“Đem vật tư phân phát xuống.” Hứa Úy vẫy tay với Cuồng Phong một cái, lại quay đầu nhìn nhóm binh lính đặc chủng nói: “Ngay bây giờ nhanh chóng kiểm tra vật phẩm, xác nhận sau đó cho vào ba lô.”
“Dạ!” Mọi người ngoài miệng đáp lời, tay thì đã sớm bắt đầu tiến hành kiểm tra sửa sang lại vật tư quân dụng của mình.
“Sau khi xác nhận không có sai sót gì thì xếp ngay ngắn thành hàng.” Hứa Úy chắp tay sau lưng, ngẩng đầu nhún vai nhìn binh lính dưới tay mình nhanh nhẹn xếp thành hàng ngũ.
“Xét thấy lần này Lam Quân thực sự thực thi điều tra giám sát quy mô lớn và mật độ cao, lần hành động đặc biệt này chia làm hai người một tổ, đội viên phía dưới nghe theo hiệu lệnh của tôi ---”
Một hàng bộ đội đặc chủng dáng người cao ngất đứng nghiêm trang thẳng tắp.
“Cuồng Phong, Tống Nham bước ra khỏi hàng!”
“Có!” Hai người được điểm tên đồng loạt bước lên trước một bước.
“Chúng ta nếu muốn thực hiện được hành động 'chém đầu' bộ chỉ huy của Lam Quân, trên cơ bản phải chia làm 5 khâu.” Hứa Úy chậm rãi giải thích: “Có nghĩa là, mục tiêu tấn công của chúng ta cũng chia làm 5. Mục tiêu thứ nhất, chính là cơ quan chỉ huy của đối phương --- tức 'mắt xích bộ chỉ huy'. Ở khâu đoạn này thì bộ chỉ huy Hồng Quân chúng ta sẽ trực tiếp phái người, phân đội của chúng ta không tham dự trong đó.”
Mọi người vẫn trước sau đứng thẳng tắp, nghiêng tai lắng nghe chỉ thị tiếp theo của Hứa Úy.
“Mục tiêu thứ hai, 'tập kích theo bầy'. Tức dựa vào nhóm người. Ở khâu đoạn này, ngoại trừ đội của chúng ta còn có phân đội khác tiếp nhận hành động, việc chúng ta cần phải làm là tận tực phối hợp yểm trợ, không tham dự trực tiếp vào quá trình tiến hành.”
“Rõ!” Tất cả mọi người nhất tề trả lời.
“Mục tiêu thứ ba, chính là khâu bảo vệ hệ thống nội bộ bên trong của quân ta, đồng thời công kích các mắt xích quan trọng của quân địch. Ở khâu này, Hồng Quân chúng ta phân chia các đội cùng nhau kết hợp thực hiện, trong lúc tác chiến lấy hiệu lệnh làm chuẩn, không được hành động thiếu suy nghĩ.”
“Rõ!”
“Mục tiêu thứ tư, phá hủy cơ sở máy bay và các phương tiện chủ chốt khác. Tức 'Vòng kết cấu trụ cột'. Cuồng Phong, Tống Nham, khâu này do hai người một đội các cậu cùng nhau hoàn thành, trong thời gian ngắn nhất phải chặt đứt được đường lui của Lam Quân, lấy được cam kết bên ta có thể mạnh mẽ tấn công phục kích.” Hứa Úy giương mắt nhìn hai người bọn họ.
“Dạ! Cam đoan hoàn thành nhiệm vụ!” Cuồng Phong và Tống Nham đồng loạt hô lớn.
“Lão đại anh yên tâm đi, phá hư gì gì đó là sở trường số một của tôi rồi! Đừng nói phá hủy phương tiện, tức giận em còn muốn lột 'quần lót 81*' của đám con cháu kia phá cho không còn ra hình dạng gì! Để cho anh em đặc chủng chúng ta thấy được cái gọi là 'bất nhất đại xá theo gió mà động'!” Cuồng Phong nói xong còn cười rất chi là bỉ ổi.
(*Bất nhất đại xá: Nghĩa là chiếc quần lót 81 - đồng phục hàng ngày của binh lính)
“Thì ra mục đích chính của cậu là muốn làm việc đó sao!” Tống Nham chế nhạo liếc mắt lườm Cuồng Phong một cái, không ngoài dự đoán nhận được mấy pha cấu véo của đồng chí Cuồng Phong. “Còn sợ người ta nói oan cho mình sao, nhìn phản ứng của nhà cậu xem, rõ ràng là bị tôi đoán trúng đi!” Tống Nham bắt lấy hai tay của Cuồng Phong đang nắm chặt cổ áo mình vừa há mồm thở dốc vừa không quên tranh đấu với cậu ta.
“Cũng không khác nhau lắm đâu....” Giọng điệu Hứa Úy nhẹ tựa như gió, hơi nhếch khóe miệng lên nói: “Sau lần quân diễn này, đám người Lam Quân cũng chỉ còn mấy cái 'quần lót 81' đập nồi dìm thuyền mà duy trì cách mạng thôi!”
“Ha ha ha ha....” Không khí nghiêm trang bị lời nói của Hứa Úy chọc cho cười rộ lên, cảm xúc khẩn trương nhất thời dịu đi phân nửa.
“Được rồi, cười thì cười, công việc vẫn chưa xong đâu....” Hứa Úy lập tức khôi phục vẻ mặt nghiêm túc vừa rồi, nói: “Tới, tất cả đều nghiêm túc một chút cho tôi, quân diễn xong rồi tha hồ mà cười đùa, đến lúc đó muốn đem nhóm người này biến thành ăn mày tôi cũng không quản.”
Đám người trước mắt vẫn duy trì độ cong bên khóe miệng, một lần nữa duỗi thẳng lứng đứng nghiêm túc.
“Lão Bỉnh, cậu và Thiết tử cùng một tổ, mục tiêu của hai người là....”
“Không sâu răng*.” Cuồng Phong đang vui, không khống chế được nhỏ giọng lẩm bẩm một câu.
Hứa Úy không nói hai lời trực tiếp vung một cái tát sang, khiến cho vành mũ của Cuồng Phong bị đánh lệch sang một bên.
“Còn không đứng đắn nữa tôi con mẹ nó cho cậu ngay cả 'quần lót 81' cũng không cần mặc nữa đấy!” Hứa Úy trừng mắt liếc Cuồng Phong một cái nói.
“Lão Bỉnh, cậu và Thiết tử phá hủy trạm rada của Lam Quân cho tôi.” Hứa Úy hừ nhẹ nói: “Để cho bọn họ biết, cái cảnh ruồi bọ mất đầu là như thế nào!”
“Được được!” Lão Bỉnh vỗ vỗ miệng, gương mặt tròn vo so với bánh nướng áp chảo còn tròn hơn vài phần.
“ Cuối cùng là mục tiêu thứ năm, tiếp tế lương thực cùng với đạn dược của Lam Quân cũng giống như Công nghiệp cần điện lực vậy. Chúng ta gọi đó là 'Khâu đoạn nhu yếu phẩm'. Riêng mắt xích này -- tôi sẽ tự mình giải quyết. Ngoài ra, Tiếu Nghị, cậu cùng tôi đi trước.”
“Dạ!” Binh lính trẻ tuổi mới vừa trở thành đội viên chính thức ý chí chiến đấu sục sôi đáp.
“Thủ lĩnh.” Tống Nham bỗng nhiên có chút lo lắng nhìn về phía Hứa Úy nói: “Trung tâm hậu cần của Lam Quân nằm ở trong huyện thành....Trước mắt đã được phong tỏa nghiêm ngặt như vậy, anh làm sao....”
“Tống Nham, chẳng lẽ cậu đã quên bộ đội đặc chủng chúng ta có trang bị một khóa học gọi là 'cải trang' sao?”
“Nhưng mà....Cho dù thế nào đi nữa, đột nhiên có hai người đàn ông xa lạ tiếp cận nơi đó vẫn sẽ khiến cho Lam Quân chú ý....” Tống Nham từ trước đến giờ luôn suy nghĩ kín đáo vẫn còn hơi lo lắng.
“Cậu lại quên......Trên thế giới này còn có một cái gọi là --- nữ trang sao!” Nói xong câu đó, Hứa Úy quay đầu nhìn Tiếu Nghị, ánh mắt có vài phần thâm ý.
Cuồng Phong nhìn thấy liền lập tức sáng tỏ, mấy người khác cũng không nhịn được cúi đầu cười.
“Hứa đội....Không, không phải chứ....” Tiếu Nghị mới vừa rồi trên mặt còn hứng trí bừng bừng chỉ trong nháy mắt liền cứng đờ người vùng lên: “Em như vậy.....không được đâu....”
“Có được hay không thử rồi sẽ biết!” Hứa Úy một bên nói như vậy, bên kia Cuồng Phong cũng đã liếc mắt ra hiệu, người phía sau lập tức vô cùng “ăn ý' lôi trang phục cải trang nữ và đạo cụ dưới đáy hòm lấy ra.
Mười phút sau.....
Sau khi cải trang, Tiếu Nghị 'yêu kiều thướt tha' đứng ở trước mặt mọi người, Hứa Úy liếc mắt một cái ngụm nước khoáng còn chưa kịp nuốt xuống liền phun hết ra ---
Bộ dáng thằng nhãi này......Bề ngoài quả thực, thực sự.....không quá hợp.
Coi như một ít lông chân có thể đem cạo sạch đi, nhưng bởi vì mặc váy hở * trong không khí hơn nữa do huấn luyện hàng năm nên đường cong cơ bắp dưới cẳng chân lại càng rõ ràng, cái này thì nên giải thích thế nào đây.....
Hay là che giấu????
Hứa Úy vô cùng đồng tình thu hồi tầm mắt, ánh mắt một lần nữa 'lưu luyến' mà dừng lại trên đám người đứng xung quanh.
Lập tức đám bộ đội đặc chủng vội vàng ưỡn thẳng sống lưng, chỉ sợ không chú ý một cái sẽ bị Hứa Úy cho đi cải trang làm nữ.
Lão tử là đàn ông chân chính a!!!!
Đây là tiếng lòng chung của mọi người giờ phút này.
Đang lúc Hứa Úy phiền muộn không thôi, thì một âm thanh mềm mại tuyệt diệu vang lên từ phía sau ---
“Có tôi.”