Nam Thần Cấm Dục, Trêu Không Ngừng

Chương 26: Chương 26: Nô Phi Xoay Người Đại Tác Chiến (2)




Edt: Mítt

~~~~~~~

Nhưng Tô Mê trăm triệu không thể tưởng tượng được, quyết định ngày đó thế nhưng làm nàng rơi vào bẫy rập “tình yêu” của Dạ Lăng Tuyệt.

Cho dù Tô Mê thân là nô lệ, hắn đối với nàng cũng hết sức ôn nhu che chở.

Do nguyên chủ có một dung nhan khuynh thế, cơ thiếp trong phủ thường xuyên tới gây phiền toái, Dạ Lăng Tuyệt lại lần lượt vì nàng ra mặt, lén giải quyết ý đồ hạ độc hại nàng của các cơ thiếp.

Nhất kiến chung tình, cộng thêm sớm chiều ở chung, không đến ba tháng, Tô Mê hoàn toàn yêu Dạ Lăng Tuyệt.

Thậm chí vì hắn từ bỏ mối thù diệt môn của Tô gia.

Ở lúc đó, Dạ Lăng Tuyệt bắt đầu tự mình dạy nàng võ công thượng thừa của các phái, dịch dung chi thuật, cùng với kỹ xảo ám sát, còn tự mình dạy nàng làm sao mị hoặc nam nhân.

Tô Mê lại chưa từng đối với hành vi của hắn sinh ra hoài nghi, thậm chí yêu hắn đến không thể tự kềm chế.

Thẳng đến một đêm, Tô Mê muốn đem thân thể của mình hoàn toàn giao cho hắn.

Trong trướng hồng loan, nàng chủ động đem quần áo hai người cởi ra, vừa qua khỏi màn dạo đầu, ở giữa chủ đề, cửa sương phòng bị người từ bên ngoài mở ra, nữ tử dung mạo thanh nhã tuyệt luân vọt vào.

Nhìn thấy một màn hai người ái muội, dưới sự tức giận làm trò trước mặt nô bộc cùng Dạ Lăng Tuyệt, ở trên thân thể trần truồng của Tô Mê thi hạ cửu chuyển kim châm, nghịch chuyển kinh mạch, phế đi một thân võ công nội lực, làm nàng biến thành phế nhân vĩnh viễn không thể luyện võ.

Tô Mê kiệt lực bò đến bên người Dạ Lăng Tuyệt, lại bị nữ nhân đó hung hăng dẫm lên bàn tay, bức bách Dạ Lăng Tuyệt chính miệng thừa nhận thân phận chính quy của nàng.

Khi đó nàng mới biết được, nam nhân nàng yêu sâu sắc, chân ái chân chính chính là nữ nhân trước mắt tên Niệm Như Yên, đối tốt với nàng đều chỉ là vì địa đồ trong bảo tàng hoàng lăng mà thôi.

Khiếp sợ cộng thêm thương tâm muốn chết, dưới sự thống khổ khiến nàng ngất tại chỗ.

Dạ Lăng Tuyệt nhìn cũng chưa nhìn nàng, vội vàng đuổi theo ra cửa, đi dỗ Niệm Như Yên đang thịnh nộ.

Lần nữa tỉnh lại, nghênh đón lại là Dạ Lăng Tuyệt bạo hành, cùng với vô tình lăng nhục, lại trời xui đất khiến hai người kết hợp mà kích phát ra địa đồ bảo tàng được thêu sau lưng nàng.

Sau khi hoan ái, Dạ Lăng Tuyệt không hề do dự, dùng đao lột đi lớp da người có thêu địa đồ bảo tàng sau lưng Tô Mê.

Nhưng mà nữ chủ đều giống nhau có tính kiên cường không giống người bình thường, nam chủ vừa tra vừa vô tình, ngày bang đêm bang cũng sẽ bang ra cảm tình. (bang là bạch bạch bạch đó:).)

Dạ Lăng Tuyệt lại lừa mình dối người không muốn thừa nhận, vì chứng minh không có yêu nàng, trực tiếp đem nàng đưa cho quyền thần yêu cầu lung lạc trong triều, sau khi để bọn họ tùy ý chơi đùa phát tiết, lại đưa một chén thuốc tránh thai cho nàng.

Một lần, Dạ Lăng Tuyệt say rượu, tìm được Tô Mê trong phủ phiên vương, cùng nàng cộng độ một đêm.

Sau đó không lâu nàng có thai, Dạ Lăng Tuyệt cho dù nhớ rõ đêm đó, cho dù biết phiên vương kia ở sau khi hắn đi qua mười ngày, mới lâm hạnh Tô Mê, nhưng vẫn tự tay cho nàng uống thuốc phá thai, tàn sát đứa con của mình.

Trái tim Tô Mê hoàn toàn băng giá, nổi lên ý niệm muốn trốn.

Nhưng khi nàng chạy trốn đến chỗ nào, vô số mạng người đều vì nàng mà chết, ngay cả đồng môn núi Thanh Thành cũng chịu khổ gặp nạn.

Cho dù cuối cùng Thái Tử Dạ Tự Thừa tìm mọi cách cứu giúp, lại vẫn vì cổ đọc trong cơ thể thao túng mà tự tay giết chết Dạ Tự Thừa.

Thái Tử vừa chết, Dạ Lăng Tuyệt tìm được bảo tàng, khởi binh mưu phản, thuận lợi đoạt được vương vị, Niệm Như Yên yên ổn ngồi lên ngôi hoàng hậu.

Buồn cười chính là, Tô Mê lại trở thành phi tử trong lãnh cung của hắn, ngày đêm chịu hắn hưởng dụng.

Lại lần nữa mang thai, nghênh đón lại là hắn tự tay mang đến cái gọi là thuốc bổ thai.

Lại một đứa nhỏ bị chính phụ thân ruột của mình hủy diệt, Tô Mê một đêm đầu bạc, ngay trước mặt hắn tự tay đem cây trâm lần đầu tiên hắn tặng, hung hăng đâm vào tâm mạch, dưới thần sắc kinh hoảng xưa nay chưa từng có của Dạ Lăng Tuyệt, hương hồn đèn khô.

Nhưng đế vương từ nhỏ vô tình, làm sao lại có tình với nàng.

Mất tinh thần một đoạn thời gian, vẫn khôi phục bộ dáng đế vương lãnh tình như ngày xưa, dẫn dắt Long Hề quốc nghênh đón thịnh thế phồn vinh.

Có lẽ nhân quả báo ứng, Dạ Lăng Tuyệt đến khi chết đều không có con cái hương khói, cuối cùng đem giang sơn tự tay mình đánh hạ, giao cho họ khác.

……

Mà lúc này, khoảng thời gian hệ thống đem Tô Mê truyền tống lại đây, là ngày thứ hai bị Niệm Như Yên phế bỏ võ công.

Còn Dạ Lăng Tuyệt lại đây tìm nàng, là bởi vì Niệm Như Yên muốn thử lòng Dạ Lăng Tuyệt, nói dối rằng Tô Mê thừa dịp hắn không ở trong phủ, đến Phượng Lan viện trêu chọc nàng ta, cho nên Dạ Lăng Tuyệt mới có thể bực bội như vậy.

Chỉ là sau hồi ức cốt truyện, Tô Mê đột nhiên có chút khó khăn.

Tâm nguyện nữ chủ, là làm tra nam chủ yêu nàng, giữ được những mạng người vì nàng mà chết, để Thái Tử Dạ Tự Thừa thuận lợi ngồi lên ngôi vị hoàng đế.

Mợ nó, đây cũng quá khó khăn rồi!

Cô trước kia tuy rằng xem qua phim truyền hình cung đấu, phim quyền mưu, nhưng nữ chủ giống nhau đều có nam thần chất lượng tốt trợ công, một đường phòng địch hộ tống, bước lên đỉnh cao nhân sinh.

Cô đi nơi nào tìm nam thần chất lượng tốt đây?

Còn có để Dạ Lăng Tuyệt yêu cô, thậm chí vì cô từ bỏ ngôi vị hoàng đế, điều này có thể sao?

“Hệ thống, mi ra đây, chúng ta tâm sự một chút.”

Tô Mê chỉ nhìn thấy một mảnh mông lung, hình như còn có chút hơi nước quanh quẩn, ngay sau đó liền truyền đến âm thanh hệ thống 059: “Ký chủ, cô có chuyện gì?”

Tô Mê nhíu mày: “Mi tăng lên hệ số khó khăn của nhiệm vụ sao?”

“Đúng vậy, nhiệm vụ trước là một sao cùng ba sao, nhiệm vụ này là hơn bốn sao, sau khi hoàn thành, bổn hệ thống thêm vào trợ cấp cho cô 5 tích phân, thế nào, chưa thấy qua hệ thống nào tốt giống bổn hệ thống như vậy đúng không, hì hì hì……!”

Nghe âm thanh hệ thống 059 cười, Tô Mê tức khắc cạn lời.

“Mi có thể dựa theo năng lực của ta hay không, tăng lên hệ số khó khăn, quyền mưu ta trị không được đâu.”

Hệ thống 059 im miệng không nói.

Ngay sau đó, ngay từ đầu hình ảnh mông lung bị một tay nhỏ đầy thịt lau vài cái, hình ảnh nháy mắt lộ ra một khuôn mặt nhỏ trét đầy phấn, trên đầu còn quấn khăn lông.

“Cô trị không được, có thể đi thông đồng với một nhân vật lớn có thể kiềm chế Dạ Lăng Tuyệt, có bản lĩnh mang cô vượt mọi chông gai, mang cô lên đỉnh cao nhân sinh.”

Tô Mê nghiêm túc nhớ lại một chút, sau một lúc lâu mới nói: “Được, ta hiểu được, mi, mi đây là đang xông hơi?”

Hệ thống 059 tặng cô một ánh mắt như nhìn kẻ ngốc: “Đương nhiên, điều này còn phải hỏi sao, không có vấn đề gì thì mau lui ra, bổn hệ thống còn muốn tiếp tục xông…….”

Lời còn chưa dứt, hình ảnh đã bị Tô Mê tắt đi.

Quét mắt nhìn thau tắm bốc lên hơi lạnh, Tô Mê than nhẹ: “Người so với người còn tức chết người, ta chỉ bằng một hệ thống tới thoải mái, thật là…… Ai!”

Hôm sau.

Tô Mê sáng sớm bò dậy, sau khi rửa mặt chải đầu đơn giản, thay một thân vải thô áo tang, đi vào phòng bếp hỗ trợ.

Bên kia, Dạ Lăng Tuyệt thu được tin tức.

Kinh ngạc rất nhiều, càng là không hiểu Tô Mê rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì?

Nhớ lại tối hôm qua nàng ta trả lại hắn một cái tát, hắn thế nhưng không có đem nàng ta xử tử, mà chỉ là hạ cổ độc với nàng ta, hắn bị trúng tà rồi sao?

Hơn nữa nàng ta cũng dám lấy địa đồ bảo tàng uy hiếp hắn, làm tốt lắm, cuộc đời Dạ Lăng Tuyệt hắn đây là lần đầu tiên gặp được loại nữ nhân không sợ chết này, quả thật là thú vị!

“Cốc cốc.”

Một tiếng đập cửa vang lên, ngoài cửa truyền đến tiếng hồi báo của quản sự Mạnh Truyện: “Khởi bẩm Vương gia, Quốc sư đến thăm.”

Phượng Vô Thương làm sao lại đột nhiên tới cửa?

Dạ Lăng Tuyệt hơi nhướng mi, buông bút trong tay, đứng dậy ra khỏi thư phòng.

~~~~~~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.