Tần Ức thấy nước như mèo thấy cá. Cậu nhẹ nhàng đặt Thạch Tĩnh Chi trêи bờ đá hoa cương rồi bắt đầu cởi quần áo. Dùng tư thế đẹp đẽ vẽ ra một vòng cung trêи không nhảy vào trong hồ nước nóng khiến nó bắn lên những đóa giọt nước không lớn không nhỏ.
Lúc trước Tần Ức còn nói muốn tắm với Thạch Tĩnh Chi mà nhìn cái tình hình cởi hết nhảy xuống nước thế này thì chắc là quên rồi.
Cứ thế là Thạch Tĩnh Chi ngồi ở đấy, biểu cảm trêи mặt cho thấy biết chắc là sẽ như thế rồi. Hắn từ từ mở từng khuy áo một, hai phút sau bước trêи bậc thang ngọc thạch xuống hồ nước nóng.
Bậc thang nửa chìm nửa nổi, mỗi bậc đều điêu khắc hoa văn tinh tế. Thạch Tĩnh Chi từ từ chậm rãi đi, đến khi từ vai trở xuống chìm vào trong hồ mới dừng lại. Kỹ năng bơi của hắn không tốt lắm, đành dựa vào vách ao.
Tần Ức thích nước phát điên, ở trong nước rồi là không muốn đi ra lắm đâu. Vì vậy mà xin mãi Thạch Tĩnh Chi không cho xây hồ riêng, nhõng nhẽo mãi thì trở thành quà sinh nhật năm mười hai tuổi.
Tần Ức thả lỏng chìm trong nước, hưởng thụ thú vui trong nước, hoàn toàn không giống người Trái Đất, lặn không bao lâu là phải nổi lên không thôi chết đuối.
Tần Ức có thể mở mắt trong nước. Ở bên dưới nước chỗ Thạch Tĩnh Chi không nhìn tới, cậu bơi tới chỗ hắn rồi bất ngờ trồi lên, sau đó dương dương đắc ý nhìn Thạch Tĩnh Chi bị mình làm cho giật mình.
Không chờ đối phương quay lại Tần Ức đã đặt tay lên vai Thạch Tĩnh Chi. Bên dưới bàn tay là làn da nhẵn nhụi mịn màng, còn mang theo mùi thuốc nhàn nhạt, giống như khi còn bé. Cậu ôm eo Thạch Tĩnh Chi từ đằng sau, lồng ngực trần trụi áp sát vào phần lưng trơn bóng của đối phương, cảm giác được người kia đang run nhè nhẹ.
Tần Ức tách ra một chút rồi lặn xuống, xác định hồ nước vẫn còn ấm áp mới áp mặt vào lưng đối phương: “A Tĩnh lạnh à?”
Cậu dựa vào càng gần, hơi thở Thạch Tĩnh Chi đang nhẹ nhàng bỗng nặng nề hơn, ngón tay nắm chặt vào bờ hồ lát đá, lông mi dài mảnh cụp xuống che đi ánh mắt trầm xuống, sự nghiêm nghị cũng trở nên nhu hòa hơn dưới hơi nước đang lượn lờ bay lên: “Không phải lạnh, anh hơi nóng.”
Tần Ức chưa nghe đến kiểu nóng phát run bao giờ nhưng ngẫm lại thì cấu tạo cơ thể cậu không giống người Trái Đất lắm mà Thạch Tĩnh Chi lại còn dễ sinh bệnh hơn người bình thường nên cậu không nghĩ nhiều nữa, hai tay đặt lên vai Thạch Tĩnh Chi: “Để em bóp vai cho anh nhé.”
Cậu vừa hỏi vừa xoa bóp luôn không cho Thạch Tĩnh Chi cơ hội từ chối. Mà người đằng trước cũng hoàn toàn không có lý do từ chối sự mê hoặc ấy, yên tâm mà thư nằm thư giãn trêи bờ ao, hưởng thụ sự chăm sóc tận tình của Tần Ức. Kỹ thuật xoa bóp của Tần Ức cũng có thể xếp vào hàng top, độ mạnh yếu vừa phải, dễ chịu đến mức khiến Thạch Tĩnh Chi buồn ngủ.
Thạch Tĩnh Chi vốn sẽ không bao giờ cảm thấy mơ hồ như vậy. Sức khỏe của hắn tuy không tốt lắm nhưng cũng là con người đang độ tuổi trẻ có ɖu͙ƈ vọng bình thường. Lúc bị Tần Ức chạm vào, máu nóng lên, đã có một tí phản ứng. Cũng may đây là trong hồ nước nóng, lại xoay lưng về phía Tần Ức, nước trong hồ cũng không phải màu trong suốt nên không bị phát hiện.
Thạch Tĩnh Chi không phải kiểu người nhịn nhục, cũng không phải hòa thượng cấm ɖu͙ƈ nhưng lại càng không muốn phát sinh quan hệ lúc Tần Ức chưa rõ ràng. Bây giờ Tần Ức và hắn đều đang ở trạng thái khỏa thân, gần gũi nhau đến vậy mà người kia không có phản ứng tí nào. Cậu đối với hắn rất tốt nhưng lại không phải tình cảm mà hắn mong muốn.
Yêu cầu của hắn đối với tình cảm rất cao, không phải đôi bên tình nguyện thì thà rằng nhịn, tự thôi miên bản thân, chờ ngủ là ổn thôi. Chờ phía trước của hắn bình ổn lại thì đã ngủ mất từ lúc nào.
Tần Ức ôm lấy vai Thạch Tĩnh Chi, đối phương đã gục đầu xuống. Cậu ngâm ao lâu như thế cũng đã bớt sau nhưng mặt vẫn còn hơi hồng. Cân nhắc đến tình trạng sức khỏe của Thạch Tĩnh Chi không phải là quá tốt, cậu lưu luyến bước lên bờ, dùng khăn tắm bao lấy Thạch Tĩnh Chi, bế về phòng.
Lúc trước cậu đồng ý quay xong phim sẽ đi lựa đồ Tết cùng nhau. Ngày mai ở nhà nghỉ ngơi một ngày rồi sau đó lại bắt đầu bận rộn.
Các diễn viên cũng có thể tạm nghỉ ngơi một thời gian. Sau khi tham gia bộ phim nà, lịch trình của Tần Ức cũng khá trống. Dù sao cậu cũng không nỗ lực muốn nổi tiếng giống các minh tinh khác như kiểu nhân lúc còn đang hot kiếm tiền, xuất hiện nhiều trước mặt khán giả, chỉ cần có tài nguyên, cứ có phim là đóng.
Các diễn viên khác là ăn cơm của tuổi trẻ, Tần Ức thì không kiếm tiền kiểu này, cũng không tận hưởng cảm giác đứng dưới ánh đèn sân khấu được ngàn vạn ánh mắt dõi theo nên không cần khổ cực giống bọn họ, có muốn đóng phim nữa thì cũng phải chờ đến sang năm, ở nhà nghỉ ngơi mấy tháng cái đã.
Lúc mà poster quảng cáo phim của Tần Ức được công bố, coi như là cũng hot một thời gian. Sau khi phim đóng máy có không ít các nhãn hàng coi trọng nhan sắc của cậu tìm đến mời quảng cáo nhưng đều bị Giang Hà từ chối.
Bị từ chối nhiều thành ra cũng không có lời mời quảng cáo nào nữa. Hiện tại danh tiếng của Tần Ức không lớn, chỉ có vài nhãn hiệu bình thường tới tìm cậu mà Giang Hà lại không muốn nhận những quảng cáo như vậy nên không được mời càng đỡ tâm lực cho hắn.
Phim quay xong còn phải đưa lên cục kiểm duyệt, cục điện ảnh cũng dễ tính cho qua mấy bộ phim ngây thơ kiểu này. Mà phim này không thích hợp công chiếu cuối năm cho nên để mùng năm tháng giêng, mà cũng chính là ngày lễ tình nhân ra mắt công chúng.
Trêи các phương tiện truyền thông, TV và internet, đều là thông tin về “Nếu không là tình yêu“. Bởi vì tính chất bộ phim này mà giải trí Tĩnh Ức cũng không muốn quảng bá mạnh về năng lực diễn xuất của diễn viên, cũng không muốn giành giải thưởng về phương diện này. Quảng bá về phim đều là về trai xinh gái đẹp, kịch bản logic, hài hước có, cảm động có, nhân vật chính không quá não tàn, không ép người ta phải húp “Súp gà cho tâm hồn” (kiểu dạy đời (?)), góc quay đẹp, biên tập tốt. Nói chung là một bộ phim khá trọn vẹn.
Ở mọi phương diện quảng bá đều phù hợp khiến cho mọi người đều mong chờ “Nếu không là tình yêu” được công chiếu sớm vào ba ngày trước lễ tình nhân.