Chương 587: Chờ một chút, sẽ buông tha (27 )
Sau lần gặp nhau của Cố Khuynh Thành cùng Đường Thời trong đêm trừ tịch, hai người liền không còn có bất kỳ tiếp xúc nào.
Cố Chính Nam cùng Cố phu nhân bận rộn gặp thân bằng hảo hữu, gần như cũng không nhà, trước kia thời điểm lễ mừng năm mới Cố Khuynh Thành ở nhà, cũng có đi theo bọn ra ngoài thăm người thân, hiện tại cô đã hoài thai, lại là đầu mùa xuân, liền nghênh đón một luồng khí lạnh, nhiệt độ thấp lợi hại, cho nên Cố Khuynh Thành liền cả ngày đều ở nhà.
Làm ổ trong phòng, cũng sẽ rất nhàm chán, thỉnh thoảng ở thời điểm buổi trưa ánh nắng tốt, Cố Khuynh Thành cũng sẽ đi dạo trong sân.
Đường gia cách vách vốn là nhiều người hơn, hiện tại lễ mừng năm mới, tất cả mọi người trở về nhà cũ, lại càng náo nhiệt, thời điểm Cố Khuynh Thành phơi mặt tản bộ, có hướng trong sân cách vách hị vọng một cái, tuy nhiên nó không có gặp qua bóng dáng Đường Thời.
Đầu tháng ba, Tứ Nguyệt tới Cố Gia một chuyến, có thể vài lần cô vô tình gặp được Tứ Nguyệt, thời điểm ngồi xe cô ấy, nghe đưuọc rất nhiều chuyện về Đường Thời, cuối cùng khi cô nói ra nguyên nhân trở về Cố Gia, lúc Tứ Nguyệt cùng cô tán gẫu, nói chuyện bắt đầu trở nên cẩn thận, vẫn đều cố ý bỏ qua Đường Thời, nhưng mà Cố Khuynh Thành vẫn từ giữa những hàng chữ của Tứ Nguyệt, biết Đường Thời mấy hôm nay nhàn nhã đi chơi, bài vận đặc biệt tốt, thắng rất nhiều tiền.
Đúng như là Tứ Nguyệt trong lúc vô tình tiết lộ cho Cố Khuynh Thành tin tức như vậy, Đường Thời mùa xuân này, trôi qua đúng là rất dễ chịu , vận may thật là tốt thần kỳ, tiền thắng một khoản càng thêm một khoản, đến cuối cùng, mấy người Lục Nhiên, trực tiếp không cùng anh chơi, anh cũng dứt khoát trở về nhà chính Đường Gia , bình thường không có chuyện làm, liền trêu chọc đám cháu trai.
Cố Khuynh Thành dẫn anh đi bệnh viện kê đơn thuốc, anh cũng dựa theo cô thuật lại, đúng hạn uống, thậm chí ở một chiều đầu tháng ba, anh còn cố ý chạy đến bệnh viện một chuyến, đổi thuốc một lần, bác sĩ nói miệng vết thương của anh, khép lại cũng không tệ lắm.
Cách nơi này vài dặm, anh cũng thấy Cố Khuynh Thành nhiều lần, đại đa số đều là thời điểm cô ở trong sân tản bộ, anh từ gian phòng của mình, vừa vặn có thể nhìn thấy cô, còn có một lần, là tám giờ tối, anh lái xe về nhà, sau khi dừng xe, quán tính đi đến nhìn gian phòng của cô, kết quả đã gặp cô ở trên ban công phòng ngủ, tới tới lui lui đi lại không ngừng, cầm trong tay một cái điện thoại di động, giống như là gọi điện thoại.
Bất kể Đường Thời cố ý hay vô ý nhìn thấy Cố Khuynh Thành bao nhiêu lần, anh và cô thủy chung cũng không có ở nói chuyện với nhau, cũng không có nghĩ tới đi quấy rầy cô, coi như là suy nghĩ cũng không có đi làm.
Đường Thời ở trước mùa xuân, đã thông báo Lục Nhiên, giúp anh tìm cái thời gian, định ngày hẹn Trình Tả Ý.
Năm trước công việc có chút vội, cộng thêm xế chiều tuyệt đại đa số thời gian anh đều ở hội sở Tô Uyển, cho nên đem ngày hẹn Trình Tả Ý, liền an bài ở buổi trưa mười giờ ngày sáu tháng giêng.
Địa điểm là thư ký trưởng Trương Tiểu Tả đặt, chọn chính là trường quán trà cách xí nghiệp Thịnh Đường không xa.
Bởi vì lễ mừng năm mới, người có chút ít, thời điểm Đường Thời đến, Trình Tả Ý đã đợi ở bên trong.
Trình Tả Ý thời khắc đều ở chú ý đến cửa ra vào quán trà, cho nên nhìn đến Đường Thời xuất hiện, cô lập tức liền đứng lên, hướng về phía cửa quơ quơ tay, la một tiếng: “Đường tổng.”
Đường Thời còn không có hỏi thăm người bán hàng, liền nghe được thanh âm Trình Tả Ý, anh hướng về phía người bán hàng lễ phép gật đầu một cái, nện bước bước chân, đi tới trước mặt Trình Tả Ý, ngồi xuống.