Nam Thần Cao Lãnh Ở Sát Vách: Hôn Sai 55 Lần

Chương 613: Chương 613: ngọt ngào ấm áp lên (14 )




Tay Đường Thời run lên, điện thoại di động “Bốp” cái liền rơi ở trên mặt đất.

Thời điểm anh đang họp, là đưa điện thoại di động giấu ở dưới mặt bàn, Cố Khuynh Thành mới phát weibo, lúc này “bốp “ một tiếng giòn vang, người cả phòng họp đều biết thời điểm Đường Thời đang họp, thất thần chơi điện thoại di động.

Thư ký trưởng Trương Tiểu Tả, lần đầu tiên trong đời vì mình có một lãnh đạo như vậy, cảm thấy lúng túng.

Đường Thời cúi xuống, nhặt lên điện thoại di động của mình, mặc dù anh cũng không biết mới vừa rồi đại diện khách hàng nước Mỹ khách nói những thứ gì, nhưng là dù sao anh là ở trên thương trường lăn lộn nhiều năm như vậy, cho nên mở miệng trước, dùng Anh văn lưu loát nói một tiếng xin lỗi, sau đó liền hướng đại diện khách hàng nước Mỹ đưa ra một chút vấn đề đơn giản.

Đường Thời phân ra năm điểm nói, thời điểm anh mới nói được điểm thứ hai, điện thoại bị anh nhặt lên đặt ở trên bàn, trong lúc bất chợt chấn động, điểm thứ hai anh vừa tự thuật, vừa cúi đầu nhìn lướt qua màn hình điện thoại di động, thời điểm thấy hai chữ “Khuynh Khuynh “ này, lời của anh trong nháy mắt dừng lại, dẫn tới người cả phòng họp theo đó hai mặt nhìn nhau.

Đường Thời giật giật môi, hướng về phía người cả phòng họp mở miệng nói một tiếng: “Xin lỗi.”

Sau đó cầm lấy điện thoại di động, vừa đón nghe, vừa hướng về phía ngoài phòng họp đi tới.

Cố Khuynh Thành vẫn nhìn chằm chằm cái weibo mình phát ra, kết quả còn không có quá một phút đồng hồ, phía dưới liền có một cái like.

Cô lập tức nhanh chóng mở người like cho mình ra: Khuynh thành thời gian.

Cái weibo này, chỉ theo dõi cô, không có một người nào khác, không có chút chú thích nào, hơn nữa không có phát một cái weibo nào, ngay cả hình đại diện cũng không có.

Nhưng là, ở Cố Khuynh Thành thấy năm chữ “Khuynh thành thời gian “ này, đáy lòng trong nháy mắt liền có một loại trực giác mãnh liệt không nói ra, nói cho cô biết, đây chính là weibo Đường Thời, cho nên anh không hề do dự liền theo dõi” khuynh thành thời gian “.

Không biết là Đường Thời sai người đưa thức ăn khuya cho cô, hay là cô ăn quá ăn no, Cố Khuynh Thành cũng không có bất kỳ bối rối, cầm lấy điện thoại di động nhìn trong chốc lát, cuối cùng ôm thử trong lòng, phát cho “Khuynh thành thời gian “ một cái tin nhắn đi thẳng vào vấn đề: “Đường Thời?”

Kết quả, tin nhắn này, như đá chìm xuống biển, không ai để ý tới.

Cái gì chứ. . . Mới vừa chút còn like, hiện tại liền giả bộ không có ở đây!

Cố Khuynh Thành có chút không vui vểnh môi, sau đó đảo mắt, liền chọn số điện thoại gần bốn tháng rồi mình không ngó đến.

Điện thoại vang lên hồi lâu cũng không người nghe, đang ở thời điểm Cố Khuynh Thành cho là Đường Thời sẽ không nhận điện thoại, trong lúc bất chợt tiếng nhạc dừng lại, ngay sau đó bên trong truyền đến thanh âm trầm dễ nghe thấp tựa như đàn vi-ô-lông-xen của Đường Thời: “Khuynh Khuynh?”

Thời điểm Cố Khuynh Thành gọi cú điện thoại này, ngược lại không có nghĩ quá nhiều, hiện tại Đường Thời nghe, cô nghe âm điệu quen thuộc và dễ nghe, đáy lòng lại nổi lên một trận khẩn trương.

Cố Khuynh Thành cầm di động, mặt cũng theo đó đỏ lên.

Làm sao bây giờ, cô lại kích động gọi tới cú điện thoại này, cô cũng không biết mình gọi cú điện thoại này muốn nói cái gì, nếu như Đường Thời hỏi cô có chuyện gì, làm sao bây giờ?

Kết quả, một giây sau, thanh âm mát lạnh của Đường Thời từ điện thoại, lại một lần nữa truyền đến: “Khuynh Khuynh, có chuyện gì sao?”

Cố Khuynh Thành vốn là đang lo lắng cái vấn đề này, trong lúc bất chợt nghe được Đường Thời hỏi như vậy, tay cô run lên, sau đó liền đánh rơi điện thoại di động trên giường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.