Nam Nam Thú Thụ Bất Thân

Chương 73: Chương 73: Cho Ngươi Cơ Hội




CHƯƠNG 72 : CHO NGƯƠI CƠ HỘI

“Trước hai ngày tài chính đích xác có chút khẩn cấp, anh biết, hiện tại quốc tế tình thế chính là như vậy, mỗi một khoản đầu tư tôi đều phải cân nhắc trong lòng , thấy nó có phải đáng giá hay không, có thểcó bao nhiêu lợi nhuận”

“Thượng Quan tổng giám yên tâm, cái công trình này chỉ cần làm xong, tôi tin tưởng tương lai sẽ hết sức tốt đẹp “

Lý Thiên Cương lúc này ngoài hạ thấp thân phận của mình ra, cùng Thượng Quan Mộc giao tiếp thật tốt, không còn phương pháp khác . Khi hắn vừa tiếp điện thoại Thượng Quan Thần, hắn cũng cảm giác có chút kỳ quái , khi Thượng Quan Thần nói rõ sự tình, hắn lại càng không rõ ràng lắm . Thượng Quan Mộc tại sao muốn ngừng việc chuyển giao tài chính? Nhưng duy nhất một chút có thể khẳng định chính là, Thượng Quan Mộc so với Thượng Quan Thần mà nói rất có quyền uy, nói sâu xa, kỳ thật là Thượng Quan Mộc đang làm chủ Diệu Ký.

“Vấn đề tài chính tôi sẽ giúp anh sắp xếp. Còn có chuyện lần trước tôi cùng Lý tổng nói qua anh hẳn là còn nhớ rõ đi, tôi không hy vọng những người cùng Diệu Ký không liên quan xuất hiện ở chỗ này, nếu không phải nể mặt Lý tổng, tôi đã sớm đuổi cô ta đi rồi “

Âu Tiểu Lan, cô gái kia khiến hắn có chút phiền não. Viên Tử Hàm tuy rằng cũng biết Âu Tiểu Lan không phải người tốt, nhưng ai bảo đảm cô ta đến một lúc nào đó lại không nghĩ ra biện pháp, đường ngang ngõ tắt gì đó tiếp cận Viên Tử Hàm.

“Vậy hy vọng Thượng Quan tổng giám có thể nhanh chóng sắp xếp vấn đề tài chính, tôi có thể chờ, nhưng dự án thành phố xanh trên biển không thể chờ, về phần chuyện anh nói, tôi đã biết “

” Oh, vậy thì tốt “

Thượng Quan Mộc hơi nhíu mày. Lý Thiên Cương cũng không ngốc, cư nhiên dám nói thẳng ra như vậy, là muốn uy hiếp hắn sao? Số tiền hai tỷ vứt ra ngoài, Thượng Quan Mộc không ngốc, đương nhiên cũng sẽ không để nó trôi xuống biển.

Viên Tử Hàm duỗi dài cái cổ nghĩ muốn nghe hai người nói chuyện một chút, nhưng trừ nghe rõ được Thượng Quan Mộc nói, cậu cái gì cũng nghe không được.

“Vừa rồi là Lý Thiên Cương gọi điện thoại tới sao?”

Thượng Quan Mộc vừa cúp điện thoại, Viên Tử Hàm có chút tò mò hỏi.

“Hắn gọi điện thoại cho anh, xảy ra chuyện gì rồi sao?”

” Không có gì, chẳng qua là  vấn đề Thành Phố Xanh Trên Biển.”

” Thành Phố Xanh Trên Biển?”

“Đúng thế, Tiểu Hàm, việc này nhưng không phải có thể quản, em  vẫn là suy nghĩ, phải như thế nào lật đổ anh đi, tối nay anh chờ em tới đó “

Viên Tử Hàm cảm thấy lời nói Thượng Quan Mộc có chút rời rạc, suy nghĩ một hồi mới nghĩ ra ý tứ trong lời nói của hắn, mặt đỏ lên. Ai có thể nói cho ta biết, tại sao một người như Thượng Quan Mộc như thế nào có thể nói ra những lời không đứng đắn như vậy a.

Còn có hắn nói cái gì ‘Buổi tối chờ em’, Viên Tử Hàm trong lòng cả kinh, ánh mắt nhìn Thượng Quan Mộc như thăm dò, nhưng Thượng Quan Mộc lại không cho cậu đáp án rõ ràng. Cả một buổi chiều, trong lòng Viên Tử Hàm đều đang rối rắm lời nói Thượng Quan Mộc rốt cuộc  có thể tin bao nhiêu.

Cho dù trong lòng rất không muốn, nhưng thời điểm tan tầm cũng tới.

Thượng Quan Mộc chăm chú làm việc, thỉnh thoảng dùng ánh mắt ngả ngớn đùa giỡn Viên Tử Hàm, khiến cậu mặt đỏ tía tai mới chịu bỏ qua . Nhưng hắn một khi chính thức làm việc, chạy đâu cũng một bộ dáng chuyên tâm.

Viên Tử Hàm xuyên thấu qua cửa sổ, nhìn bên ngoài bầu trời đã hoàn toàn tối đen, quay đầu lại nhìn Thượng Quan Mộc vẫn đang vùi đầu nhìn văn kiện, không dám nói.

Cậu thật là muốn về nhà, nhưng vừa nghĩ tới lời nói của Thượng Quan Mộc giữa lúc trưa, lại không dám thúc giục hắn về nhà, bằng không hắn xác định chắc chắn sẽ cười nhạo mình.

Thượng Quan Mộc đã sớm phát hiện Viên Tử Hàm có chút không kiên nhẫn , nhưng thấy cậu bộ dạng muốn nói lại không dám nói, trong lòng đã sớm nở nụ cười rồi. Rốt cục buông văn kiện trên tay xuống, quay đầu nhìn cậu: ” Xong rồi, chúng ta về nhà thôi “

“Về nhà, umh, được “

Viên Tử Hàm nghe xong lời Thượng Quan Mộc nói, nhất thời thở dài một hơi, cùng hắn đi xuống lầu.

Chỉ cần về trong nhà, như thế cậu không có gì phải sợ nữa, dù sao trong nhà còn có vú Trương, cho dù Thượng Quan Mộc muốn, khẳng định cũng sẽ không lớn gan như vậy, Viên Tử Hàm chỉ sợ Thượng Quan Mộc sẽ ở văn phòng gây khó dễ thôi, vừa rời văn phòng, cảm thấy không khí đều trở nên hết sức mới mẻ.

Hai người về tới nhà, vú Trương đã chuẩn bị xong bữa tối thịnh xoạn , Viên Tử Hàm rất không có hình tượng nhanh chóng cắm đầu ăn, Thượng Quan Mộc vô luận khi nào , động tác luôn tao nhã như trước.

Ăn cơm xong, vú Trương thu dọn bàn ăn rồi liền đi ngủ.

Viên Tử Hàm nghĩ mấy ngày không có tắm rửa rồi , thu thập mấy bộ quần áo liền chạy vào phòng tắm , tắm rửa một phen. Phòng Thượng Quan Mộc ngay sát vách phòng của cậu, Viên Tử Hàm vừa mới chuẩn bị bước tới cửa phòng của mình, lại phát hiện đèn trong phòng Thượng Quan Mộc đã tắt.

“Không phải vừa rồi còn ở đây sao? Chẳng lẽ là đi ra ngoài rồi “

Viên Tử Hàm trong lòng có chút lo lắng, dù sao tối thế này còn đi ra ngoài, có lẽ là xảy ra việc gì rất gấp.

Cúi đầu suy nghĩ Thượng Quan Mộc sẽ đi đâu, vừa suy nghĩ vừa đưa tay đẩy cửa phòng. Lúc xoay người đóng cửa, cậu căn bản không phát hiện ra, trong phòng của cậu nhiều hơn một người vốn không nên xuất hiện ở chỗ này.

Thẳng đến khi phía sau cảm nhận được một cỗ ấm áp gần sát da thịt , Viên Tử Hàm mới phản ứng lại, quay đầu trừng lớn hai mắt nhìn vẻ mặt yêu nghiệt tươi cười của Thượng Quan Mộc.

” Anh tại sao lại ở chỗ này?”

Viên Tử Hàm đột nhiên nhớ tới lời nói giữa trưa của Thượng Quan Mộc, tim đập thình thịch, hắn chắc không phải thật sự muốn cái kia ở nhà chứ. Vú Trương còn ở nhà đây, hắn như vậy cũng quá lớn gan đi.

“Đây là nhà của anh, anh không ở đây, còn có thể ở chỗ nào!”

Ha ha ha, nguyên lai là cái dạng này. Viên Tử Hàm nghe Thượng Quan Mộc nói xong, trong lòng không biết là cái cảm giác gì, từ từ bình tĩnh lại đồng thời cũng có chút mất mát , còn có mình đã hiểu lầm ý tứ lời Thượng Quan Mộc nói.

Thượng Quan Mộc đem cằm dựa vào vai Viên Tử Hàm, nhìn vành tai xinh xắn trong suốt của cậu dần dần hồng lên, nhất thời trong lòng vui sướng . Cố ý để sát vào tai cậu nhẹ nhàng thổi khí. Hơi thở ấm áp kia vừa có chút ẩm ướt lướt qua mặt Viên Tử Hàm, thân thể cậu nhất thời liền cứng ngắc, không dám lộn xộn .

” Em đang suy nghĩ gì thế? Chẳng lẽ là nghĩ đến lời nói lúc trưa của anh, nếu em muốn anh toàn tự nguyện phối hợp “

” Tôi mới không có nghĩ “

Thượng Quan Mộc vừa nói xong, Viên Tử Hàm giống như một con mèo nhỏ bị dẫm phải đuôi, lập tức phản bác. Nhưng cậu càng vội vàng giải thích, Thượng Quan Mộc càng dùng cái loại ánh mắt cười như không cười nhìn cậu, ngược lại khiến cậu nói không nên lời, mặt đỏ ửng.

Thượng Quan Mộc đáng chết, trước kia cậu như thế nào không phát hiện, hắn da mặt dầy như vậy! Viên Tử Hàm cúi thấp đầu không dám nhìn mắt Thượng Quan Mộc, trong lòng đem Thượng Quan Mộc oán thầm ngàn vạn lần.

” Em lại đang nói xấu anh “

Thượng Quan Mộc nới lỏng tay, đem Viên Tử Hàm đang xoay lưng,  quay mặt lại đối diện mình, nghi ngờ nói.

“Tôi mới không có “

Hắn có thuật đọc tâm sao? Còn đọc được suy nghĩ của mình rõ ràng như vậy? Ở trước mặt hắn, cậu luôn cảm thấy biện pháp gì cũng không thể có, cảm giác này rất là nghẹn khuất .

” Em luôn thích khẩu thị tâm phi như vậy ” Thượng Quan Mộc nâng đầu cậu lên, ánh mắt chuyên chú nói :” Em không thể đem tật xấu của em sửa đổi một chút, ít nhất ở trước mặt anh, bằng không sau này sẽ khó, anh cũng không muốn mỗi ngày sống trong sự nói dối của em”

“Ai cùng anh sẽ có sau này “

Viên Tử Hàm hướng về phía Thượng Quan Mộc bĩu môi, nhưng trong lòng lại ảo não . Cậu có thể lựa chọn cùng Thượng Quan Mộc kết giao, vì trong lòng thật sự thích hắn, cậu đáp ứng, chuyện gì cậu đều lo sợ, nhưng lúc này, cậu muốn buông tay một lần, chỉ muốn buông thả một lần. Nhưng sau này, một chữ này có cỡ nào xa không thể thành, hết thảy đều biến hóa khó lường, cậu cùng Thượng Quan Mộc hai người, thật sự còn có thể có sau này sao?

Cái gì cũng thay đổi, suy nghĩ của Thượng Quan Mộc cũng sẽ thay đổi sao? Thượng Quan Mộc không thể khẳng định, như thế bản thân cậu càng không chắc chắn tin tưởng. Nhưng trải qua mấy ngày cùng hắn ở chung, cho dù Thượng Quan Mộc sẽ thay đổi, cậu cũng không muốn cứ như vậy rời đi, cho dù như bây giờ cũng tốt.

Nhẹ nhàng đích dựa vào ngực Thượng Quan Mộc, nhắm mắt lại cảm thụ nhịp tim của hắn. Thật sự cùng hắn sống cả đời cũng tốt, nhưng , trên thế giới này đã có quá nhiều đáng tiếc .

Thượng Quan Mộc thu hồi vẻ mặt đùa giỡn, đưa tay ôm lấy thân thể cậu.

____________

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.