Nam Nam Thú Thụ Bất Thân

Chương 93: Chương 93: Tự Tin Hiểu Rõ




CHƯƠNG 93: TỰ TIN HIỂU RÕ

Buổi tối hôm đó nói muốn tra xét, cuối cùng lại biến thành hai người ăn một bữa no nê sau đó về nhà , hai ngày tiếp theo, chỉ cần Thượng Quan Mộc nhắc tới vấn đề này, Viên Tử Hàm lập tức liền tỏ rõ lập trường của mình, không quá tin tưởng hắn, cũng không muốn cùng hắn đi ra ngoài nữa . Nhưng Thượng Quan Mộc thấy Viên Tử Hàm không đi, hắn thật sự cũng không đi điều tra, mỗi ngày đều ở văn phòng ung dung tự tại hết sức sảng khoái, nhìn Viên Tử Hàm nóng lòng không thôi.

Tối hôm đó sau khi chuẩn bị tan tầm, Viên Tử Hàm thấy Thượng Quan Mộc đứng dậy đi ra ngoài, liền đưa tay chặn lại.

” Anh thật sự định cứ như vậy mặc kệ à , đấy chính là hai tỷ nha!”

Viên Tử Hàm tuy rằng vóc dáng không tính là lùn, hơn nữa do thân thể tương đối gầy, nên khi cậu đứng ở trước mặt Thượng Quan Mộc lại có vẻ gần giống con gái. Thua chiều cao cũng không thể thua khí thế, Viên Tử Hàm chính diện đứng ở trước mặt Thượng Quan Mộc, hất đầu nói.

Thượng Quan Mộc hơi nhìn xuống, hai mắt liền đối diện với cánh môi như hai cánh hoa màu hồng kia, do Viên Tử Hàm vì không muốn mất khí thế mà hơi hơi ngẩng đầu, khiến Thượng Quan Mộc nhất thời có chút thất thường , không trách hắn, chỉ có thể trách Viên Tử Hàm, tư thế như bây giờ rất khó có thể làm cho người ta kìm lòng được.

Viên Tử Hàm cũng cảm giác được Thượng Quan Mộc chăm chú nhìn vào đôi môi của mình, trong lòng có chút khẩn trương, không tự giác được hơi mím môi, tay đặt ở ngang ngực cũng ngượng ngùng thu lại, quay đầu chuyển đến qua hướng khác.

” Anh nói đi, phải làm gì bây giờ, chẳng lẽ anh thật sự mặc kệ “

“Quản hay không quản còn phải xem biểu hiện của cậu như thế nào đã !”

Thực ra mấy ngày nay buổi tối hắn đều phái người âm thầm theo dõi toàn bộ động tĩnh của Lý Thiên Cương, nhưng liên tiếp mấy ngày  cũng không thấy có gì khác thường. Về phần bản thiết kế kia càng không có chút tăm hơi. Điểm này khiến Thượng Quan Mộc rất nghi hoặc, chẳng lẽ bản thiết kế kia thật đúng là tự mọc cánh hay sao.

Thượng Quan Mộc ánh mắt nóng cháy nhìn tấm lưng Viên Tử Hàm một hồi lâu, cho dù Viên Tử Hàm không xoay người hắn cũng có thể cảm nhận được .

” Anh nói anh đi vậy anh đi đi, tại sao lại còn cố tình kéo tôi theo!” Viên Tử Hàm sắc mặt không đổi lui ra cách Thượng Quan Mộc một chút, xoay người bất mãn hướng về phía hắn thấp giọng nói .

“Tôi tại sao lại muốn kéo cậu theo cùng, chẳng lẽ trong lòng cậu không nghĩ ra sao?” Thượng Quan Mộc hỏi ngược lại.

Thượng Quan Mộc tại sao lại nhất thiết bắt cậu cùng hắn đi , ý đồ dễ hiểu như vậy còn cần hắn nói sao? Trong lòng cậu hiểu, nhưng động tác của mình đã biểu hiện sự xa cách rõ ràng như vậy rồi , cho dù dùng cách gì Thượng Quan Mộc vẫn không buông tha. Viên Tử Hàm trong lòng vui mừng đồng thời cũng rất bất đắc dĩ buồn khổ .

Mà lần này cư nhiên dùng 2 tỷ của Diệu Ký ra cân nhắc, Thượng Quan Mộc đây là điên rồi! Có thể là hắn không điên, hắn cũng không thể điên!

” Được, tôi đáp ứng anh. Nhưng anh cũng không thể giống như lần trước , treo đầu dê bán thịt chó, anh thực sự cho rằng hai tỷ này là có thể lấy lại, tôi…”

Thanh âm Viên Tử Hàm nhanh chóng dừng lại, bởi vì cậu phát hiện ra mình giống như nói sai cái gì rồi . Thượng Quan Mộc cũng không để ý đến sự khác thường của cậu, hai tròng mắt gắt gao nhìn cậu không chớp mắt.

“Diệu Ký tổn thất lớn như vậy, công trình này giống như là anh toàn quyền phụ trách, đến lúc đó nếu thật sự tổn thất , anh đây là tổng giám cũng e là chấm dứt “

Viên Tử Hàm đem ánh mắt nhìn về phía bên ngoài cửa sổ, ra vẻ thoải mái nói, thỉnh thoảng vẫn là liếc mắt đánh giá vẻ mặt Thượng Quan Mộc, thẳng đến khi trên mặt hắn không còn nghi ngờ mới thoáng yên tâm.

“Không phải nói muốn đi sao? Còn không mau ra ngoài ở đây làm cái gì “

Viên Tử Hàm thấy Thượng Quan Mộc vừa định há mồm chuẩn bị nói thêm gì đó, trước khi hắn mở miệng hùng hổ mắng người, nhanh chân bước xuống lầu. Thượng Quan Mộc nhăn mày, mắt mở trừng trừng nhìn thân hình mảnh khảnh phía trước rồi cũng đi theo.

Hai người ngồi vào xe, Viên Tử Hàm lại bắt đầu hướng Thượng Quan Mộc hỏi .

“Muốn điều tra bản thiết kế, chúng ta phải bắt đầu từ đâu trước đây?”

Điều tra chuyện này Viên Tử Hàm đơn giản chỉ làm nên, mấu chốt vẫn là phải dựa vào Thượng Quan Mộc.

” Lần trước không phải cậu nói sao. Ngàn phòng vạn phòng, cướp trong nhà khó phòng, tôi có dự cảm, tối nay, có lẽ chúng ta sẽ phát hiện ra đầu mối gì đó!”

” Dự cảm? Chẳng lẽ chúng ta hiện tại chính là dựa vào dự cảm của anh đi điều tra chuyện này sao! ?”

Thượng Quan Mộc vừa mới nói xong, Viên Tử Hàm cũng không…chút nào keo kiệt ban cho hắn một cái ánh mắt xem thường. Còn tưởng rằng Thượng Quan Mộc sẽ có biện pháp gì hay lắm, mỗi lần đều là như vậy! Lần trước nói muốn giúp mình cưỡng chế Âu Tiểu Lan rời đi, cũng là nghĩ ra quái chiêu . Viên Tử Hàm đột nhiên suy nghĩ, cái kia thời điểm mình chấp nhận điều kiện của Thượng Quan Mộc, bất quá Thượng Quan Mộc không nhắc tới, cậu cũng sẽ không nhắc tới.

“Vậy ngược lại cậu nói đi, cậu có thể nghĩ ra biện pháp gì tốt, tôi rửa tai lắng nghe đây “

Thượng Quan Mộc một câu đem miệng Viên Tử Hàm lấp kín . Cậu có thể nghĩ ra biện pháp gì? Thượng Quan Mộc thấy Viên Tử Hàm vẻ mặt kinh ngạc, thâm trầm nở nụ cười, rồi chuyên tâm lái xe, Viên Tử Hàm nguyên cả chặng đường đều im lặng không nói gì nữa .

Xe rất nhanh đến biệt thự của Lý Thiên Cương, Thượng Quan Mộc vì không để người khác phát hiện, cố ý dừng xe ở chỗ rừng cây bên ngoài.

Tầng mây thật dày che đi một nửa vầng trăng, nhưng ánh sáng mỏng manh thanh lãnh kia vẫn chiếu xuống, mông mông lung lung rọi lên tòa kiến trúc nguy nga trên mặt đất.

Biệt thự của Lý Thiên Cương, Viên Tử Hàm lần trước có đến qua một lần, vẫn như trước kia xa hoa và nguy nga, nhưng không biết là có phải do ánh trăng hay không, hay là do mùa thu, mà Viên Tử Hàm luôn cảm thấy căn biệt thự này xung quanh như có một làn sương mù bao phủ. Khiến tòa kiến trúc trước mắt này đột nhiên trở nên không chân thực.

“Thượng Quan Mộc, anh có phát hiện căn biệt thự này hình như không giống với lần trước không”

Viên Tử Hàm chậm rãi hướng phía Thượng Quan Mộc bên này nhích lại gần, cố gắng đè thấp thanh âm dò hỏi.

” Không giống? Cậu cho là chỗ nào không giống ?”

Thượng Quan Mộc nghe Viên Tử Hàm nói xong, con ngươi đen như mực hiện lên một tia kinh ngạc. Viên Tử Hàm tựa hồ cũng phát hiện ra cái gì đó ? Bất quá nghĩ nghĩ Viên Tử Hàm thể chất rất đặc biệt, theo sau cũng hiểu rõ . Tuy rằng cậu đã không phải xử nam nữa , nhưng âm khí trời sinh lại tràn đầy, chung quy khiến cậu có thể nhìn thấy thứ mà người bình thường không nhìn thấy . Biệt thự của Lý Thiên Cương xung quanh thật sự là bị một lớp sương mù xanh đen bao phủ.

Ha ha, có lẽ chuyện này cùng bản thiết kế kia có liên quan đi!

” Lần trước khi đến đây, tôi cảm thấy không khí rất khoan khoái dễ chịu, nhưng lần này cảm thấy không khí này lại có một mùi ẩm ướt là lạ , rất không bình thường. Hai ngày nay trời lại không mưa, mà tôi còn tựa hồ nhìn thấy xung xoanh căn biệt thự này giống như có một lớp khói xanh, đây chẳng lẽ là sương mù sao?”

Viên Tử Hàm nói ra nghi hoặc trong lòng, rồi đảo mắt nhìn chỗ khác, khí trời mặc dù có chút âm lãnh, nhưng cũng không đến mức có nhiều sương mù như vậy . Tình hình xung quanh đều rất tốt, duy nhất trừ căn biệt thự đó, giống như bị sương mù vây quanh trùng điệp, nhưng khi nhìn lại, thì giống như không có gì. Lúc sáng lúc tối, lúc có lúc không. Tình huống này thật sự quá quỷ dị.

Thượng Quan Mộc khóe miệng hơi cười như trước, nhưng trong lòng cũng đang suy nghĩ sự tình. Tất cả tình huống xung quang căn biệt thự này, ngay cả Viên Tử Hàm cũng có thể thấy rõ, hắn lại như thế nào sẽ không rõ chứ! Bị âm khí nồng nặc như vậy vây quanh, khó trách, lần trước hắn nhìn thấy sắc mặt Lý Thiên Cương có chút không thích hợp, ban đầu còn cho rằng là do gần đây hắn ta mệt. Nhưng bây giờ xem ra, toàn bộ đều không phải như vậy .

Bộ dạng kia của Lý Thiên Cương nhìn qua đích xác như là gặp phải chuyện gì phiền toái . Hắn gặp chuyện phiền toái còn chưa tính, cố tình còn làm liên lụy đến dự án ‘Thành phố xanh trên biển ‘ đây là muốn công trình bị đình trệ sao . Nếu muốn tìm được bản thiết kế, ngược lại phải từ bản thân Lý Thiên Cương bắt tay vào làm .

“Như thế nào rồi, tôi nói sai àh?”

Viên Tử Hàm thấy Thượng Quan Mộc hơi hơi buông xuống ánh mắt, đang suy nghĩ sự tình gì đó, đưa tay ở trước mặt hắn lắc qua lắc lại mấy cái, mới đem suy nghĩ của Thượng Quan Mộc kéo về hiện thực.

” Không sai!”

Thượng Quan Mộc đối với Viên Tử Hàm gật đầu một cái, đồng thời vừa nói chuyện  vừa khởi động xe lùi lại rồi chạy đi.

” Anh sao lại bỏ đi như thế , chúng ta không phải đến tìm người trộm bản thiết kế kia sao?”

“Không đi còn có thể ở đây làm gì?”

Nếu như vậy mà có thể bắt được cái người có thể coi là ‘Trộm bản thiết kế ‘, vậy thật sự kỳ quái .

” Vậy chúng ta hôm nay không phải mất công một chuyến sao?”

Viên Tử Hàm thanh âm cao hơn một chút, ngữ khí có chút không cam lòng.

“Ai nói mất công một chuyến!”

Thượng Quan Mộc miệng hơi ngoắc ngoắc, trên mặt có loại biểu cảm tự tin ‘chuyện này ta hiểu rõ’, khiến Viên Tử Hàm cũng đành ngậm miệng.

____________

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.