Nam Nam Thú Thụ Bất Thân

Chương 133: Chương 133: Yên Lặng Rời Đi




CHƯƠNG 133 : YÊN LẶNG RỜI ĐI

Mà Thượng Quan Mộc mang theo Viên Tử Hàm bị thương, cấp tốc chạy như điên tới bệnh viện, bệnh viện vì hai người đến, nhất thời gà bay chó sủa. Mấy chục danh y bởi vì một câu nói của Thượng Quan Mộc toàn bộ đều tới bệnh viện, nhất nhất vì Viên Tử Hàm xem xét tình huống.

Mà Thượng Quan Mộc một mình ở cửa phòng phẫu thuật chờ! Chờ nguyên một buổi tối. Thẳng đến khi Viên Tử Hàm không có nguy hiểm gì, chỉ cần nằm trong bệnh viện dưỡng sức, hắn mới yên tâm!

Biết tình hình Viên Tử Hàm đã an ổn, Thượng Quan Mộc lúc này mới thoáng yên tâm .Chờ Viên Tử Hàm được sắp xếp tới phòng bệnh tĩnh dưỡng, hắn mới về nhà đem đống hỗn độn trên người tắm rửa sạch sẽ một phen sau đó trở lại bệnh viện. Viên Tử Hàm đã muốn ngủ yên , Thượng Quan Mộc biếng nhác tựa lưng vào ghế ngồi, đôi mắt như sao sáng.

Lâm Tích cư nhiên là mẹ Viên Tử Hàm, điểm này hắn thật sự không nghĩ đến. Người Viên Tử Hàm thương nhớ lâu như vậy, hiện tại cư nhiên đã hóa thành một linh hồn, như thế Viên Tử Hàm vẫn có thể tiếp thu. Thượng Quan Mộc nhu nhu huyệt thái dương có chút hơi đau, đứng dậy đến gần bên cạnh Viên Tử Hàm nhìn vẻ mặt cậu đã ngủ say.

Đêm yên tĩnh, yên tĩnh đến mức chỉ nghe được tiếng hít thở của  người. Đột nhiên cửa phòng bệnh bị đẩy ra, một tiếng ‘ Két ‘ vang lên, khiến trong màn đêm yên tĩnh có chút quỷ dị, mà ngoài cửa tối đen không một vật.

Thượng Quan Mộc quay đầu nhìn bên ngoài cánh cửa một màu đen kia, thanh âm nhẹ nhàng nói ” Nếu đến ,thì ra đây đi!”

Thượng Quan Mộc vừa dứt lời, ngoài cửa dần dần biến hóa thành hình hài một cô gái xinh đẹp, chậm rãi từ ngoài cửa nhẹ nhàng tiến vào, đứng bên cạnh giường bệnh Viên Tử Hàm nằm.

Lâm Tích đến không ngoài dự đoán của Thượng Quan Mộc, sau khi đã biết thân phận Lâm Tích, lúc này mới khiến mâu thuẫn trong lòng  Thượng Quan Mộc biến mất, không có người mẹ nào sẽ hại chính con mình.

“Đứa nhỏ này nhất định sống rất khổ đi “

Lâm Tích đưa tay đặt lên trán Viên Tử Hàm, vô cùng thương tiếc nói.

Lúc trước vì Tiêu Như Hải theo đuổi không ngừng, Viên Tử Hàm hết lời khuyên ngăn, nàng rốt cục vẫn là bỏ rơi Viên Tử Hàm cùng Tiêu Như Hải đi nước ngoài. Nhưng đàn ông chính là một loại sinh vật nói mà không giữ lời, hai người chung sống không quá một năm, Tiêu Như Hải kia liền ở bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt, mà hơn nữa còn để những người này khi dễ nàng, nghe lời xằng bậy, nhẫn tâm giết chết mình. Mình bỏ rơi con trai, lựa chọn cùng hắn cùng một chỗ, lại rơi vào tình trạng này, nàng không cam lòng…

Tiêu Như Hải chết, chết ở trên bụng đàn bà.Tiêu Thiên Dật là vô tội, nàng không muốn giết hắn, nhưng Tiêu Thiên Dật lại làm phiền tới Viên Tử Hàm, tội không thể tha.

” Nó vẫn luôn là một đứa nhỏ hiểu chuyện ” Lâm Tích tiếp tục nói.

“Đúng vậy” Thượng Quan Mộc gật đầu.

“Ngươi cùng Tiểu Hàm là quan hệ như thế nào?”

Lâm Tích đem ánh mắt chuyển hướng về phía Thượng Quan Mộc, kinh ngạc chờ đợi câu trả lời của hắn.

Thời điểm đó Thượng Quan Mộc bảo hộ Viên Tử Hàm như thế nào, Lâm Tích toàn bộ đều nhìn thấy rõ, cái quan hệ gì đã muốn rất rõ ràng rồi , mà hiện tại, nàng chẳng qua là muốn xác định một chút.

Thượng Quan Mộc ngẩng đầu, đối diện với đôi mắt yêu thương của Lâm Tích, hết sức kiên định nói “Tôi yêu cậu ấy, rất yêu rất yêu “

Thượng Quan Mộc không biết Lâm Tích tại sao lại hỏi chuyện này, nhưng từ trong ánh mắt Lâm Tích hắn đoán nàng đã biết hết thảy , nhưng hắn không muốn phủ nhận, không sợ Lâm Tích không đồng ý để Viên Tử Hàm cùng mình sống chung.

“Yêu!”

Lâm Tích nghe Thượng Quan Mộc trả lời xong, có chút kinh ngạc, trước nay chưa thấy người nào thời điểm nói yêu, vẻ mặt lại nghiêm túc như vậy, thế nhưng là một từ ‘Yêu’, khiến bao nhiêu người thương tâm rơi lệ, nhưng Thượng Quan Mộc lại nói thản nhiên như vậy, đối tượng còn là một người con trai.

“Nhưng các ngươi hai người đều là con trai, ngươi nên biết, các ngươi kết hợp chắc chắn sẽ không được người khác chúc phúc “

Lời Lâm Tích nói thản nhiên, nhưng trong lời nói ý tứ cũng rất chính xác. Bất quá Thượng Quan Mộc khi lựa chọn cùng Viên Tử Hàm một chỗ đã sớm nghĩ tới hết thảy, hắn không cần.

” Hạnh phúc của chúng tôi không phải hoàn toàn tạo nên nhờ chúc phúc của người khác, mà là tạo nên nhờ tâm ý của hai bên ” Thượng Quan Mộc thản nhiên nói, trước mặt Lâm Tích, đem tay Viên Tử Hàm đang ngủ say nắm thật chặt “Tôi yêu cậu ấy, cậu ấy cũng yêu tôi, giới tính cũng không phải nhân tố chủ yếu quyết định có thể yêu hay không yêu, chỉ cần yêu, liền như nước đổ đi khó hốt lại được “

Đúng vậy, giới tính có thể quyết định cái gì đây, yêu rồi liền trở nên không có thuốc nào cứu được . Lâm Tích thở dài một tiếng: “Nếu như vậy, ta đây cũng an tâm, bất quá ngươi nhất định phải chiếu cố  nó tốt, nếu không ta sẽ không bỏ qua cho ngươi “

Lâm Tích cho phép dễ dàng như vậy, điểm này khiến Thượng Quan Mộc cảm thấy thật bất ngờ, người mẹ nào không muốn để cho  con mình sống thật tốt.

Lâm Tích đối Thượng Quan Mộc tuy rằng không tính là hiểu biết, nhưng thời điểm Thượng Quan Mộc nhìn thấy Viên Tử Hàm bị thương, trong ánh mắt toát ra sự bi thương trầm trộng và vô cùng sợ hãi, nàng đều nhất nhất nhìn thấy tận mắt. Mà Viên Tử Hàm cũng nguyện ý vì hắn mà lao thân ra, tình cảm hai người chính xác đã đến mức người khác khó mà ngăn cản. Mà nàng thân là mẹ ruột kại không thể ở bên cạnh bảo vệ tốt cho nó, vậy để Thượng Quan Mộc bảo hộ đi!

Nàng tin chắc, Thượng Quan Mộc cùng nàng giống nhau, sẽ không để Viên Tử Hàm bị bất luận thương tổn gì!

“Tôi sẽ bảo hộ cậu ấy” cho dù là dùng tánh mạng của mình, cũng phải bảo hộ cậu ấy. Thượng Quan Mộc đưa tay đem chăn trên người Viên Tử Hàm sửa ngay ngắn lại, ánh mắt nhìn Viên Tử Hàm vô cùng ôn nhu cũng vô cùng kiên định.

Lâm Tích mỉm cười. Như vậy thì tốt rồi, có thể có một người như vậy bên cạnh nó, nàng thật sự là không thất vọng .

“Vậy bà nên làm gì bây giờ?”

Thượng Quan Mộc đem bàn tay Viên Tử Hàm nhẹ nhàng bỏ vào trong chăn, đột nhiên quay đầu nhìn Lâm Tích hỏi.

“Ta nghĩ ta nên đi rồi ” Lâm Tích hít một hơi, ánh mắt ôn nhu nhìn Viên Tử Hàm sâu kín nói: “Lúc trước ta rời đi, sau đó bị Tiêu Như Hải tính kế mà chết, trong lòng ta không cam, liền giết hắn. Mà ta vẫn luôn không yên lòng nhất chính là Tiểu Hàm, bất quá ta thấy đứa nhỏ này, hiện tại đã có ngươi chiếu cố , ta cũng an tâm. Ta cũng nên đi rồi “

“Đi? Đi đâu?”

Thượng Quan Mộc nhíu chặt mày lại hỏi tới.

“Nên đi đâu thì đi đó! Bất quá ta không muốn để Tiểu Hàm biết sự thật, nếu không nó sẽ chịu không nổi.” Lâm Tích quay đầu, nhìn Thượng Quan Mộc, ánh mắt ưu thương còn mang theo chút năn nỉ.

Lâm Tích nói vậy Thượng Quan Mộc cư nhiên cũng không hỏi tới nữa, nhưng mình cần phải làm như thế nào mới có thế giấu diếm được sự thật, hơn nữa Viên Tử Hàm là con trai duy nhất của nàng, cậu ấy nên biết tất cả.

” Được, tôi đồng ý với bà “

“Ta đây an tâm rồi” Lâm Tích hiểu ý cười, đi đến bên cạnh giường bệnh Viên Tử Hàm, hơi hơi khom người, ở trên trán Viên Tử Hàm đang ngủ say hôn xuống một cái.

“Đứa nhỏ, con nhất định phải hạnh phúc “

Ánh mắt Lâm Tích trói chặt trên người Viên Tử Hàm, thân thể hóa thành hình người chậm rãi trở nên mơ hồ, cho đến khi biến thành trong suốt, cuối cùng biến mất không nhìn thấy.

Viên Tử Hàm nằm trên giường bệnh lộ ra một nụ cười. Trong mơ có người thân nhất của cậu đời này, còn có người thân thiết nhất của cậu nữa.

_____________

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.