Nam Chủ! Tha Cho Tôi Được Không?

Chương 17: Chương 17: Chương 15




Mọi người vẫn còn đang đau lòng khóc nghẹn vẫn chưa nhận ra sự thay đổi, Tô

Vân mệt mõi mỡ đôi mắt đen, mắt khẽ nheo lại khi tiếp xúc với ánh, cô vẫn nằm đó im lặng nhìn mọi người, nhìn về ba mẹ Tô đang khóc vì sự ra đi của cô.

- Vân nhi của em, em làm sao đây?

Mẹ cô khóc nghẹn, hơi thở rối loạn, được ba Tô ôm chặt trong lòng, đau thương trên khuôn mặt người cha hiền từ.

Lãnh Hiên mặc áo blue trắng bất lực, đau lòng, ngồi khụy dưới sàn. Thần Dương đưa lưng về cửa sổ không biết hắn đang vui hay buồn, còn người anh rễ của cô thì hai tay ôm đầu lưng dựa vào tường ngồi ở dưới sàng.

Nhìn ba mẹ đau lòng, lòng cô cũng đau đớn, ba mẹ thật tốt với cô không rời bỏ cô, nước mắt lăng dài trên khuôn mặt biến dạng của cô.

Tay không có lực, môi khô khó khăn nói

- mẹ

giọng nói của Tô Vân nhỏ như tiếng muỗi, kèm theo mệt mõi vì vừa từ quỹ môn quan trở về, nhưng tiếng khóc của mẹ Tô chèn ép giọng của cô mọi người vẫn cố chấp ôm nỗi đau mất con, mất người yêu.

Cô thật sự sợ mẹ cô rồi a, mẹ có thể khóc nhỏ tiếng lại không, thật ồn ào. Còn mọi người nữa cô còn sống a.

Cố gắng lấy hơi dồn hết sức lực

- mẹ

Mọi người cứng đờ ngước mắt về phía phát ra âm thành ồm ồm là lạ, họ dường như không tin vào mắt mình, mọi người bước nhanh về phía cô, mẹ Tô nước mắt nước mũi tèm lem vừa cười vừa khóc ôm chằm Tô Vân

- bảo bối của mẹ, thật làm mẹ sợ.

- mẹ đừng khóc, thật xấu

Nằm trong vòng tay mẹ, Tô Vân gắng gượng đưa tay lau nước mắt cho mẹ, cong cong miệng cười hạnh phúc.

- mẹ thật sợ, sợ con bỏ ba mẹ đi, nếu như vậy ba mẹ phải làm sao đây?

- con vẫn ở đây mà, ngoan không khóc a

- ừm không khóc

Mẹ Tô cố gắng lau nước mắt đang chảy ra như suối, cười méo mó với cô, nhưng được mấy giây lai tức tưởi khóc lên

Tô Vân nhìn thấy mẹ khóc cũng không còn kìm được lòng mình mà nức nỡ theo mẹ, thật may quá cô đã quay lại, may quá cô lại được về với ba mẹ .

Ba Tô cũng ôm mặt khóc ôm vợ và con vào lòng

- ba biết con gái ba kiên cường không bỏ lại hai người già này cô độc mà sống phải không?

- ừm

Tô Vân gật đầu nằm gọn trong vòng tay ba mẹ

Nhìn cô hạnh phúc trong vòng tay gia đình 3 người đàn ông vẫn yên lặng đứng đó

Thật đau tim bọn hắn mà, thật đáng sợ chỉ cần nghỉ đến không có cô bọn hắn không biết sẽ sống ra sao? Thật may mắn ông trời thương bọn hắn mà trả cô về.

Tô Vân cảm thấy hoa mắt, cơ thể nóng dần lên, những mụn nước gần như vỡ ra, bây giờ thở cô cũng cãm thấy khó khăn, vì không để ba mẹ lo lắng mà cố gắng chóng cự cười cười với họ nhưng khi cô kiệt sức không còn chống cự được nữa lại một lần nữa ngất đi làm mọi người nhồn nhào lo sợ

Lãnh Hiên nhanh chóng bước đến xem tình trạng của Tô Vân, bỏ một viên thuốc vào miệng cô, cầm một lọ dung dịch truyền vào cơ thể cô. Thờ phào nhìn mọi người đang sốt ruột chờ hắn

- chất độc vẫn còn, nhưng mọi người đừng lo tôi đã cho cô ấy uống thuốc và truyền dung dịch giải độc, Vân nhi đã ổn rồi.

Sự cố gắng của hắn không làm bản thân mình thất vọng, 3 ngày không ngủ nghỉ, ngay cả việc ăn cơm, đi vệ sinh hắn cũng quên, vì cô Lãnh Hiên hắn có thể làm tất cả, thuốc độc mà cô trúng là một loại cực độc, chỉ tiếp xúc qua da cũng đủ mất mạng, thật may mắn là cô không sao.( diễn đàn LÊ QUÝ ĐÔN)

Mọi người nghe Lãnh Hiên bảo đảm như vậy ai nấy đều thở phào nhẹ nhõm.

Nhìn cơ thể và khuôn mặt xinh đẹp của con gái nay chi chít mụn nước đáng sợ ba Tô nhíu mày

Ba Tô lo lắng tương lai cho con gái, bình thường tính tình con gái ông không được tốt cho lắm, bây giờ lại có sẹo trên mặt vị hôn phu của nó chắc lại ra đi không về. Mắt ông thâm ý nhìn về Thần Dương

Lãnh Hiên, Hàn Thiên nhìn theo ánh mắt ông thừa biết ông lo lắng tên kia vì những vết sẹo đó mà rời bỏ cô, bọn hắn cắn răng nghiến lợi nhìn Thần Dương HỪ tốt nhất hắn ( thần dương) buông cái ngôi vị hôn phu kia ra nhanh lên một chút, thật đáng ghét.

- những mụn nước sẽ biến mất 3 ngày sao. Không để lại sẹo ạ.

Lãnh Hiên vẫn cung kính trả lời ba vợ.

- là ai lại độc ác hạ độc cô ấy như vậy.

Hàn Thiên bây giờ mới nhớ đến hung thủ ( tác giả: có nhớ quá sớm không vậy)

- ta không biết, có thể liên quan đến nhà thiết kế.

Ba Tô mệt mõi nhìn con gái và vợ khóc mệt ôm nhau ngủ trên giường, chảy qua chuyện này làm ông già thêm mấy tuổi, con gái ông tốt như vậy tại sao có người muốn nó chết cơ chứ.

Mắt cả ba soái ca nhìn nhau rồi lại trầm tư suy nghỉ, rồi ăn ý nỡ nụ cười tàn nhẫn, đôi mắt khát máu, người có gan lớn dám hạ độc bảo bối của bọn họ thì chắc chắn cái kết chỉ là sống không bằng chết mà thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.