Cố Khuynh Thành lắc đầu, giọng nóimang theo một chút sợ hãi: “Không có.
Đường Thời vẫn có chút không yên lòng đưa tay kiểm tra thân thể Cố Khuynh
Thành một lần nữa, xác định trên người cô dính máu, là của Trình Tả Ý,
anh mới âm thầm thở phào một cái.
Đường Thời vừa mới ngồi ở kia,
khoảng cách giữa Trình Tả Ý và Cố Khuynh Thành không xa, khi nghe Trình
Tả Ý kêu lên hai chữ “Khuynh Thành”, thì liền quay đầu sang theo bản
năng, sau đó chính mắt thấy được Trình Tả Ý đè lên người Cố Khuynh
Thành, mà cái đò sứ kia, rơi lên trên đầu cô.
Trong phút chốc đấy, anh chẳng qua cảm thấy trái tim của mình, giống như muốn ngưng đập.
Cố Khuynh Thành ổn định hoảng loạn, không kịp chờ đợi mở miệng hỏi: “Tả Ý đâu? Cô ấy thế nào rồi?”
”Lão Ngũ đã đưa cô ta đi bệnh viện.”
Cố Khuynh Thành gật đầu, không nói gì, chỉ là hô hấp vẫn có chút bất ổn như trước.
Gây ra chuyện như vậy, bữa tiệc cũng kết thúc ở đó.
Trình Tả Ý vì cứu Cố Khuynh Thành, mới bị thương, cho nên ra khỏi khách sạn
lớn Kinh Thành, Đường Thời gọi một cú điện thoại cho Tô Niên Hoa, hỏi
thăm bọn họ ở bệnh viện nào, liền trực tiếp đi xe qua.
Lúc Đường
Thời và Cố Khuynh Thành chạy đến, Trình Tả Ý đã kiểm tra xong, vết
thương trên đầu đã cầm máu băng bó kỹ, đang truyền dịch.
Từ trong
miệng Tô Niên Hoa, Cố Khuynh Thành biết được, Trình Tả Ý cũng không lo
ngại, chỉ là bị đập ngất đi, mới thở phào một cái.
Đường Thời Cố Khuynh Thành và Tô Niên Hoa ở trong bệnh viện ước chừng nửa giờ, Trình Tả Ý mới tỉnh lại.
Cố Khuynh Thành vội vội vàng vàng đi tới bên giường, cầm lấy tay Trình Tả
Ý, hơi có vẻ kích động mở miệng: “Tả Ý, cô đã tỉnh rồi?”
Khả năng
bởi vì mất máu, sắc mặt Trình Tả Ý có vẻ hơi tái nhợt, cô ta nhìn chằm
chằm Cố Khuynh Thành một hồi, mới như là nhớ tới cái gì, khẽ khẽ gật đầu hỏi Cố Khuynh Thành: “Cô không sao chứ?”
Cố Khuynh Thành lắc đầu, vươn tay sửa sang lại vài sợi tóc trên mặt Trình Tả Ý một chút, lên tiếng nói cám ơn: “Cám ơn cô.”
Trình Tả Ý lắc đầu mỉm cười, cả người có vẻ hơi mệt mỏi, nhắm mắt lại.
”Anh, em đã sắp xếp hộ lý chiếu cố Trình tiểu thư,anh mang theo Khuynh Thành
trở về trước đi, quá nhiều người, ở chỗ này cũng ảnh hưởng tới Trình
tiểu thư nghỉ ngơi.” Tô Niên Hoa thấy Trình Tả Ý tỉnh lại, liền mở miệng đề nghị.
Trình Tả Ý nghe nói như thế, cũng mở mắt theo, nhìn Cố
Khuynh Thành, phụ họa gật đầu nói: “Đúng vậy, Khuynh Thành, cô đi về
trước đi, tôi không có chuyện gì.”
Cố Khuynh Thành chần chờ một lát: “Tôi sẽ trở lại thăm cô.”
”Ừm.” Trình Tả Ý cười với Cố Khuynh Thành.
Cố Khuynh Thành đắp chăn thay Trình Tả Ý, mới từ giường bệnh đứng lên.
Đường Thời cầm lấy chìa khóa xe một bên, nói một câu với Tô Niên Hoa: “Ở đây giao
cho cậu.” Sau đó đi tới bên người Cố Khuynh Thành, liếc mắt về phía
Trình Tả Ý trên giường một cái, trầm mặc một hồi, mở miệng, nói một câu: “”Cảm ơn cô.”
Trình Tả Ý cảm thấy, bản thân hao tổn tâm cơ, chịu
đau nặng như vậy, chảy nhiều máu, nhưng chỉ vì nghe được từ trong miệng
Đường Thời nói câu này.
Anh là vì an nguy của Cố Khuynh Thành, không cho cô ta bất cứ cơ hội nào, đuổi cô ta ra khỏi Thịnh Đường.
Cô ta không cam lòng.
Cho nên, cô ta sẽ khiến anh tận mắt xem, cô ta vì Cố Khuynh Thành, rốt cuộc có thể hi sinh đến mức độ như thế nào.