Nam Nam Thú Thụ Bất Thân

Chương 60: Chương 60




CHƯƠNG 59 :  HIỂU LẦM DỤNG TÂM

Diệu Ký đầu tư vốn, tập đoàn Tề Thiên phụ trách xây dựng, một bên xuất tiền, một bên xuất lực . Thượng Quan Mộc tin tưởng, Lý Thiên Cương cũng có thể hiểu được cái công trình này đối với hai bên có tầm quan trọng như thế nào , hắn chỉ cần nhắc nhở một chút, y liền có thể hiểu.

” Sự việc hơi trì hoãn, tôi vẫn biết, chính là phương diện tài chính vẫn là làm phiền Thượng Quan tổng giám cùng lão tổng thương lượng một chút “

Lý Thiên Cương làm ra một bộ dạng hết sức sôi nổi cam đoan nói, vẫn không quên cùng Thượng Quan Mộc nhắc đến vấn đề tài chính . Cái công trình khổng lồ này, đã muốn vượt qua dự đoán của y , Diệu Ký là lực lượng nồng cốt của y, mà Thượng Quan Mộc tuy rằng chỉ là tổng giám, nhưng quyền lợi thực tế cùng lão tổng Diệu Ký như nhau.

” Được, chỉ cần là hạng mục yêu cầu tôi đều sẽ cấp “

Thượng Quan Mộc thoải mái gật đầu, Lý Thiên Cương cũng không kinh ngạc khi thấy chuyện quái dị . Cùng Diệu Ký hợp tác mấy năm qua, giao tiếp nhiều nhất là Thượng Quan Mộc, tựa hồ hết thảy mọi chuyện, hắn đều có thể làm chủ .

” Được, vậy thì tốt rồi, vẫn là cùng Diệu Ký hợp tác vui vẻ” Lý Thiên Cương ha ha cười lớn, bưng ly cà phê truớc mặt lên uống.

Thượng Quan Mộc cũng bưng ly cà phê lên nhợt nhạt uống một ngụm, đột nhiên lên tiếng: ” Em họ nhà anh hình như làm việc ở tập đoàn Tề Thiên thì phải” đối với câu nói bất ngờ của Thượng Quan Mộc, Lý Thiên Cương có chút khó hiểu, nhìn người đối diện mặt không đổi sắc, trợn mắt sửng sốt một hồi lâu mới phản ứng lại, ‘ em họ nhà anh’ là chỉ Âu Tiểu Lan, tuy rằng không biết Thượng Quan Mộc như thế nào sẽ biết một người bình thường như Âu Tiểu Lan, nhưng vẫn gật đầu.

Chẳng lẽ là coi trọng cô nhóc kia rồi , nghĩ đến Lý Thiên Cương  trong lòng càng thêm hưng phấn. Tuy rằng Âu Tiểu Lan là bà con của Giang Diễm Lệ, nhưng như vậy, tốt xấu quan hệ giữa y cùng Thượng Quan Mộc vẫn là gần thêm một bước .

” Cô nhóc kia rất ngây thơ và đáng yêu!”

” Ngây thơ? Đáng yêu?”

Thượng Quan Mộc hỏi lại . Một người cố chấp như thế cũng có thể coi là ngây thơ đáng yêu, hắn thật đúng là hết chỗ nói rồi .

Mà Lý Thiên Cương cũng là hiểu lầm ý tứ của Thượng Quan Mộc, càng mạnh miệng nói: “Đúng vậy, sinh viên mới ra xã hội, nếu không phải trong nhà khó khăn, cô nhóc rất có thể sẽ ra nước ngoài du học, chính là vì không muốn tăng thêm gánh nặng cho gia đình “

Thượng Quan Mộc nhíu mày, hiện lên một tia không kiên nhẫn. Hắn không thích tự cho mình là người thông minh, thực hiển nhiên Lý Thiên Cương lại hiểu lầm ý của hắn .

“Tôi chỉ là không muốn cô ta quá rảnh rỗi , chứ không có ý gì khác “

Chuyện tối hôm qua, hắn còn chưa quên . Nhưng vì sáng nay, Viên Tử Hàm thiên vị cô ta như vậy. Ghen ghét, có lẽ cũng có, nhưng là bảo hộ nhiều hơn . Loại chuyện này, có lần đầu, sẽ có lần thứ hai, hắn không tin Âu Tiểu Lan sẽ hiểu được cái gì gọi là ‘Một vừa hai phải’ .

Hành vi như vậy nếu bị Viên Tử Hàm biết, cậu ta nhất định sẽ nói mình khi dễ người khác, cho nên mượn tay Lý Thiên Cương, tăng thêm việc cho Âu Tiểu Lan, đây cũng không xem như đang khi dễ .

Lý Thiên Cương không sao hiểu được lời nói của Thượng Quan Mộc, nhưng trực giác có thể cảm giác được, Thượng Quan Mộc cũng không thích Âu Tiểu Lan, ngược lại có thể nói là chán ghét, cười ha ha  sau đó nghiêm mặt giúp Âu Tiểu Lan nói tốt vài lời, cũng coi như đáp ứng yêu cầu của Thượng Quan Mộc.

Đúng, chính là yêu cầu . Mà không phải thỉnh cầu, ai kêu Thượng Quan Mộc có cái kia tư bản. Hai người tùy tiện hàn huyên mấy phút đồng hồ, liền đều tự rời đi .

“Lúc này cậu ta hẳn là đã muốn tỉnh đi” Thượng Quan Mộc ánh mắt xuyên thấu qua cửa sổ thủy tinh trong suốt, khóe miệng hơi cong lên, từ trong miệng nói ra một tiếng trầm thấp, tao nhã đặt cái muỗng trắng bạc cầm trong tay xuống, bước nhanh ra ngoài. Ngồi vào xe.

‘Một ngày không gặp, vô cùng nhớ nhung’ nguyên lai mình chính là loại tình huống này . Thượng Quan Mộc hơi mỉm cười, càng tăng tốc, xe nhanh chóng hướng về phía trước lao đi.

Viên Tử Hàm tỉnh dậy, đã là buổi tối . Đưa tay gõ cái đầu vẫn có chút choáng váng, lúc này mới nhìn rõ hoàn cảnh xung quanh, nguyên lai đã về đến nhà . Ngẩng đầu nhìn bên ngoài cửa sổ thấy trời đã tối đen, cũng biết mình đã ngủ nguyên ngày . Cái bụng thầm thì hướng về phía Viên Tử Hàm thông báo nó đang bất mãn, Viên Tử Hàm không muốn cử động, nhưng cuối cùng vẫn là chống không lại cái cảm giác bụng đói mãnh liệt, chậm rãi từ trên giường bò dậy.

Trải qua một ngày nghỉ ngơi, cả người đau nhức đã biến mất hơn phân nửa . Vươn tay với quần áo cách đó không xa  kéo lại, ‘Leng keng ‘ một tiếng vang rất nhỏ vang lên, Viên Tử Hàm vẫn là nghe được. Xoay người nhìn xuống, là một tuýp thuốc mỡ màu trắng . Chỗ này tại sao có tuýp thuốc mỡ, Viên Tử Hàm không nghĩ nhiều, tùy tay nhét vào bên trong ngăn kéo. Mặc xong quần áo, vừa mới chuẩn bị mở cửa, cửa kia lại tự động mở ra, Thượng Quan Mộc liền đứng ở trước cửa.

“Đã tỉnh rồi à, đi xuống dưới ăn cơm đi, một ngày chưa ăn gì, cậu  chắc đói bụng rồi “

Ánh mắt Thượng Quan Mộc quan sát trên người Viên Tử Hàm tới tới lui lui vài lần, mặt hơi mỉm cười, xem ra thuốc mỡ kia hiệu quả cũng không tệ. Viên Tử Hàm khi đó đang ngủ, đương nhiên không biết chuyện thuốc mỡ này, nếu không phỏng chừng lúc này cậu cũng chưa thể đứng ở chỗ này .

Hướng về phía Thượng Quan Mộc hơi hơi gật đầu một cái, sau đó cúi đầu theo Thượng Quan Mộc xuống lầu. Thượng Quan Mộc đi vào phòng bếp, bưng một chén cháo đi ra, còn có mấy miếng dưa cải, đặt ở trước mặt Viên Tử Hàm .

“Vú Trương đâu ?” Không phải là bị hắn đuổi việc rồi chứ! Hà tất làm phiền hắn tự mình nấu cơm, điều này làm cho Viên Tử Hàm có chút cảm giác được cưng chiều mà lo sợ .

“Vú Trương đã đi nghỉ rồi ” Thượng Quan Mộc ngữ khí bình thản tiếp tục nói : “Ngày mai cậu ở nhà nghỉ ngơi đi, không cần đi làm “

Viên Tử Hàm không đi làm, đây chính là làm khó cậu, nhưng thân thể cậu, đã không còn vấn đề gì .” Tại sao, thân thể tôi căn bản không có việc gì nữa” cho dù có vấn đề cũng không thể nói ra trước mặt anh . Viên Tử Hàm không biết Thượng Quan Mộc làm như vậy là có mục đích gì, là vì quan tâm đến thân thể mình sao ? Hoặc là mình suy nghĩ nhiều rồi .

Đêm qua, không sai ở trên người hắn, ‘Gia vị’ trong miệng hắn, Viên Tử Hàm trong lòng hẳn là cũng rõ ràng, chính là thuốc kích dục, thứ thuốc linh tinh. Thượng Quan Mộc làm như vậy, là vì mình, chẳng lẽ là bởi vì như vậy, khiến trong lòng hắn sinh ra cảm giác có lỗi, vậy hắn hoàn toàn không cần phải tỏ ra thái độ ân cần như vậy .

Buông xuống chén cháo trong tay, Viên Tử Hàm ngẩng đầu nghiêm túc nhìn Thượng Quan Mộc nói : ” Chuyện tối hôm qua, tôi biết anh cũng là vì cứu tôi, tôi sẽ không trách anh “

“Sẽ không trách tôi ?”

Thượng Quan Mộc nghe xong lời Viên Tử Hàm nói, nhíu mày một chút, vẻ mặt sau đó rất hưng trí . Chuyện ngày hôm qua, hắn vốn là muốn đưa Viên Tử Hàm đến bệnh viện kiểm tra một chút, nhưng thấy Viên Tử Hàm động tác đã muốn không khống chế được, phỏng chừng cho dù đi bệnh viện cũng không có cách nào.

Hắn không muốn Viên Tử Hàm cho rằng hắn là một tiểu nhân lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, nhưng nếu là hắn không làm vậy, Viên Tử Hàm rất có khả năng sẽ nguy hiểm đến tánh mạng . Cứu Viên Tử Hàm, hắn sẽ phải chịu sự hiểu nhầm của Viên Tử Hàm; không cứu Viên Tử Hàm, chẳng lẽ trơ mắt nhìn cậu chờ chết sao ? Lúc này trong hai người, hắn lựa chọn người trước, Viên Tử Hàm có thể sống là tốt rồi, cho dù oán hận hắn như thế nào! Nhưng Viên Tử Hàm sau khi tỉnh lại, cư nhiên lại nói như vậy, Thượng Quan Mộc cảm thấy rất bất ngờ .

_____________

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.