Nam Gia Hữu Ngọc

Chương 1: Chương 1: Xem mắt






Gỡ mìn:

- Công mắc bệnh nặng từ nhỏ, không thể đến trường và tiếp xúc nhiều với xã hội sinh ra tính tình ấu trĩ bá đạo, được cả nhà chiều chuộng nên thích độc chiếm, lâu lâu mạch não đi lạc hơi giống thằng điên, tóm lại không phải kiểu trầm ổn bình tĩnh chín chắn, ai dị ứng xin quay xe kịp thời.

- Không hợp xem bàn tay vàng cũng không nên bước vào.

- Sảng văn vả mặt hơi cẩu huyết (không nhiều lắm đâu), truyện thuần giải trí vui lòng không mang logic thực tế vào để xét nét.

Phần giới thiệu ghi không đủ nên phải đẩy qua đây, tạm thời hết cái warning rồi, đọc truyện vui vẻ <3

- ----------------------------------------------

Nhà họ Bách có bốn người con.

Anh cả Bách Đông cả ngày bận rộn làm việc, rất được yêu thương; em ba và em tư là một cặp song sinh nam nữ, chị gái tên Bách Tây, em trai là Bách Bắc, cả ngày chỉ biết nghịch ngợm gây sự, nhưng vẫn được cha mẹ vô cùng yêu thương; còn cậu, anh hai Bách Nam, ừm, nói theo lời cha mẹ thì, đại khái là cả ngày chỉ u mê làm mấy thứ vớ vẩn, cũng rất được...

Thôi, lúc này nên cười một cái thì hơn.

Hôm nay cha mẹ Bách đang nỗ lực thuyết phục Bách Nam đi xem mắt.

Cha Bách Hướng Quân vẻ mặt luôn nghiêm túc nở một nụ cười hiếm thấy, mẹ Chu Tú Cầm thường ngày lãnh đạm hôm nay mặt mày cũng thoáng dịu dàng hơn, bọn họ ngồi hai bên trái phải Bách Nam, Chu Tú Cầm còn thân thiết kéo tay cậu.

—— đây là đãi ngộ cậu chưa từng được nhận.

"Nam Nam, con xem cái chuyên ngành con học kia, sau này nhất định không thể tự kiếm cơm ăn, gia nghiệp nhà họ Ban lớn mạnh, con gả qua đó nửa đời sau sẽ thảnh thơi không cần suy nghĩ gì nữa." Chu Tú Cầm mang gương mặt "mẹ là muốn tốt cho con, thằng nhóc này lúc nào cũng để mẹ sầu lòng" kéo tay cậu sờ tới sờ lui, cảm thán, "Cậu hai nhà họ Ban tuy thân thể hơi ốm yếu, nhưng đó là chuyện của mấy năm trước. Nghe nói gần đây cậu ta đã khỏe hơn rồi, không khác gì người thường, Nam Nam, lần xem mắt này con nhất định phải nắm chắc thời cơ, ba mẹ sẽ không hại con."

Bách Nam giật giật tay, rút không ra, chỉ đành rũ mắt.

Đúng vậy, đối tượng xem mắt của cậu là nam, lại còn là một con ma ốm. Tuy bây giờ hôn nhân đồng tính đã hợp pháp nhưng tóm lại vẫn không phải chuyện quá phổ biến, hơn nữa 'kết hôn' và 'gả chồng' là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.

Gả chồng ấy à... trái tim nhỏ kiên cường của cậu hơi lạnh xuống, quả nhiên ba mẹ vẫn không có cách nào thích mình.

Đại khái Bách Hướng Quân không quen thân thiết với đứa con thứ hai, dịch mông ngồi cách xa Bách Nam một chút.

Ông ta thấy Bách Nam mãi không nói gì, cau mày: "Mẹ con nói không sai! Thời gian xem mắt đã quyết định xong rồi, năm giờ chiều mai, đến lúc đó nhà họ Ban sẽ cho xe sang đón. Ngày mai con đừng đi học, thành thật ở nhà chờ cho ba."

Đây là nói mềm không được nên chuyển sang nói cứng? Bách Nam trố mắt, rất lâu sau mới đáp câu đầu tiên, "Nhưng con không thích đàn ông."

"Chuyện này không thành vấn đề." Chu Tú Cầm cho rằng cậu đã thỏa hiệp, bàn tay kéo tay cậu hơi buông lỏng ra, "Cảm tình cứ từ từ bồi dưỡng, ở chung với nhau lâu ngày tự nhiên sẽ thân thiết, không phải sao."

Bách Hướng Quân cho rằng chuyện xem mắt ván đã đóng thuyền, đứng dậy vỗ vai Bách Nam: "Cậu hai nhà họ Ban là người sang quý, lúc gặp mặt nhớ phải ngoan ngoãn một chút, nghe không?"

Bách Nam nhíu mày.

"Ba con nói đúng đấy, Bách Nam, con phải ngoan ngoãn." Chu Tú Cầm nói xong cũng đứng lên, hai vợ chồng liếc nhau, lại không nhìn Bách Nam thêm lần nào, sóng vai đi lên lầu.

......Cách thức thuyết phục quá dứt khoát.

Cậu đứng dậy trở về phòng, bò lên giường bắt đầu mở điện thoại.

Nói tới nói lui, nhà họ Ban là...ai nhỉ? Không quen không biết gì cả.

Di động vừa mở ra, tin nhắn từ group chat câu lạc bộ đã điên cuồng nhảy nhót spam, đáy mắt cậu hiện lên chút ý cười, xoay người nằm ngửa, click vào xem.

[ Một Ô Vuông Xếp Đầy XO: Mụi ngừi ơi, câu lạc bộ đáng ghét kia lại vừa chạy tới mỉa chúng mình, không phải do triển lãm lần trước nhà chúng ta hot hơn nhà chúng nó sao, cái vẻ mặt ghen ghét kia quá hãm tài. ]

[ Viên Viên Nguyên: Ha ha ha, khoa bồn cầu là clgv? ]

[ Con Cá Dưới Nước: Viên Viên mau lăn đi chỗ khác đê! Bọn nó chửi khoa tụi mình là khoa bồn cầu, còn ở đó mà haha clm! ]

[ Anh Hoa: Chuyện là như nào thế? ]

[ Viên Viên Nguyên: Uông Dương, cậu mới nên lăn đi ý, không có óc hài hước gì hết, nếu thật sự chấp nhặt với cái khoa nhặt đá bên kia thì mới gọi là hạ thấp giá trị! ]

[ Một Ô Vuông Xếp Đầy XO: Khoa nhặt đá, ha ha ha ha, ha ha ha ha ha, Viên Viên à tui yêu cậu quá đi mất chụt chụt ~ ]

(Mạnh dạn đoán 'Khoa bồn cầu' là khoa Gốm sứ, còn 'Khoa nhặt đá' là khoa Điêu khắc lol)

[ Mộc Đầu Anh: Cái tên khoa nhặt đá này rất hợp ý trẫm, tới đây, thưởng cho Nguyên quý phi, một cục【 xà phòng 】, mau nhận. ]

[ Viên Viên Nguyên: Dán lên mặt gấu nhà ngươi đê! ]

[ Một Ô Vuông Xếp Đầy XO: Dán lên mặt gấu nhà ngươi đê! ]

[ Con Cá Dưới Nước: Dán lên mặt gấu nhà ngươi đê! ]

[ Hùng Hùng: Ơ vì sao lại dán lên mặt em...... ]

[ Anh Hoa: Hùng Hùng ngoan, đừng nói chuyện với lũ thần kinh kia nữa, bài tập đến đâu rồi? ]

[ Con Cá Dưới Nước: Ở đây có đứa dám khoe ân ái, mau giết, mọi người giơ cao ngọn đuốc, đốt sạch chúng đê! ]

[ Một Ô Vuông Xếp Đầy XO: Đốt đốt đốt! ]

[ Viên Viên Nguyên: Giãy đành đạch, tui cũng muốn được tú ân ái, tui cũng muốn mà. ]

[ Mộc Đầu Anh: Xà phòng còn đây, Nguyên quý phi mau ôm đi đi. ]

[ Hùng Hùng: Bỏ m*! Bài tập! Còn bài tập nữa a a a a —— ]

[ Viên Viên Nguyên: Ha ha ha ha ha, Hùng Hùng không làm bài tập còn chạy lên mạng hóng, dzừa lắm, khắp chốn mừng vui, mau đi bẩm báo! ]

[ Anh Hoa: Hùng Hùng, em chưa làm bài tập môn nào? ]

[ Hùng Hùng: *khóc to* là Lịch sử gốm sứ ngoài Trung Quốc...... ]

[ Một Ô Vuông Xếp Đầy XO: 【 đốt nến 】]

[ Mộc Đầu Anh: Không biết nói gì,【 đốt nến 】]

[ Viên Viên Nguyên: Thiên ngôn vạn ngữ thu bé lại, 【 đốt nến 】]

[ Con Cá Dưới Nước: Hy vọng đằng ấy toàn mạng sống sót thoát khỏi tay thầy Thôi, 【 đốt nến 】]

[ Anh Hoa: Hùng Hùng, cả anh cũng không cứu được em đâu, 【 đốt nến 】]

[ Hùng Hùng: Yamete (đừng mà)! Sao mọi người có thể vứt bỏ em a a a a, hú Nam gia, cầu cứu vớt, Thôi ma vương thích anh nhất mà, xin anh cứu em đi! ]

Bách Nam bật cười thành tiếng, cái đám trong group này không có ngày nào là bớt lo. Cậu tải lên di động một tệp tin gửi vào group, bắt đầu đánh chữ.

[ Nam Ốc Hữu Chi: Đã gửi những phần chính, mau đi làm bài tập đi. ]

[ Hùng Hùng: Méoooo —— Nam gia à em yêu anh quá! Đá anh Hoa đây, tạm biệt! Tui muốn gửi gắm cả cuộc đời vào Nam gia! ]

[ Anh Hoa: Đờ mờ! ]

[ Một Ô Vuông Xếp Đầy XO: Tiểu Nam, tiền lời triển lãm lần trước đã phát về rồi, cái cốc anh làm bán chạy nhất, bao giờ xong hết em chuyển tiền cho anh nha. ]

[ Mộc Đầu Anh: Thần tài Nam gia ơi chụt chụt, cầu ôm đùi, bài tập thiết kế vật dụng gốm sứ hàng ngày tui vẫn chưa làm QAQ ]

[ Viên Viên Nguyên: Khinh bủy, thầy Phan là dễ tính nhất đấy, tự mình làm bài đê, mau lui ra. ]

Tiền từ đợt bán triển lãm đã về rồi? Nhanh như vậy sao? Cậu chớp mắt, tâm tình hơi tốt lên một xíu xiu.

Ném điện thoại lên giường, cậu bò lên mở máy tính, đầu tiên mở shop online của mình ra check, không có đơn hàng mới, đóng trang web lại, nhập mấy chữ 'nhà họ Ban ở thành phố B' lên thanh tìm kiếm.

Một đống tin tức ào ào nhảy ra.

Kết quả trên cùng là một trang official website, cậu mở lên, sau đó trái tim nhỏ run rẩy một trận.

—— Bây giờ cậu đã biết vì sao ba mẹ mình coi trọng lần xem mắt này như thế, nhà họ Ban kinh doanh đá quý, hơn nữa còn là đá quý dòng cao cấp.

Ha ha.

Đá quý cao cấp, hồng ngọc lam ngọc kim cương, còn có các loại ngọc khí*... tất cả đều là những mặt hàng ba cậu muốn kinh doanh nhưng không gánh vác nổi. Bách Nam kéo lướt hình ảnh sản phẩm trên official website của Ban thị, tâm trạng chùng xuống.

(Ngọc khí - 玉器: chỉ chung tất cả những sản phẩm chế tác từ ngọc bích, đồ trang sức hoặc vật dụng, đồ trang trí...)

Nhà họ Bách cũng kinh doanh vàng bạc đá quý, nhưng chỉ chế tác được sản phẩm vàng bạc.

Khác biệt rất lớn.

Cậu tắt official website đi, nhặt con dấu cục tẩy hôm qua mới khắc được một nửa lên, tiếp tục điêu khắc.

Nhà họ Ban này đầu óc có vấn đề gì à? Cho dù lẩn quẩn trong lòng muốn tìm con dâu nam cho con trai thứ nhà mình, cũng không nên tìm đến nhà họ Bách chỉ được tính là buôn bán nhỏ như nhà cậu chứ.

Thôi được rồi, nói buôn bán nhỏ cũng không đúng lắm, thật ra nhà họ Bách rất có tiền...

Có điều chuyện cậu là con nuôi nhà họ Bách, chỉ cần muốn là tra được rất dễ dàng, vì sao nhà họ Ban còn cố tình chọn cậu... Đúng là không nghĩ ra.

Cậu vứt cục tẩy bị khắc hỏng qua một bên, quét sạch các mẩu vụn, lấy hộp đất sét ra bắt đầu nặn.

Trước tiên vo một viên tròn, sau đó là hai viên bầu dục nhỏ hơn, dùng dao khoét một miếng trên viên đất bầu dục, bóp nhẹ, lập tức biến thành hình nụ hoa tulip. Sau đó nặn thêm hai dài đất dài, lấy tăm ấn thành nếp, chỉnh sửa một chút tạo thành bốn hình bán nguyệt nối lại với nhau.

Thân giữa, càng lớn, bốn cái càng hai bên đều đã có.

Đặt hai viên bầu dục hình cánh hoa lên viên đất hình tròn ở vị trí lỗ tai, lại lấy hai dải đất dài đã tạo hình gắn vào hai bên, cậu nhìn lại, hình như chưa có mắt? Thế là nặn thêm hai viên đất nhỏ hơn gắn lên giữa hai hình bầu dục, chỉnh lại một chút.

Một con cua theo phong cách hoạt hình đã ra lò.

*Minh họa cua hoạt hình



—— Dám ép tôi đi xem mắt, tôi cho tất cả các người biến thành cua! Cậu vừa nghĩ vừa nhanh chóng ra tay, lại làm thêm một con cua hoạt hình nữa.

Rất tốt, bây giờ có một cặp cua rồi.

Đồ đã làm xong liền không nhịn được sửa cho tinh tế một chút, sửa xong rồi lại không nhịn được đi mài giũa, mài giũa xong thấy nó đơn điệu quá, vậy tô màu lên đi...

Kết quả làm xong đồ chơi đã quá giờ đi ngủ. Cậu nhìn đồng hồ, tiếp tục làm một cái mũ dạ và gậy chống nho nhỏ, lần lượt mang lên cho hai con cua.

Cuối cùng cũng vừa lòng, cậu nhặt điện thoại trên giường, chụp mấy bức ảnh tác phẩm mới, gửi lên group chat câu lạc bộ.

[ Nam Ốc Hữu Chi: 【 hình ảnh 】【 hình ảnh 】 mọi người xem nè, có tin tốt. ]

[ Một Ô Vuông Xếp Đầy XO: A a a, con cua dễ thương quá! Tiểu Nam nương tay, event lần tới chúng ta đem bán con cua này đi! Định giá 288, chắc chắn có người mua! ]

[ Con Cá Dưới Nước: Bây giờ còn chưa ai ngủ, đồ cú đêm! ]

[ Hùng Hùng: Chị Phương à chị buôn gian bán lận quá đi, 288, thật sự sẽ có người mua á... ]

[ Viên Viên Nguyên: Chỉ cần tuyệt tác là được hết! Ở triển lãm bán một cái ly 48 đồng còn cháy hàng, cưng nhẩm lại chi phí xem... A hahaha...]

[ Mộc Đầu Anh: Nam gia à, bài tập tui còn chưa xong nè QAQ, cíu tui với. ]

[ Anh Hoa: Tin tốt gì thế? ]

Cuối cùng cũng có người hỏi vào nội dung chính, Bách Nam nhướn mày, đánh chữ bạch bạch.

[ Nam Ốc Hữu Chi: Ngày mai tôi phải đi xem mắt, không đi sinh hoạt câu lạc bộ được, mọi người ngủ sớm nhé, ngủ ngon. ]

[ Một Ô Vuông Xếp Đầy XO: Tui thấy cái gì vậy nè...]

[ Viên Viên Nguyên: Xem mắt?! ]

[ Con Cá Dưới Nước:... tui nhìn kĩ hẳn ba lần, đúng là xem mắt. ]

......

Một giây yên tĩnh, sau đó.

[ Một Ô Vuông Xếp Đầy XO: A a a a a a, là nhãi ranh phương nào muốn xem mắt Tiểu Nam nhà chúng mình! Chị em chúng ta phải chém chết nó a a a a a ——]

[ Viên Viên Nguyên: 【 dao 】]

[ Mộc Đầu Anh: 【 dao 】 QAQ ]

[ Con Cá Dưới Nước: Nè Mộc Đầu cậu là hội chị em đấy à! Dao cái gì mà dao, muốn giơ đao tự thiến hở! ]

[ Mộc Đầu Anh:...... ]

Tắt ứng dụng chat, cậu lắc đầu vào phòng tắm dội qua, quấn chăn ngủ.

Nhà họ Bách nuôi cậu hơn hai mươi năm, bây giờ muốn nhận báo đáp, cậu lại không có lý do từ chối... Hơn nữa cha mẹ sẽ cho cậu từ chối sao?

Bách Nam trở mình, tri ân báo đáp gì đó, cậu hiểu là việc nên làm.

- ------------------------

Chuyên mục 'Có Khi Bạn Biết Rồi':

* Loại búp bê Nam Nam bán trên shop online là BJD - Ball Joint Doll (búp bê khớp cầu), là dòng búp bê cao cấp được làm hoàn toàn bằng tay và có nhiều khớp tròn trên thân thể để tạo dáng theo ý mình muốn. Người chơi búp bê sẽ không chỉ quan tâm đến mỗi "body" mà cần có mắt thẩm mĩ và khả năng phối hợp hài hòa giữ trang điểm mặt, làm tóc, trang sức và áo quần phụ kiện, nói chung là thú chơi cho dân có tiền đọ~

Minh họa:



* Đất sét mà Nam Nam dùng để làm cua handmade là "Đất sét Nhật tự khô", ưu điểm là sẽ tự khô và cứng lại thành thể rắn chắc sau một thời gian tiếp xúc với không khí (không bị biến dạng khi chạm vào nữa), nhược điểm của loại đất này là gặp nước sẽ bị tan và nhão ra

thành phẩm nặn bằng đất sét Nhật nó như này:



- -----------------------

Mừng chỗ mình hết bão, có điện có mạng lại nên mở cái bát mới, đáng lẽ mình muốn nghỉ ngơi lâu hơn nhưng thấy list truyện xếp hàng (của mình lẫn của người khác yêu cầu) nó sắp lên con số 4 rồi nên phải lê cái thân già đi gánh cho kịp OTL Hy vọng lần này vẫn giữ được thanh tiến độ, mọi người ủng hộ cho mình vui nha tại thực ra mình thích sảng văn lắm ; v ;

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.