Nam Gia Tiểu Nhị Phải Lập Gia Đình

Chương 47: Chương 47






Edit+Beta: 明明

BÃnh ngát trong tiác cái

Nhạc Chính Nhị cười tủm tỉm đứng trên bậc thềm, thoạt nhìn hờ hững, nhưng trong lòng tay trái bị nắm đổ ra một lớp mồ hôi mỏng, dù sao chống đỡ ánh mắt nhiều người như vậy cử hành hôn lễ gì đó, dù là Nhạc Chính Nhị thần kinh thô cũng có chút khẩn trương, tuy vừa rồi Hách Liên Lâm mới trấn an cậu, Mộc Mộc ở bên cạnh chân cọ cọ giống như là cảm nhận được tâm tình của chủ nhân, ô ô kêu, giống như đang trấn an.

Chẳng qua Nhạc Chính Nhị cũng không khẩn trương quá lâu, bởi vì rất nhanh cậu nhìn thấy một người có thể giúp cậu hấp dẫn lực chú ý, nhìn Hàn Ninh và anh cả toàn thân mặc âu phục đặc biệt may theo yêu cầu đứng ở cửa, hai người mặc âu phục phẳng phiu, màu sắc cũng là một đen một xanh lam, ngược lại làm nổi bật lẫn nhau, thân cao chân dài, khiến cho hai người càng thêm nổi bật, Nhạc Chính Nhị ở trong lòng thở ra một hơi nhẹ nhõm, rốt cuộc người hấp dẫn lực chú ý đã đến.

“Em nói thủ đoạn của anh cả em tuyệt đối lợi hại, xem Hàn Ninh ngoan ngoãn đi theo như vậy.” Thừa dịp ánh mắt khách mời đều chú ý tới chỗ của anh cả cậu, Nhạc Chính Nhị mặt không đổi sắc, chỉ là trong lời nói nhưng lại hàm chứa một tia trêu chọc và chế nhạo, nghiêng đầu nhỏ giọng nói với Hách Liên Lâm ở bên cạnh.

“Ừm.” Hách Liên Lâm cũng là nhỏ giọng trả lời, tuy trên mặt mang theo tươi cười, chỉ là ánh mắt nhìn Nam Thịnh nhưng lại rõ ràng lộ ra khó chịu, không chỉ đoạt đi danh tiếng của anh, còn cạy đi tiểu đệ của anh quả thực không thể nhẫn nhịn được.

Trên mặt Nam Thịnh mang theo bộ dáng tươi cười hiếm thấy lúc này đang chào hỏi với các khách mời, cũng mang theo một loại chiếm hữu hàm xúc ôm chặt người bên cạnh, trong khoảng thời gian ngắn, hắn dường như cảm giác được chuyển mắt đến chỗ Hách Liên Lâm, trong ánh mắt lóe lên một tia khiêu khích không thể thấy rõ, mới gật nhẹ đầu.

Hách Liên Lâm đón nhận ánh mắt của hắn, ánh mắt lóe lên, trong lòng cũng đạt được gì đó, dịch chuyển ánh mắt.

“Hai người không có việc gì giấu em chứ?” Hách Liên Lâm nhìn thấy một màn này, híp mắt, cậu hiện tại đối với Hách Liên Lâm cũng coi như càng ngày càng hiểu rõ, trên cơ bản một ánh mắt cũng có thể nhìn ra không đúng, vừa rồi nhìn thấy một màn kia, khiến cho cậu cảm thấy hai người này có chút không đúng.

“Có.” Hách Liên Lâm nghiêng đầu im lặng liếc nhìn, chớp mắt rồi mới gật đầu, thoạt nhìn rất vô tội, cùng với bộ dáng thâm sâu ngày thường rất không hợp.

Nhạc Chính Nhị:….

Thật sự có. Âm thầm nghiến răng, Nhạc Chính Nhị cũng không quan tâm đang ở trước mắt nhiều người, trừng mắt nhìn về phía người bên cạnh, nhấn giọng từng chữ hỏi: “Việc, gì?”

“Hiện tại phải nói sao?” Hách Liên Lâm giống như khó xử hỏi, chỉ là bàn tay lại nắm chặt hơn.

“Đương nhiên.” Trong lòng Nhạc Chính Nhị dâng lên một tia cảm xúc tức giận, trừng mắt nói.

“Mấy ngày trước hai chúng ta không phải nghe thấy Thanh Nguyên hội những người kia nói chuyện sao? Anh và anh cả của em thương lượng một chút, dự định hôm nay xử lý bọn họ, tranh thủ một mẻ hốt gọn, cho nên hôn lễ hôm nay có thể có hút không yên bình.” Hách Liên Lâm nhỏ giọng giải thích nói, trong lời nói dường như có chút bất an.

“Chỉ là những cái này?” Nhạc Chính Nhị nghe thấy lời này, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, việc này cậu đương nhiên biết, chỉ có điều bởi vì biết Hách Liên Lâm tự mình có tính toán, cho nên cậu cũng luôn chưa từng hỏi, dẫu sao trong tay cậu cũng không có người, nhiều nhất chính là đưa ra một vài ý kiến cậu tự mình nghĩ được, nếu Hách Liên Lâm giấu chính là việc này cậu đương nhiên không sao cả.

“Ừ.” Hách Liên Lâm nghiêm túc gật đầu, trong mắt hàm chứa ý cười dịu dàng: “Sợ em lo lắng, nào có việc gì khác giấu diếm em.”

“…Không cần.” Tuy cậu dần dần đối với lời âu yếm của thằng cha này từ từ miễn dịch, nhưng mỗi lần nghe thấy vẫn là có chút không được tự nhiên, tay trái vô thức nắm chặt, Nhạc Chính Nhị vẫn là có chút lo lắng hỏi: “Có nắm chắc không?”

“Đương nhiên, Tiểu Nhạc chỉ cần vui vẻ kết hôn thì được.” Hách Liên Lâm cười nói.

“…Ừm.” Nhạc Chính Nhị khe khẽ trả lời.

Lúc bốn người hai hàng đều đứng ở trên sân khấu, khách mời bên dưới cũng trở nên yên tĩnh, nhiều người đều tò mò quan sát mấy người trên sân khấu,đặc biệt là người trong truyền thuyết cưới alpha Nam gia kia, thoạt nhìn giống như là một beta bình thường, tuy tướng mạo có chút tuấn tú, nhưng một chút ưu điểm gì khác cũng không có, trong mắt mọi người hiện lên suy xét, suy nghĩ của mọi người cũng không giống nhau.

Tiếp theo chính là tổng giám đốc công ty Chính Lâm, con rể của Nam gia Hách Liên Lâm, bởi vì anh cũng là một người thường ngày không lộ mặt, cho nên mọi người đương nhiên là phải quan sát kĩ một phen, tướng mạo ngược lại không tệ, thực lực cũng không tệ, cùng với omgea xinh đẹp kia của Nam gia ngược lại là rất xứng đôi.

Chỉ có điều trong đó đương nhiên cũng có người biết, một vài người thích đánh bạc tự nhiên cũng sẽ cảm thấy Hách Liên Lâm và Hàn Ninh quen mắt, một vài người cấu kết với hắc đạo tất nhiên cũng đối với hai người này có chút ấn tượng, Nam gia lần này cùng Long Bang thông gia đến cùng là tính toán cái gì? Vì vậy đối với hôn lễ lần này cũng có nhiều suy đoán, các loại luận bàn âm mưu dĩ nhiên ở trong lòng mọi người xoay chuyển vòng vo.

Đương nhiên, trong đó còn có một vài người có mục đích khác, nhìn bốn người trên sân khấu, đều đồng loạt bắt đầu vội vàng làm nhiệm vụ của mỗi người.

“Các vị.” Một giọng nam vững vàng vang lên, cha Nam nắm tay mẹ Nam đứng trên sân khấu trên mặt mang theo ý cười hòa nhã, trong mắt cũng mang theo vui mừng, có thể nhìn ra tâm tình lúc này cũng là rất tốt: “Hoan nghênh các vị đến dây tham gia hôn lễ của con trai chúng tôi, Nam Thiên chúng tôi có thể có ngày hôm nay cũng đều dựa vào giúp đỡ của các vị, hôm nay cảm ơn các vị trong lúc bận rộn rút chút thời gian đến tham gia hôn lễ lần này, Nam Minh tôi ở chỗ này cảm ơn, đương nhiên về sau đều là thiên hạ của người trẻ, vẫn là để cho con trai chào hỏi với các vị.

“Ba ba” tiếng vỗ tay vang lên, các khách mời cũng rất nể mặt gật đầu mỉm cười, chỉ có điều trong lòng mọi người thực ra nghĩ họ đến chỉ là muốn hóng chuyện mà thôi.

“Các vị.” Nam Thịnh trên tay giữ chặt tay Hàn Ninh, bước về phía trước, dáng vẻ lạnh lùng nghiêm túc thường ngày cũng sớm không thấy nữa, trên mặt dịu xuống mang theo ý cười: “Hôm nay là hôn lễ của Nam Thịnh tôi, vị này là bạn đời của tôi, Hàn Ninh. Hai chúng tôi trước cảm ơn các vị đến, sau đó tôi muốn ở trước mặt nhiều người như vậy nói một câu, kiếp này nếu Hàn Ninh không phụ tôi, tôi nhất định cùng em ấy đi đến hết đời, nếu em ấy phụ tôi.” Nói đến đây, khóe miệng Nam Thịnh nhếch lên bộ dáng tươi cười không rõ: “Tôi cũng nhất định sẽ không phụ em ấy.”

Hàn Ninh:…

Biết tên lưu manh này khẳng định không nói ra lời gì tốt, trừng mắt nhìn người bên cạnh, Hàn Ninh nghiến răng, lại cũng không thốt ra lời phản đối, chỉ là trong lòng lại không hiểu ra sao có chút an tâm, tên lưu manh này là nhìn ra lo lắng của y? Một hứa hẹn như vậy quả thật chính là túm lấy nơi mềm mại của y.

Người dưới sân khấu hai mặt nhìn nhau, sau đó tiếp tục tiếng vỗ tay “ba ba” vang lên, người lớn tuổi một chút đều hơi cảm thán, quả nhiên là người trẻ tuổi, chính là thích làm ra những thứ này,đợi vài năm nữa trôi qua ai biết sẽ ra sao? Đặc biệt người này còn là một alpha, làm sao có thể kềm chế được, không làm ra một đứa con riêng chính là tốt nhất rồi, chỉ có điều người trẻ tuổi cũng không thể quá mức đả kích, quả nhiên vẫn là phải cổ vũ, chỉ có điều trong lòng càng không hiểu nổi Nam gia này đến cùng đang làm cái gì.

“Tiếp theo để cho em trai tôi chào hỏi với mọi người, hy vọng mọi người sau này quan tâm nhiều hơn.” Nam Thịnh mỉm cười nói, trực tiếp nhảy qua Hách Liên Lâm liền chỉ đích danh Nhạc Chính Nhị.

Nhạc Chính Nhị:…

Anh cả của cậu tuyệt đối là đang nói giỡn đi? Đây là để cho cậu phát biểu cảm tưởng lấy chồng sao? Nhạc Chính Nhị áp lực như núi lớn vẫn vẻ mặt bình tĩnh, sau đó… mỉm cười đẩy Hách Liên Lâm đến phía trước, thật sự là rất biết tìm người chịu tội thay.

Mọi người nhìn một màn này, trong lòng đều đồng loạt cảm thấy người xinh đẹp này quả nhiên là một omega. Nhìn một cái, liền ngượng ngùng.

Hách Liên Lâm đương nhiên là sẽ không nhượng bộ, vẻ mặt dịu dàng nói: “Hôm nay là hôn lễ của Hách Liên Lâm tôi và người yêu, đa tạ mọi người đến, đối với tôi mà nói, bản thân còn có rất nhiều khuyết điểm, nhưng người yêu tôi lại bằng lòng gả cho tôi, lần nữa, tôi muốn tuyên bố một việc, công ty Chính Lâm tuy nói quy mô không lớn, nhưng cũng coi như là tự tôi dốc sức làm ra, tôi muốn tặng nó làm sính lễ cho người yêu tôi. Cũng hoan nghênh mọi người đến, tiếp theo mời mọi người tận tình hưởng dụng.” Nói xong một câu như vậy, Hách Liên Lâm kéo Nhạc Chính Nhị có chút đờ đẫn lui xuống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.