Nam Thần Cao Lãnh Ở Sát Vách: Hôn Sai 55 Lần

Chương 600: Chương 600: Ngọt ngào ấm áp lên (1)




Chương 597: Ngọt ngào ấm áp lên (1)

Là ai khiến mình khóc đỏ hai mắt, vẫn nhớ mãi không quên?

Nếu như hỏi Đường Thời, Đường Thời tuyệt đối sẽ không chút do dự nói: Cố Khuynh Thành. . . . !

Tục ngữ đều nói, đàn ông không dễ rơi lệ, thế nhưng anh lại vì Cố Khuynh Thành đỏ hai mắt không chỉ một lần.

Hiện thực phát triển đến tận bây giờ, giống như đã trở thành kết cục đã định, Đường Thời và Cố Khuynh Thành, thật sự không có bất kỳ hi vọng gì.

Thế nhưng, Đường Thời thật sự không muốn từ bỏ, cứ việc trong lòng Cố Khuynh Thành có Trần Mặc Thâm đứa bé, có lẽ có khả năng rất lớn, cô còn có thể cùng Trần Mặc Thâm kết hôn, cho nên, anh vẫn luôn tự an ủi mình, có lẽ anh chờ một chút, liền có thể chờ được thay đổi.

Mặc dù lòng anh có quyết định chờ đợi, có thể là đối với việc Cố Khuynh Thành mang thai, anh vẫn phải tiêu hóa một thời gian dài.

Mà tiêu hóa cái này anh bị đả kích trầm trọng, để cho mình tiếp thu hiện thực cô không hoàn toàn thuộc về mình, không bằng nói là anh cũng đang đợi một cơ hội, một cơ hội có thể thuận lý tiếp cận Cố Khuynh Thành, sau đó tới gần Cố Khuynh Thành.

Anh đã nói với chính mình, đừng đi quấy rầy hạnh phúc của cô, anh cũng không nghĩ tới hủy đi hạnh phúc của cô, nhưng đợi đến thời cơ bày ở trước mặt anh, anh nhưng vẫn là khắc chế không được muốn muốn nắm gấp, nắm chặt.

Tạm biệt từ tết xuân, Đường Thời và Cố Khuynh Thành gặp gỡ lần nữa, đã là tháng tư xuân về hoa nở.

Thành phố khô héo tròn một mùa đông, lá xanh mọc ra một lần nữa, liếc nhìn ở trên đường cái, tất cả mọi người không còn tiếp tục mặc những áo lông dầy cộm.

Đường Thời cũng ở buổi bắn pháo hoa tháng ba, tìm tới thời cơ tiếp cận Cố Khuynh Thành.

Nay buổi sáng, Đường Thời ở câu lạc bộ Kinh Thành ký một bản hợp đồng lớn, lúc buổi sáng ra cửa đợi, trời âm u, giữa trưa từ câu lạc bộ đi ra, đã mưa xuống.

Tài xế cầm dù, che trên đầu anh, cùng anh đứng bắt tay với ngưofi hợp tác, chờ đến anh đưa tất cả mọi người đi xong, đang chuẩn bị quay người lên xe, lại nhìn thấy Cố Khuynh Thành đứng ở dưới mái hiên một quán Cafe cách đó không xa tránh mưa.

Đường Thời đình chỉ động tác cúi người lên xe, nhìn chằm chằm Cố Khuynh Thành, cô tuy mặc một bộ quând áo mỏng rộng rãi, nhưng bụng vẫn lộ ra, tính toán thời gian mang thai, đại khái cũng hơn bốn tháng, nên cũng lớn.

Tài xế nhìn thấy Đường Thời chậm chạp không động, nghi hoặc lên tiếng: “Đường tổng?”

Đường Thời không hề rời mắt khỏi Cố Khuynh Thành, chỉ là vươn tay về phía tài xế: “Ông đánh xe về nhà trước đi, tôi còn có chút việc.”

Tài xế giao chìa khóa xe, giao cây dù trong tay cho Đường Thời, rồi sau đó xoay người, rời đi.

Đường Thời chờ khi tài xế đi xa, mới vòng qua xe, thu cây dù, lên xe, anh đem xe vòng ra ngoài đường, sau đó giả bộ như đi ngang qua, chậm rãi dừng xe ở trước mặt Cố Khuynh Thành.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.