Nam Thần Cấm Dục, Trêu Không Ngừng

Chương 64: Chương 64: Diễn viên quần chúng quậy tung ngành giải trí (15)




Edt: Ở Đây Có JQ!

Beta: Mítt

~~~~~~~~~~~~

“Tôi sẽ ghen.”

Ánh mắt Quân Mạc Thâm chuyên chú nhìn Tô Mê, ngữ khí vô cùng nghiêm túc.

Mỗi lần bị hắn trêu chọc, trái tim nhỏ bé của Tô Mê đều đập bịch bịch như sắp nhảy ra ngoài, nếu ở đây không có nhiều người như vậy, Tô Mê không chừng sẽ hoá thân thành sói hung hăng ấn hắn xuống cuồng bạo một trận.

Nhưng bây giờ rõ ràng không được, hắn không thèm để ý nhưng cô để ý.

Tô Mê nhìn chằm chằm môi hắn, nuốt một ngụm nước bọt, ngay sau đó đối diện tầm mắt hắn: “Tôi còn phải đóng phim, anh về trước đi.”

Thấy cô cự tuyệt, một đám mê muội, mê đệ ở một bên nhìn mà hâm mộ, đố kỵ, hận đến không muốn không muốn!

Quân Mạc Thâm lại không chút nào để ý ôn nhu nói: “Tôi muốn ở cùng em.”

“Nếu như quay thuận lợi thì cũng phải quay đến hơn nửa đêm, anh về nghỉ ngơi trước đi.” Tô Mê khéo léo cự tuyệt.

Quân Mạc Thâm vẫn không đồng ý.

Nhưng chỉ cần nghĩ đến Quân Mạc Thâm muốn ở chỗ này tận mắt nhìn Tô Mê đóng phim, Quân Vô Khâm liền đau đầu, vội vàng lên tiếng phụ họa: “Đúng vậy, chú nhỏ, Tô…… Thím nhỏ nói đúng, đêm nay phỏng chừng phải quay suốt đêm, chú vẫn nên đi về trước…….”

“Nghỉ ngơi thôi.” ba chữ này vừa tới yết hầu, lại bị ánh mắt lạnh lẽo của Quân Mạc Thâm cưỡng bức nuốt trở về.

Quân Vô Khâm đành phải thành thật ngậm miệng lại.

Quân Mạc Thâm lên tiếng, hơn nữa hắn thừa nhận quan hệ với Tô Mê, vốn dĩ cảnh diễn cường hôn đành phải lợi dụng kỹ thuật để xử lý.

Tô Mê và Mạc Tương cao hứng, nhưng Quân Tử Càn lại có chút nghĩ không ra.

Quân Mạc Thâm đã có được tình yêu của Giai Kỳ, vì sao không quý trọng, còn muốn cùng Tô Mê dây dưa không rõ?

Chỉ là Quân Tử Càn không biết, bảo vật của hắn, cũng không hẳn là bảo vật của tất cả mọi người.

Quân Tử Càn không nghĩ ra, vẫn luôn ở trạng thái không tốt, cuối cùng Quân Mạc Thâm thấy Tô Mê một lần lại một lần NG, bị lạnh đến run rẩy, dứt khoát vung tay lên để tất cả mọi người kết thúc công việc, trực tiếp đem Tô Mê mang tới phòng xa hoa trong đình viện của mình.

Quân Mạc Thâm cao điệu cuồng túm như vậy, đối với Tô Mê mà nói vẫn có chút bất đắc dĩ.

Có điều nghĩ đi nghĩ lại, nếu có Quân Mạc Thâm trợ giúp, con đường sau này của cô sẽ càng thêm bằng phẳng một chút.

Ít nhất giống như trận phong ba đổi vai lần này, cả việc xã giao về sau và quy tắc ngầm, hẳn là sẽ không phát sinh ở trên người cô.

Tô Mê và hắn cùng nhau về tới phòng, một cổ hơi ấm thổi tới, cô ở tại chỗ nhịn không được đặt câu hỏi: “Vì sao máy sưởi phòng anh không bị hư?”

Trợ lý Lục ho nhẹ một tiếng, liếc mắt nhìn Boss nhà mình xin chỉ thị, sau đó đi thẳng về phòng khách, nhường không gian lại cho hai người.

“Bọn họ chưa có sự đồng ý của tôi, tự tiện thay đổi vai diễn của em, tôi đương nhiên muốn bọn họ chịu khổ một chút.” Quân Mạc Thâm lời lẽ chính đáng.

Ánh mắt Tô Mê lóe lóe, nhếch môi bình tĩnh nhìn về phía hắn: “Vậy anh nói cho tôi một lý do, anh và tôi vẻn vẹn chỉ gặp mặt nhau vài lần, lại đối tốt với tôi như vậy là vì nguyên nhân gì?”

Nguyên nhân?

Rốt cuộc là nguyên nhân gì, Quân Mạc Thâm cũng không rõ ràng.

Hắn chỉ là không thể nhìn bất luận kẻ nào khi dễ cô, muốn đối tốt với cô, muốn cưới cô, muốn hôn cô, càng muốn cô……

Thật ra muốn nói ra một cái lý do, đó chính là: “Một cái liếc mắt trong giây lát, chính là vạn năm, nếu tôi nói thời điểm lần đầu tiên nhìn thấy em, lập tức muốn đối tốt với em, em sẽ tin sao?”

Hắn chưa từng nói qua những lời này với bất kì người phụ nữ nào.

Lúc này cứ như vậy thốt ra, Quân Mạc Thâm cũng bị chính mình doạ sợ.

Nhưng không thể phủ nhận một điều, hắn chỉ là nghe theo suy nghĩ trong lòng mình, tất cả đều là lời nói thật lòng của hắn!

Cho dù đã từng nghe qua rất nhiều lời ngon tiếng ngọt, Tô Mê vẫn cảm động không thôi.

Cô sao có thể không tin hắn, cô so với ai khác đều tin!

Truyện được đăng duy nhất trên Wattpad

[HBNmoemoe]

Page: Ngôn Tình Everywhere

Nhưng nghĩ thân phận lúc này, Tô Mê cũng không thể biểu hiện quá rõ ràng, vì thế bẹp miệng dời đi đề tài: “Anh làm như vậy, tôi và những nhân viên khác trong đoàn phim không phải đều bị liên lụy sao?”

“Em dọn lại đây ở với tôi, không phải được rồi sao.”

Tô Mê lắc đầu: “Không được, tôi còn có một người bạn ở cùng, hơn nữa tôi không muốn làm đặc thù.”

Hắn là tổng tài giải trí KING, không có khả năng luôn ở bên cạnh cô.

Sau này chờ hắn đi rồi, cho dù có hắn ở phía sau chống lưng, trốn được minh thương, chưa chắc đã tránh khỏi ám tiễn, ngày tháng cô ở đoàn phim sẽ không quá tốt.

“Vậy ngày mai tôi gọi ông chủ khách sạn khôi phục toàn bộ máy sưởi, như vậy được rồi chứ.” Quân Mạc Thâm hiểu rõ ý của cô, không muốn làm cô khó xử.

Tô Mê cong cong môi, môi đỏ hé mở.

“Được.”

“Vậy em có thể để tôi hôn hay không?”

Thời điểm Quân Mạc Thâm nói lời này, ánh mắt vẫn luôn nhìn chằm chằm hai mảnh môi đỏ của Tô Mê, càng giống như con sói u ám đang chời đợi để tùy thời nhào tới.

Tô Mê giật mình, thần sắc hơi buồn bực mím chặt môi giận giận liếc hắn một cái.

“Đồ lưu manh, anh không thể đứng đắn một chút sao?!”

“Không thể.”

Quân Mạc Thâm không cho Tô Mê cự tuyệt chút nào, mở miệng lập tức tinh chuẩn phong bế môi cô, giống như người lữ hành đói khát trên sa mạc, đột nhiên gặp được nguồn nước, vội vàng nhiệt liệt hôn, mút, cắn nuốt lấy.

Nụ hôn che trời lấp đất, cùng hơi thở nồng đậm của đàn ông, đến vừa nhanh lại hung mãnh như vậy làm môi cô cũng có chút tê dại.

Rất nhanh, hô hấp của người đàn ông càng thêm thô nặng, hoàn toàn không có ý định dừng lại, hai tay cũng bắt đầu không an phận.

Tô Mê dưới sự buồn bực, không suy nghĩ trực tiếp há mồm cắn lưỡi hắn, hương vị tanh ngọt nháy mắt tràn ngập trong khoang miệng hai người, Quân Mạc Thâm ăn đau kêu lên một tiếng, vội vàng buông lỏng cô ra.

Nhưng Tô Mê hiển nhiên xem nhẹ trình độ mặt dày của người đàn ông này.

Quân Mạc Thâm đầu tiên là ngẩn ra một chút, ngay sau đó khóe môi câu lên lộ ra lúm đồng tiền mê hoặc, vùi đầu vào hõm vai cô, tinh tế hôn một cái.

“Mèo nhỏ tham ăn, em muốn ăn, tôi tất nhiên sẽ cho em, gấp cái gì?”

“Ai gấp? Ai nóng nảy? Tôi không có!”

“Không muốn ăn, vậy em cắn tôi làm gì?”

Quân Mạc Thâm lại cười một chút, tiếp theo miệng dùng sức trên sườn cổ trắng nõn của cô hung hăng mút một cái: “Khẩu thị tâm phi là độc quyền của phụ nữ, em không muốn thừa nhận cũng không sao.”

Tô Mê bị người nào đó ngụy biện, thiếu chút nữa ngất xỉu.

Nhưng mà trên cổ truyền đến đau đớn, càng làm cô giận sôi lên, đột nhiên đẩy hắn ra.

“Đau quá, anh làm gì thế, ngày mai tôi còn phải đóng phim đấy.”

Quân Mạc Thâm không biết xấu hổ ngạo kiều nói: “Tôi chỉ là ở trên cơ thể người phụ nữ của mình lưu lại ấn ký, không thể sao?”

Tô Mê đối với da mặt dày của hắn quả thực á khẩu, không nói hai lời, xoay người đi ra ngoài.

Quân Mạc Thâm kéo cô lại, ôm chặt trong ngực: “Đêm nay ở cạnh tôi.”

Giọng nói trầm thấp hơi khàn khàn làm trong lòng Tô Mê giật mình một cái, nhưng lý trí nói cho cô biết hiện tại còn chưa phải lúc.

Quân Mạc Thâm mãnh liệt triển khai tấn công như vậy, vừa nhìn liền biết không phải người mới trên tình trường.

Vì thế cô lạnh mặt, cường ngạnh gạt tay hắn ra: “Xin lỗi, tôi không phải cái loại phụ nữ tùy tiện dỗ ngọt là có thể cùng anh lên giường.”

“Em không tin tôi?” Quân Mạc Thâm cau mày.

“Biểu hiện của anh quá mức lão luyện, ai nhìn cũng cho rằng anh là cao thủ tình trường, hơn nữa anh đã là người đàn ông ba mươi mấy tuổi, ai sẽ tin anh chưa từng có người phụ nữ nào.”

Cô biết mình không nên để ý tình sử trước khi hắn gặp được cô, nhưng vẫn nhịn không được đi để ý, nói cho cùng bọn họ chênh lệch mười mấy tuổi, rất khó tin tưởng hắn chưa từng có người phụ nữ nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.