CHƯƠNG 35 : QUYẾT ĐỊNH
Thượng Quan Mộc cười đến càng thêm thâm trầm, bọn họ sau khi nghe xong đáp án của mình, sẽ là dạng biểu tình gì nhỉ? Thượng Quan Mộc thực chờ mong, đó nhất định sẽ rất phấn khích đi .
Mọi người thấy nụ cười của hắn, trong lòng cả kinh, một cỗ cảm giác xấu từ sâu trong nội tâm nổi lên .
” Cậu ta ở chung cùng tôi, cô bây giờ còn muốn đưa cậu ta về nhà sao?”
Buồn cười nhìn phản ứng của họ, một tay thân mật ôm Viên Tử Hàm, tay kia thì nhẹ nhàng nhéo nhéo chóp mũi cậu, nhẹ giọng nói :
” được rồi, ngoan ngoan, đừng làm ầm ĩ nữa , chúng ta về nhà thôi “
Bỏ lại sau lưng những lời nói thân mật, mặc kệ các cô bây giờ tâm lý khiếp sợ như thế nào, dù sao tâm tình của hắn hiện tại rất vui sướng .
Mắt mở trừng trừng nhìn thân ảnh hai người con trai phía trước giống như trẻ sinh đôi, chậm rãi mơ hồ, thẳng đến khi mất hẳn ở chỗ rẽ .
” Tại sao có thể là cái dạng này, tại sao…”
Ba người phụ nữ vẻ mặt rất khó coi, đặc biệt là Âu Tiểu Lan . Miệng thì thào nói, thật sự là khó có thể tiếp thu chuyện như vậy. Hôm nay cô một phen ăn diện như thế, chính là muốn tự mình giúp Viên Tử Hàm tổ chức sinh nhật, nhưng cậu không tới, còn để cô phát hiện một sự thật như vậy. Sớm biết, tâm tư Thượng Quan Mộc đối Viên Tử Hàm, nhưng là không biết chuyện hai người bọn họ ở chung, chẳng lẽ Viên Tử Hàm cũng là thích hắn, vậy mình nên làm cái gì bây giờ?
“Thật đúng là coi trọng lời nói, nhanh như vậy đã buông tay ” Giang Diễm Lệ thấp giọng nói một câu, ánh mắt nhìn chỗ Thượng Quan Mộc biến mất. Quay đầu nhìn Âu Tiểu Lan vẻ mặt bi thương, trên mặt hiện ra một chút trìu mến .
Cô khi còn bé trong nhà cũng rất nghèo khó, lão ba lại là con ma bài bạc, lão mẹ một mình nuôi dưỡng hai chị em khôn lớn. Kinh tế trong nhà tất cả đều dựa vào lão mẹ, có thể nghĩ, cuộc sống khi đó là khó khăn cỡ nào . Gia tộc tuy rằng rất lớn, chị em họ cũng là rất đông, nhưng đối sử tốt với cô cũng chỉ có Âu Tiểu Lan , đối với cô em họ này cô cũng thật sự rất quan tâm. Huống chi, cô nhóc không phải thích Viên Tử Hàm sao ? Cô giúp nó cũng được . Tuy rằng trong lòng hỗn loạn, trong đầu suy nghĩ vẫn là làm cho Viên Tử Hàm rời khỏi Thượng Quan Mộc .
“Tiểu Lan, đừng thương tâm nữa , cho dù nghĩ hết mọi biện pháp, chị đều sẽ giúp em” Giang Diễm Lệ nghiêm túc nói, sợ Âu Tiểu Lan không tin lời của mình, một phen kéo An Nhã bên cạnh nói :
“Chúng ta đều sẽ ủng hộ em “
An Nhã đang tự trách mình, đối với Viên Tử Hàm cô nhất định sẽ không khoanh tay đứng nhìn. Quả nhiên An Nhã nghe xong lời của cô, cũng gật gật đầu khẳng định, hết sức trịnh trọng .
“Nhưng là, Tử Hàm cùng hắn ở chung, hắn sẽ không thích em “
Âu Tiểu Lan khóc thút thít nghẹn nghào, thật vất vả mới đem một câu biểu đạt đầy đủ . Viên Tử Hàm cũng thân mật tựa vào người Thượng Quan Mộc, còn có ngữ khí nói chuyện của anh ấy, ôn nhu êm tai như vậy, huống chi tình hình như vậy cô cũng không phải mới lần đầu tiên nhìn thấy, có thể bảo đảm Viên Tử Hàm đối với Thượng Quan Mộc không có tâm tư giống nhau sao? Cô không thể khẳng định, cũng không dám khẳng định!
“Như thế nào có thể ! Viên Tử Hàm chính là rất bình thường , cậu ta chính là thích con gái ” chỉ có Thượng Quan Mộc là không bình thường mà thôi.
Giang Diễm Lệ nói xong lời này, ánh mắt nhìn về phía An Nhã . An Nhã là một người rất thiện lương, cự tuyệt tâm ý của Viên Tử Hàm, đây đã muốn làm cho cô rất khó chịu , đừng nói gì là bây giờ Viên Tử Hàm sắp bị Thượng Quan Mộc bẻ cong, cô càng không cho phép. Chỉ có gợi lên trong lòng cô càm giác áy càng sâu thêm, như vậy Viên Tử Hàm rời khỏi Thượng Quan Mộc chuyện này không sai biệt lắm chính là ván đã đóng thuyền .
” Umh. Tiểu Lan, chị hỏi em, em là thật sự thích Viên Tử Hàm sao?”
An Nhã ánh mặt áy náy, trở nên thâm thúy hơn, từ đôi môi đỏ thắm nói ra một câu, vẻ mặt nghiêm túc.
Âu Tiểu Lan ngẩng đầu, thấy rõ vẻ mặt An Nhã lúc này, trong lòng đối với câu hỏi của cô cũng có chút bi thương không bình thường, nghiêm túc gật gật đầu. Nếu mình không thích anh ấy, có lẽ đã tốt rồi, muốn quên nhưng là hết lần này đến lần khác làm không được .
“Chỉ cần em thích thì được rồi, chị nhất định sẽ giúp em “
“Nhưng là người đàn ông bên cạnh anh ấy, hắn sẽ không đồng ý “
Âu Tiểu Lan chỉ cần nghĩ tới khí thế kia của Thượng Quan Mộc cả người tràn ngập cảm giác áp bách, từ lời hứa hẹn của An Nhã một tia mừng thầm rất nhanh đã bị dập tắt. Người đàn ông kia rất mạnh mẽ, mình cũng không phải là đối thủ của hắn.
“Chỉ cần có An Nhã ở đây, hắn được coi là cái gì . Đến lúc đó, Viên Tử Hàm khẳng định còn không phải sẽ cùng em một chỗ, hơn nữa chị còn cảm thấy kỳ thật đây hết thảy đều là Thượng Quan Mộc trói buộc cậu ta mà thôi, hôm trước, em bị té , cậu ta còn không phải bỏ qua hắn mà lựa chọn cứu em sao “
Được lời nói của Giang Diễm Lệ nhắc nhở, Âu Tiểu Lan nghĩ tới giây phút ngày đó cùng Viên Tử Hàm thân mật tiếp xúc . Anh ấy hành động như vậy có phải hay không đã rõ ràng , anh ấy đối với mình đặc biệt, hơn nữa so với Thượng Quan Mộc còn muốn tốt hơn. Mà về phần anh ấy có thể cùng Thượng Quan Mộc cùng một chỗ là chuyện ‘Ở chung’, hoàn toàn do Thượng Quan Mộc lợi dụng thân phận cấp trên mà ép buộc anh ấy, cũng có thể là nắm trong tay nhược điểm của Viên Tử Hàm mà uy hiếp anh ấy thỏa hiệp.
Umh, nhất định là như vậy. Âu Tiểu Lan trong lòng đã nghĩ ra N cái nguyên nhân, trong lòng muốn đem Viên Tử Hàm cứu ra khỏi bể khổ, suy nghĩ trong đầu càng là cấp bách .
” Chị Nhã Nhã, chị họ, các chị đều sẽ giúp em chứ, đúng không!”
“Umh, đúng vậy, chỉ cần em thật tâm thích cậu ta, chúng ta sẽ nhất định giúp em “
An Nhã ánh mắt yêu thương nhìn về phía Âu Tiểu Lan nghe xong lời của cô mà vui mừng. Viên Tử Hàm có thích Âu Tiểu Lan hay không, cô không biết, nhưng cô tuyệt đối sẽ không để Viên Tử Hàm cùng Thượng Quan Mộc cùng một chỗ. Mà Âu Tiểu Lan không phải mới vừa nói rất thích cậu ta sao ? Giúp Âu Tiểu Lan coi như đồng thời giảm bớt nghiệt chướng trên người mình .
Tuy rằng lợi dụng Âu Tiểu Lan, nhưng đó cũng là chuyện không còn cách nào khác . Chỉ cần Viên Tử Hàm có thể sống vui vẻ, mình cũng liền an tâm .
An Nhã quyết định giúp Âu Tiểu Lan, đây đối với Giang Diễm Lệ mà nói, đương nhiên là trăm điều lợi mà không một điều hại . Cũng nửa thật nửa đùa trấn an Âu Tiểu Lan tâm tình xúc động không yên, trong lòng đối với sau này sẽ xảy ra chuyện gì càng là mong đợi .
Tại cùng một buổi tối, cùng một địa điểm, với cùng một sự kiện, ba cô gái đều là tâm tư khác nhau .
An Nhã quay đầu nhìn chỗ rẽ bên kia sớm đã không có bóng người, tâm tư càng ngưng trọng cùng cầu nguyện : Tiểu Hàm, cậu ngàn vạn lần không được lầm đường lạc lối. Cậu như vậy khiến tôi như thế nào có thể yên tâm mà sống!
Âu Tiểu Lan không còn bi thương như vừa rồi nữa, trên mặt đầy tự tin và cầu nguyện: Tử Hàm, em nhất định sẽ cứu anh, anh sớm ngày thoát ly ma chưởng.
Giang Diễm Lệ vẻ mặt lạnh nhạt nhìn hai cô gái bên cạnh, nhưng vẫn là che dấu không được ánh mắt thích thú chờ xem kịch vui: Thượng Quan Mộc người đàn ông này, mình nhất định phải chiếm được.
____________