Chương 628: Cố Khuynh Thành Thẳng thắn (8)
Điện thoại phía kia cũng không có giống như ngày thường, truyền đến tiếng Cố Khuynh Thành trả lời, Đường Thời mơ hồ phát giác được có cái gì không đúng, mi tâm nhíu lại, ngữ điệu mang theo vài phần lo lắng, tiếp tục mở miệng: “Khuynh Khuynh, xảy ra chuyện gì?”
Cố Khuynh Thành nghe Đường Thời lo lắng, nghĩ đến những lời màTrình Tả Ý nói qua, tâm phẫn nộ, trong nháy mắt liền hóa thành ủy khuất, cô cầm di động, nửa ngày, mới từ từ nói một câu: “Không có. ‖. . ! !”
Tuy nhiên cô chỉ nói một chữ, thế nhưng Đường Thời vẫn từ trong giọng của cô, nghe được không vui, chẳng lẽ thật đúng là bị người ta khi dễ? Đường Thời bỗng nhiên nhấc lên, ngữ khí trở nên ngoan lệ mấy phần: “Là ai khi dễ em?”
Đường Thời càng khẩn trương như vậy, Cố Khuynh Thành càng ủy khuất, đến mức hốc mắt cô, đều bắt đầu đỏ lên.
Cách chiếc điện thoại, phía kia không có tiếng, Đường Thời không biết lúc này tình huống của Cố Khuynh Thành, anh vừa nghĩ tới hiện tại bụng cô lớn, thế là trở nên càng lo lắng: “Khuynh Khuynh, em ở nhà hay là ở bên ngoài?”
Sau khi hỏi xong, Đường Thời mới phát giác được mình hỏi một câu nói nhảm, thế là đổi giọng hỏi lại một câu: “Khuynh Khuynh, bây giờ em ở nơi nào? Anh lập tức đi tới.”
Cố Khuynh Thành còn chưa kịp trả lời Đường Thời, cô liền nghe được ở bên kia điện thoại truyền đến tiếng đẩy cửa, ngay sau đó là Đường Thời lấy tay che loa, nghe thấy tiếng rất nhỏ:“Lục Nhiên, cậu chiaau đại bọn họ đi.”
“Không có gì, hiện tại tôi có chút việc gấp cần phải xử lý, thực sự rất xin lỗi, sáng tôi mời các cậun cơm.”
Theo lời Đường Thời nói xong, Cố Khuynh Thành nghe thấy tiếng Đường Thời mặc áo và cầm chìa khóa xe, ngay sau đó là tiếng mở cửa đóng cửa, rồi tiếng Đường Thời truyền đến lần nữa, giọng nói êm dịu và dụ dỗ: “Khuynh Khuynh, nói cho anh biết, bây giờ em ở nơi nào? Hả?”
Cổ họng Cố Khuynh Thành cũng trở nên hơi chua xót, lúc này cô, hiện tại không biết là bị Trình Tả Ý làm tức, hay là bị Đường Thời cảm động.
Cô từ trong điện thoại di động nghe thấy tiếng Đường Thời như là đang chạy, sau đó lại nghe thấy tiếng khởi động xe, lúc này cô mới hơi rũ tầm mắt xuống, nỗ lực để cho giọng mình thong thả một chút, báo chính tên cửa hàng chỗ mình.
Mặc dù Cố Khuynh Thành nỗ lực để tâm tình mình ổn định, thế nhưng trong tiếng cô, vẫn lộ ra ủy khuất, Đường Thời nghe xong, tâm đều co lại, anh vội vàng nhấn ga, khởi động xe ra ngoài: “Em và người trong khu mua sắm phát sinh mâu thuẫn sao? Có thương tổn ở đâu hay không? Thân thể có chỗ nào không thoải mái hay không? Bụng thì sao? Có đau hay không? Em ở tầng mấy?”
Cố Khuynh Thành nghe Đường Thời liên tiếp ném qua vài vấn đề, trong nháy mắt cô cảm thấy mình giống như có chút chuyện bé xé ra to, không phải là bị Trình Tả Ý mắng hai câu sao? Làm gì náo Đường Thời lãng phí thời gian làm việc, qua lại với cô?
Cố Khuynh Thành động môi, khẽ nói: “Em không sao, có phải anh đang bận công việc hay không? Anh bận làm việc mình trước đi.”
Đường Thời nhìn đường xá một chút, đánh giá thời gian, nói với Cố Khuynh Thành: “Anh khoảng hai mươi phút thì đến, em ngoan ngoãn ở đó chờ anh.”
Dừng một lát, Đường Thời có chút không yên lòng tiếp tục hỏi một lần: “Em bây giờ thật sự không có chỗ không thoải mái chứ?”
. . .