Nam Phụ Ngôn Tình Thành Tiểu Bạch Kiểm Đam Mỹ

Chương 6: Chương 6




Hoàng Thần thất thần nhìn về cửa hàng phía trước.Ừ thì đúng là cậu mời đi!Nhưng mà Lương đại boss cũng thật đáng sợ!Sáng nay cậu đang ngủ mơ màng thì Lương đại boss tới.Cậu vội vội vàng càng chạy lên phòng thay quần áo còn ai kia thì nhìn tiểu bạch kiểm cười như có như không.Cậu mặc áo sơ mi ngắn tay màu đen,quần jean rách trông cậu thêm phong cách nhưng trong mắt Lương Hàn thì lại thành cute tự bao giờ.Lương đại boss đưa cậu lên xe không nói không rằng đưa cậu tới một quán ăn sang trọng phong cách Nhật Bản.Cậu giờ thì mắt chữ a,mồm chữ o.Vâng cậu nói cậu mời nhưng chỗ này cũng đốt hết số tiền cậu mang đi cùng số tiền thừa nhé!!!Lương Hàn nhìn bộ dạng thất thần của cậu thì khẽ cười nói giọng rất ư dịu dàng:

-Hoàng Thần,cậu sao vậy?

-Ưm...tôi không sao.Đi thôi!!

Cậu bước vào chọn chỗ ngồi.Trông thì rất sang trọng đấy nhưng mà hồn cậu lại treo ngược cành cây rồi!Lương Hàn khẽ hì một cái xoa đầu cậu.Người này là của anh!Cậu nghĩ xoa đầu đó chả là gì tiếp tục khóc than cho số tiền của mình.Lương Hàn gọi hai món cá hấp với vằn thắn.Anh đẩy món cá hấp cho cậu còn mình ăn vằn thắn.Cậu nhìn đồ ăn mới ngớ người,không phải anh chọn món này cho anh sao?Nhìn món cá hấp đang nóng hổi cậu nói:

-Sao anh biết tôi thích món này?

-Vậy à?Tôi chỉ chọn bừa thôi!

Nói thì nói vậy nhưng mọi sở thích của cậu anh đã cho điều tra kĩ càng không sai trật một li.Chỉ thiếu điều biết cậu có bao nhiêu sợi tóc thôi!!Hai người nhanh chóng ăn xong bữa sáng.Anh đi đến quầy tiếp tân chuẩn bị thanh toán thì cậu nói:

-Không phải tôi mời sao?

-Em nghĩ em thanh toán nổi sao?

Bấy giờ cậu mới nhìn lên cái bảng giá.Móa,đắt vãi!! 5000 tệ.Cậu nhìn người đàn ông thầm thở dài.Cậu mà được giàu như vậy thì tốt quá rồi!!!Rồi hai người về và kết thúc một buổi sáng êm đềm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.