Nam Nam Thú Thụ Bất Thân

Chương 86: Chương 86: Cho Nhau Một Cơ Hội




CHƯƠNG 86: CHO NHAU MỘT CƠ HỘI

Từ sau hôm đó, Thượng Quan Mộc đột nhiên hủy bỏ kế hoạch bồi dưỡng nhân tài, ban ngày lượng công việc của cậu cũng tự nhiên thoải mái một chút. Viên Tử Hàm tuy rằng không hiểu Thượng Quan Mộc là xuất phát từ cái dạng tâm tư gì, nhưng quyết định này đối với cậu mà nói tuyệt đối là trăm điều lợi không điều hại.

Ngày ngày cứ như vậy trôi qua , Viên Tử Hàm cùng Thượng Quan Mộc hai người vẫn chỉ là quan hệ cấp trên với cấp dưới, Viên Tử Hàm không cố ý , dù sao cậu vẫn có chút lo lắng Thượng Quan Thần sẽ tìm tới cậu, nhưng rất may, hắn từ sau lần tìm mình nói chuyện, cư nhiên đều không có quay lại, chắc hẳn hắn cũng nhìn thấy tình hình của mình cùng Thượng Quan Mộc hiện tại nên không đang lo lắng đi.

Ngược lại Âu Tiểu Lan sau khi biết cậu dọn nhà, bộ dạng rất là vui vẻ, ồn ào muốn đến nhà Viên Tử Hàm chơi. Viên Tử Hàm vì chuyện tấm hình lần trước, đối với Âu Tiểu Lan vẫn có chút canh cánh trong lòng, nhưng cuối cùng vẫn là đấu không lại sự lằng nhằng cộng thêm bộ dạng đáng thương của cô, nên để cô nàng tới một lần. Sau này mỗi lần khi Âu Tiểu Lan nhắc tới chuyện muốn đến nhà cậu chơi, đều bị Viên Tử Hàm dùng đủ các loại lý do cự tuyệt .

Nhưng thái độ Âu Tiểu Lan đối với Viên Tử Hàm hồn nhiên vô tư, hết sức nhẫn nại. Nói nặng lời, lại sợ thương tổn đến tự tôn của Âu Tiểu Lan, nhưng không nặng lời, đến cuối cùng cậu tránh không được phải đáp ứng yêu cầu của Âu Tiểu Lan. Viên Tử Hàm năm giờ tan tầm, sáu giờ liền bị Âu Tiểu Lan kéo đi ăn cơm .

Viên Tử Hàm hai tay thọc vào túi quần, dừng lại cước bộ, Âu Tiểu Lan đứng trước mặt hỏi ” Anh không phải nói có chuyện sao?”

Phụ nữ thật là quá phiền toái, Viên Tử Hàm không dám đem sự không kiên nhẫn biểu hiện lên mặt, nhưng là từ sau chuyện tấm hình lần trước, cậu ngoài miệng tuy rằng không nói, nhưng trong lòng đối với sự tình này vẫn là canh cánh trong lòng.

“Tiểu Hàm, giữa chúng ta có phải hay không có chuyện gì hiểu lầm ?”

Tuy rằng Viên Tử Hàm tự nhận mình che dấu vẻ mặt rất khá, nhưng Âu Tiểu Lan vẫn rất nhạy cảm phát hiện ra . ở bên cạnh Viên Tử Hàm, trước kia luôn có Thượng Quan Mộc ở giữa, nhưng bây giờ Thượng Quan Mộc không bên cạnh, theo lý mà nói, quan hệ giữa cô và Viên Tử Hàm có thể dần dần cải thiện, thế nhưng Viên Tử Hàm luôn đối với cô rất thờ ơ, so với trước kia càng xa cách hơn . Chẳng lẽ đã bản thân đã biết chuyện gì rồi?

Âu Tiểu Lan chỉ cần nghĩ đến khả năng kia, trong lòng chợt lạnh. Nếu Viên Tử Hàm thật sự đã biết, vậy phản ứng của anh ấy như thế ngược lại không có gì đáng trách . Nhưng là Âu Tiểu Lan trong lòng vẫn còn ôm hy vọng, hy vọng Viên Tử Hàm không biết việc này.

“Tiểu Hàm, anh vẫn còn đang vì chuyện lần trước mà giận em sao?”

Lời Âu Tiểu Lan nói có chút thăm dò. Viên Tử Hàm liệu có biết chuyện này hay không, cô muốn xác định một chút.

Viên Tử Hàm im lặng không trả lời, nói không giận là giả, Âu Tiểu Lan một cô gái tốt như vậy thế nhưng lại làm ra chuyện như vậy, cậu có thể không đau lòng sao?

” Em biết, không có sự đồng ý của anh đã nói em là bạn gái của anh, chuyện này là em không nghĩ đến cảm nhận của anh, nhưng lúc  nghe chị Trương nói chuyện, em sợ anh quẩn trong lòng, em sợ anh sẽ làm ra việc gì ngốc nghếch . Nên em mới nói như vậy, người ta sẽ không nghi ngờ quan hệ giữa anh cùng Thượng Quan tổng giám có gì ái muội nữa “

Viên Tử Hàm nhìn chằm chằm vẻ mặt bi thương của Âu Tiểu Lan, trong lòng dâng lên một chút hoài nghi cùng không đành lòng. Theo Âu Tiểu Lan phân tích mà nói, đây  toàn bộ rất có thể là chị Trương nói cho cô ấy biết, nhưng màcô ta cùng chị Trương mới gặpmặt lần đầu, chị Trương tại sao muốn đem chuyện này nói với Âu Tiểu Lan! Mà thái độ của chị Trương đối với Âu Tiểu Lan cũng rất tốt, ngược lại giống như bạn bè quen biết lâu rồi, đây toàn bộ nhớ tới tựa hồ có chút mâu thuẫn, lại giống như rất đương nhiên.

Viên Tử Hàm thật sự không phân biệt được , nhưng trong lòng cậu vẫn là hy vọng toàn bộ không phải Âu Tiểu Lan làm ra.

” Em nghĩ nhiều rồi, giữa chúng ta có thể có chuyện gì hiểu lầm!”

“Không có hiểu lầm thế nhưng tại sao anh luôn tránh em chứ ? Chúng ta không thể giống như trước kia sao?”

Viên Tử Hàm trả lời Âu Tiểu Lan nhìn qua rất có lệ, Âu Tiểu Lan trong lòng lúc này cũng đoán không ra Viên Tử Hàm đối với chuyện kia là biết hay không biết. Trong lòng cấp bách muốn biết đáp án thật sự.

” Giống như trước! ?”

Viên Tử Hàm ngẩng đầu lên nhìn  bầu trời tối đen không có một ánh sao, đột nhiên đối với lời Âu Tiểu Lan nói cười nhạo một tiếng, không liên quan tới Âu Tiểu Lan, mà là về chuyện giữa cậu cùng Thượng Quan Mộc.

‘ Giống như trước’ chuyện mờ ảo cỡ nào, tuy rằng tốt đẹp, nhưng đây cũng chẳng qua là một ảo tưởng đẹp.

“Chúng ta thật sự không thể giống như trước sao? Mọi người cùng nhau vui vẻ sống chung, như vậy thật tốt!”

Âu Tiểu Lan đối diện với ánh mắt Viên Tử Hàm, chuyên chú nói, thanh âm vô cùng ôn nhu.

” Nhưng mà thời gian đã trôi qua , những ngày chúng ta đã từng cùng nhau vui vẻ tôi sẽ nhớ kỹ” thanh âm Viên Tử Hàm rất bình thản, thấy Âu Tiểu Lan mỗi ngày xoay quanh mình, cậu không cảm thấy vui vẻ, chỉ cảm thấy hết sức phiền não. Cô ta biết mình đối với cô talạnh nhạt như vậy, Âu Tiểu Lan trong lòng khẳng định cũng không dễ chịu.

Có thể quen biết là duyên phận, nếu mọi người không thể giống như trước như vui vẻ sống chung , tốt nhất vẫn là tách ra, khi những chuyện tốt đẹp trước kia còn chưa bị phai mờ. Viên Tử Hàm hít sâu một hơi, quay đầu nhìn Âu Tiểu Lan.

” Sau này em cũng đừng đến tìm anh nữa , anh biết ở bên cạnh anh,em thực sự cũng không hề vui vẻ. Kỳ thật anh cũng vậy, em nên có hạnh phúc của chính mình, em đi đi, không cần tới tìm anh nữa “

Viên Tử Hàm nói xong những lời này, thở ra một hơi, làn sương mù màu trắng kia dưới ánh đèn đường chiếu rọi, rõ ràng có thể thấy được, rất nhanh lại tan mất.

Vốn cho rằng những lời này rất khó nói ra khỏi miệng, nhưng cậu vẫn là nói, Âu Tiểu Lan đối với cậu có tâm ý cậu chỗ nào không biết, chính là Âu Tiểu Lan càng như vậy, cậu lại càng buồn khổ. Sớm một chút nói ra sẽ tốt, Viên Tử Hàm đột nhiên rất chán ghét bản thân , khi đó không nghe lời Thượng Quan Mộc.

“Tiểu Hàm, anh như thế nào có thể nói như vậy, anh biết rõ em đối với anh là cảm giác gì, nhưng anh vẫn muốn tàn nhẫn như vậy, tại sao, tại sao chứ…”

Thanh âm Âu Tiểu Lan rất thê thảm, hướng Viên Tử Hàm lên án . Trên mặt đã treo đầy nước mắt . Từ từ ngồi xổm trên đất, đầu cúi thấp chôn ở hai đầu gồi, khóc thút thít .

Viên Tử Hàm trong lòng vẫn là có chút động lòng, hại Âu Tiểu Lan khổ sở như vậy, cậu cũng thực đáng trách. Nhưng tính Âu Tiểu Lan rất kiên cường , lúc này cậu bất luận như thế nào cũng không thể không đành lòng nữa .

“Tiểu Lan, anh biết tâm ý của em đối với anh, anh cũng thật sự rất thích em, nhưng từ trước đến giờ anh đều xem em như em gái, nếu anh không đáp lại được tâm ý của em, còn không bằng để em tự do bay lượn, em là một cô gái tốt, nhất định sẽ tìm được một người con trai thực lòng yêu thương em “

” Em không cần, em chỉ muốn cùng anh một chỗ “

Viên Tử Hàm khuyên giải an ủi  Âu Tiểu Lan cũng không hiệu quả gì, ngược lại còn tăng têm oán hận trong lòng Âu Tiểu Lan . Âu Tiểu Lan ngồi trên mặt đất đột nhiên nhảy cẫng lên, lớp trang điểm trên mặt đã lem luốc thành một đoàn. Môi anh đào cũng bị cô nàng nhịn khóc mà để lại một cái dấu rang thật sâu, trên mặt một mảnh hồng hồng, không biết là son môi hay là máu.

Viên Tử Hàm tại một khắc Âu Tiểu Lan nhảy lên kia, rất nhanh đem biểu tình trên mặt mình điều chỉnh thành lạnh nhạt, lạnh lùng nhìn Âu Tiểu Lan.

“Không thể, anh từ đó tới giờ không cùng em chính thức qua lại, anh làm sao có thể biết chúng ta không thể ở bên nhau, cho em một cơ hội, chúng ta thử yêu nhau có được hay không, chính thức qua lại một lần, được không?”

Âu Tiểu Lan nói lời này đã là buông xuống danh dự của chính mình, lại phối hợp với bộ dạng đáng thương lúc này của cô, Viên Tử Hàm si ngốc nhìn cô suy nghĩ sâu xa.

Cách bọn họ không xa có một bóng ma, đứng bên cạnh chiếc Porsche màu đen, hắn giờ phút này đang nhìn không chuyển mắt vào người con trai phía trước, trong lòng so với Âu Tiểu Lan càng thêm bức thiết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.