Đánh giá: 7.5/10 từ 1 lượt
Thế gian nhiều hỗn loạn, phồn hoa cũng từng lúc.
Trong mắt hăn lại chỉ có bóng lưng lạnh lùng kia...
Văn án tiểu thụ:
Gạt người, hệ thống là đồ độc ác.
Ta không hề yêu ngươi, ta muốn rời đi thế giới này.
Phía sau nam chủ đi tới:
" Sư huynh, ta và ngươi cùng nhau rời đi sao?"
Haha, phiền toái ngươi buông tay đang động thủ ra, uy uy!
Lê Dân mặt không biểu tình im lặng kháng cự khi bị ăn đậu hũ.
" Sư huynh trước khi rời khỏi ta? Kia liên giết ta trước đi. Hoặc là nhìn ta giết chết tất cả để giữ lại sư huynh thì như thế nào? Sư huynh..."
Khí tức quen thuộc phun ở cổ lan ra toàn thân.
Phần cổ bị vuốt ve khiến cho chỗ nào đó của Lê Dân run rẩy sống lại.
Lê Dân(mặt than run rẩy):...
Nam chủ, ngươi không thể hắc hóa như vậy.
Còn có, ta không phải sư huynh ngươi!
Chú ý hình tượng!
Mụ!
Ngươi đồ cầm thú!!!
Bình luận truyện