Hành tinh bao trùm bởi một màu xám xịt, đất cát khô cằn, những vết nứt, độc tố do chiến tranh mang lại đã in hằn trên hành tinh này.
Tiêu Lạc từng bước từng bước đi về phía trước, sự chết chóc xung quanh dường như chẳng ảnh hưởng đến cô. Có lẽ sẽ không quá mức quỷ dị nếu như con đường cô đi qua không xây bằng xác của trùng tộc và máu.
Ánh mắt của cô thờ ơ, lạnh nhạt, bởi vì cái cảm giác quen thuộc khi bước trên máu tanh của kẻ khác cửa bủa vây lấy cô. Quyền trượng của vương giả, sức mạnh hủy diệt của nữ nhân, còn có cả... giọng nói quen thuộc kia nữa.
Tiêu Lạc không nhận mình là người nhân từ nhưng chắc chắn không phải kẻ lạm sát vô tội vạ. Nhưng cảm giác này cứ vương vấn trong lòng...
Cô men theo vết tích cũ của chiến tranh mà tiến bước về phía trước. Qua hàng trăm năm, thành phố bình yên đã biến mất, Trái Đất mở đầu là hành tinh trong lành, cuối cùng lại kết thúc khi đầy rẫy chất ô nhiễm.
Nơi đây con người không thể sinh sống nhưng lại phù hợp với trùng tộc, hành tinh trước đây của nhân loại biến thành căn cứ địa của bọn chúng.
Sinh sản, phát triển,... lập nên một kỷ nguyên của trùng tộc. Đến một mức độ nhất định, trùng vương nhận ra nó đã không đủ tài nguyên để phát triển, bắt đầu đánh phá con người. Cướp lấy tài nguyên con người nắm giữ.
Càng vào sâu, trùng tộc càng nhiều, Tiêu Lạc đã chính thức chọc giận đến trùng vương đang ấp trứng bên trong khi mỗi bước cô đi qua thì sẽ phải đạp lên xác của trùng tộc bọn chúng.
Tiêu Lạc đến đây, không có ý định sẽ gây chiến hay bất cứ thứ gì, thứ cô muốn chính là sự thật.
Sự thật về chiến tích của Asher!
Theo lời kể của quý tộc đến tìm Leo thì tầm ba tháng nữa quân đội sẽ đáp phi thuyền xuống, chuẩn bị công cuộc chiến đấu mười năm một lần.
Leo đã từng cho cô coi đoạn video về cuộc chiến tranh lịch sử này. Qua video, hình ảnh mờ nhạt không thể thấy rõ người đang giao tranh với trùng vương là ai, duy nhất lúc phát nổ để trứng bể nát thì mọi người hô hoán tên Asher.
Theo Tiêu Lạc tính toán, người giao tranh trực diện chính là kẻ sẽ chịu nhiều thương tổn nhất thậm chí là mất mạng, nhưng vào ngày cô “nói chuyện” với hắn thì hoàn toàn không hề thấy được biểu cảm do vết thương cũ tái phát hay bất cứ thứ gì khi tinh thần lực đã đè ép hắn hộc máu.
Tiếng rít gào vang lên trong không trung, loài côn trùng có dáng hình như một con gián khổng lồ không ngừng đập cánh bay về phía Tiêu Lạc, có vẻ như còn khá giận dữ.
Tiêu Lạc chăm chú nhìn nó, đôi tay nhẹ nhàng nâng lên, không gian như lắng đọng lại. Tiếng rít gào biến mất, trùng vương giảm dần tốc độ đến khi rơi xuống mặt đất, trượt dài đến bên chân Tiêu Lạc.
Cô chẳng ngần ngại trước ánh mắt oán hận của nó mà ra tay với đám trùng tộc khác. Cứ một lần tay cô chẻ đôi không khí thì một lớp trùng tộc lại ngã xuống.
- “...Đủ rồi”- Trùng vương ma sát hai cánh vào nhau, ra lệnh cho trùng tộc tránh xa Tiêu Lạc ra, nó bắt đầu dùng ngôn ngữ nhân loại giao tiếp với cô.
- “... Nếu ngươi vẫn còn ngoan cố thì không đủ đâu”- Tinh thần lực của cả hai như vũ bão thủy triều không ngừng đấu tranh với nhau.
Trùng vương biết mình yếu thế, đành không cam tâm mà nhượng bộ -”Ngươi muốn gì?”-
- “Trận chiến mười năm về trước”- Tiêu Lạc không thích vòng vo mà nói thẳng ra mục đích của mình.
- “... Có gì để nói sao?”- Trùng vương thấp giọng dường như đang né tránh cô.
Tiêu Lạc nhún vai, uy áp càng nặng hơn, đã khiến cho nửa thân của trùng vương chìm xuống mặt đất -”Tốt thôi”- Cô đi qua trùng vương mà từ từ tiến đến hang ổ của nó.
- “Mẫu thân ngươi hoặc Asher, chọn đi”- Cô cười cười, một chiếc vòng vô hình trên không trung xuất hiện, chói chặt trùng tộc già nua. Ả không ngừng gào thét, cố sức vẫy vùng nhưng đều thất bại, chỉ có thể dùng ánh mắt cầu xin nhìn con mình.
Trùng vương cúi đầu xuống, qua mấy phút vẫn chưa có câu trả lời. Tiêu Lạc lắc đầu, ném trùng tộc già qua bên phía trùng vương rồi quan sát biểu tình của từ từ nói -”Cựu trùng vương, mẫu thân của ngươi, hợp tác với Asher để giữ lấy mạng cho đôi bên? Đúng chứ”-
Trùng vương hiện tại không có vết tích của chiến tranh, chứng tỏ nó là trùng tộc mới nở cách đây mười năm. Điều này cho thấy trứng không hề bị phá vỡ.
Ngược lại, trùng tộc già kia lại có những vết thương lòi lõm của ngọn lửa in hằn, vậy kẻ xuất hiện trong trận chiến đó là cựu trùng vương.
Nó im lặng, coi như cam chịu. Tiêu Lạc lại rút ra một tấm ảnh, đưa cho nó xem -”Ngươi giao tranh với cựu trùng vương cũng không phải Asher mà nữ nhân trong ảnh này, phải không?”-
Cựu trùng vương nheo mắt, nó dần lùi về phía sau, đập cánh liên hồi, muốn gọi thêm viện binh nhưng trùng vương đã ngăn cản.
Nhân loại đi tôn sùng một người có thể đẩy vợ mình vào cái chết, có thể cấu kết với trùng tộc không màng đến nguy hiểm của người khác.
Sau lớp mặt nạ chính trực kia... quả thật không khác gì loài thú.