiền ta nói.”

Hệ thống: “...”

Hệ thống chân thật đối với lời nói của cô cũng không có tiếp thu, mà chỉ nói: “Kí chủ, tôi đã điều chỉnh thật tốt nội dung cốt truyện của thế giới này rồi, hiện tại có thể điều tra thân phận cùng bối cảnh của nam chủ rồi.”

Nhiễm Thất nhíu mày, nói toạc ra một câu: “Lại muốn điểm tích lũy?”

Hệ thống: “Đúng vậy, kí chủ cô thật thông minh ——”

Từ khi hệ thống nói cho cô biết, cái thế giới này nếu như muốn tới một lần nữa, cũng phải dùng điểm tích lũy mở ra đó, cô sẽ không bao giờ tin nữa, vậy hệ thống có cái gì là miễn phí đây! Hơn nữa không có chuyện gì mà lại ân cần, khẳng định là đòi điểm tích lũy!

Nhiễm Thất đánh gãy lời nó: “Không cần cái đó, ta cũng biết rồi!”

Hệ thống có chút chưa từ bỏ được ý định, nói tiếp: “Đây chẳng qua chỉ là một phần nha...Tôi còn có thể cho cô xem ảnh chụp khi còn bé của hắn...Bla blo.”

Nhiễm Thất kiên quyết: “Không muốn!”

Điểm tích lũy đối với hệ thống vừa nhìn có vẻ rất quan trọng, cô ngược lại muốn xem, có thể hỏi ra cái gì không!

Cuối cùng hệ thống không biết làm sao, tội nghiệp nói: “Kí chủ, rất lâu rồi tôi chưa có thăng cấp hệ thống của tôi, điểm tích lũy lần trước đều dùng để phục hồi thân thế bối cảnh của nam chủ rồi...”

Nhiễm Thất trợn mắt nói dối: “Ta cảm thấy ngươi bây giờ có công năng cũng không tệ nha...Không cần thăng cấp cũng rất tốt, cần gì phải lãng phí điểm tích lũy chứ!”

Hệ thống: “Hệ thống không thăng cấp không phải hệ thống tốt...” Nhìn bộ dạng Nhiễm Thất vẫn còn một bô kiên quyết, nó đành phải nói thật, nhưng ngữ khí lại có chút ngượng ngùng: “Gần đây tôi coi trọng một cái hệ thống khác, cho nên...Muốn đưa một ít đồ cho cô ấy.”

Nhiễm Thất kéo kéo khóe miệng. nếu như cô nhớ không lầm, thằng này vẫn còn là vị thành niên nha, thủ đoạn với em gái cũng đã hiểu rõ như vậy?!

Nhiễm Thất gật gật đầu: “Nói như vậy, ngươi muốn lấy điểm tích lũy của ta đưa cho ngươi để ngươi tặng cho người yêu bé nhỏ của ngươi?”

Đồ hệ thống cặn bã.

Hệ thống: “Chưa tính là ——”

Còn không đợi hệ thống nói xong, Nhiễm Thất trực tiếp đồng ý, nhưng cô lại nói: “Ta không muốn thân phận bối cảnh của nam chủ, ta muốn của chị gái hắn cơ, có thể không?”

Hệ thống: “Có thể”

[Điểm tích lũy -20, còn thừa 10, thân phận bối cảnh của chị gái nam chủ mở ra——]

Theo tiếng ĐINH —— trong đầu Nhiễm Thất sau đó xuất hiện hình ảnh một gương mặt.

Từ cô nhi viện được nhận nuôi, vứt bỏ em trai của mình mà chạy trốn, trốn tránh trách nhiệm ném lên đầu bảo tiêu, nửa đêm mơ thấy ác mộng mà tỉnh lại, ban ngày nịnh nọt cha mẹ, cho rằng bản thân mình tốt hơn bạn thân nên sai khiến người khác nghe ngóng cản đường, tranh đoạt bạn trai của bạn thân...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.