Chương 918: Học cách không cự tuyệt (8)
Tứ Nguyệt không gì ngoài việc đã từng đánh cược mà chủ động hôn Tô Niên Hoa, cùng đêm trước khi ly hôn cùng với Tô Niên Hoa, cùng anh hôn môi một lần. . . *
Một lần kia, cô bời vì Tôn Dĩnh xuất hiện, sợ hãi mất đi anh mà khổ sở, căn bản không nhớ rõ nụ hôn có cảm giác thế nào.
Lúc này Tô Niên Hoa hung hăng hôn cô như thế, cô mới biết được, thì ra anh hôn, lại bá đạo như vậy, giống như hận không thể hút hết không khí ở trong ngực cô.
Đại não Tứ Nguyệt trống rỗng, Tứ Nguyệt biết mình nên cự tuyệt, cô cũng biết, có lẽ lúc này Tô Niên Hoa uống say, thần chí không rõ.
Thế nhưng cô đối với Tô Niên Hoa, từ trước đến nay đều học cách không cự tuyệt.
Chờ đến khi Tứ Nguyệt lấy lại thần trí, Tô Niên Hoa đã hôn trở nên dịu dàng, giống như làm với cô gái yêu thương che chở.
Trong đầu Tứ Nguyệt đấu tranh, trong nháy mắt giống như cánh diều cất cánh, trong nháy mắt không thấy tăm hơi, cái gì cô cũng đều không để ý tới liền trực tiếp đắm chìm nụ hôn của Tô Niên Hoa.
Thất ra thần trí của Tô Niên Hoa rất tỉnh táo, anh xung động đến tìm cô, kết quả là nhìn thấy Lục Tục lái xe đưa cô trở về, anh không biết hai người nói những gì, nhưng anh lại có thể nhìn thấy Lục Tục nắm tay cô, ánh mắt nhìn cô không phải bình thường, thậm chí đến sau cùng còn tự mình cởi dây an toàn cho cô.
Đây rõ ràng không phải là việc một người đàn ông chỉ có phong độ thân sĩ.
Lòng anh bỗng giống như bị xé nứt ra, cũng không có cách nào chịu đựng được nữa.
Anh đối với cô nhớ thương từ ba năm trước, anh đối cô không còn mặt mũi nói ra khỏi miệng việc yêu say đắm, anh thấy được cô ở cùng Lục Tục mà ghen tuông, khi nhìn thấy cô xuất hiện ở cửa nhà, đều bạo phát.
Có mấy lời, anh không biết nên nói như thế nào, thế nhưng bản năng lại làm cho anh dẫn đầu sinh ra hành động.
Cho nên anh đã lớn mật hôn cô.
Hôn đến sau cùng, anh phát hiện, tình cảm anh kiềm chế trong lồng ngực, theo cơ thể anh tạo thành dục vọng, giống như là thuỷ triều bắt đầu tràn lan.
Anh gọn gàng dứt khoát ôm cô, một bên hôn cô, một bên bước vào nhà cô.
Anh giơ chân lên, đá cửa.
Anh đối với nhà cô thuộc như lòng bàn tay, lúc trước cô mua cái nhà này, là anh giúp cô chọn, sửa sang cũng là một tay anh sắp xếp giúp cô, cho nên dễ dàng đi tới phòng ngủ của cô, sau đó áp đảo cô lên giường, vươn tay, bắt đầu dùng lực xé rách quần áo hai người.
Anh cùng cô đã làm số lần không nhiều, thậm chí chín mươi phần trăm cũng chỉ là anh đơn độc hả giận, thế nhưng khi anh và cô làm lại, anh lại phát giác, cô mang cho mình cảm giác quen thuộc như vậy.
Anh dùng hết toàn lực xâm nhập vào trong cơ thể cô, cùng cô hòa làm một thể, những tình cảm không cách nào dùng ngôn ngữ nói ra, trong nháy mắt nổ tung giữa hai người.
Tuy cô không biết anh đã yêu cô, anh cũng không biết cô còn yêu anh tha thiết, thế nhưng, thân thể bọn họ, lại phản bội lòng bọn họ, ăn ý dán chặt vào nhau như vậy.
Làm đến cuối cùng, anh và cô giống như một đôi tình lữ yêu sâu nhất, dùng bản năng nguyên thủy, biểu đạt tình yêu với nhau.
Anh phóng túng chính mình, cô cũng phóng túng chính mình.
Phóng túng đến cuối cùng, hai người sức cùng lực tân một chỗ, cùng giường chìm vào giấc ngủ.
. . .