Nhưng mà hiện tại nếu Đường Thời chọn cô, Đường bá mẫu nhất định sẽ
hoài nghi cô chính là người làm những chuyện này cùng Đường Thời tại đài ngắm cảnh.
Ánh mắt Đường Thời lại rơi vào trên người Cố Khuynh Thành, ánh mắt anh như vậy làm cho đáy lòng cô càng phát ra bất an.
Cố Khuynh Thành nhìn thấy Đường Thời từ từ giơ micro lên bên miệng.
Lòng bàn tay Cố Khuynh Thành chậm rãi nắm, cô nhìn chằm chằm Đường
Thời, trong tích tắc nhìn thấy anh mở miệng đấy, toàn bộ đại sảnh tiệc
rượu nháy mắt yên tĩnh không tiếng động.
Trong nháy mắt này, Cố Khuynh Thành cảm thấy tim mình đập giống như phải ngừng lại.
” Tôi chọn...” Không biết có phải Đường Thời cố ý kích thích mọi người hay không, thời điểm anh nói cố ý dừng một chút.
Cố Khuynh Thành cảm giác mình giống như tùy thời đều sẽ bị cỗ dự cảm cường đại này áp bách tan vỡ.
Huyết dịch toàn thân cô đã ngưng kết lại.
Ngay tại thời điểm cô cho rằng mình thật sự có thể bị Đường Thời lựa
chọn, người đàn ông nhìn chằm chằm ánh mắt cô, nói gằn từng chữ: “Phùng Y Y.”
Ánh mắt Cố Khuynh Thành bỗng dưng mở to lớn nhất, cô có chút không
thể tin nhìn Đường Thời, càng thêm cảm thấy một màn này như là mình ảo
giác.
Nhất định là cô quá sợ hãi Đường Thời chọn mình cho nên mới xuất hiện ảo giác.
Cố Khuynh Thành vươn tay hung hăng nhéo đem đùi mình, cảm giác được
đau đớn, cô nhíu nhíu mày sau đó nghe được người điều khiển chương trình giơ micro dùng ngữ khí hâm mộ ghen ghét nói: “Chúc mừng Phùng Y Y tiểu
thư!”
Quả nhiên đích thực là Phùng Y Y!
Cố Khuynh Thành biết, vợ Đường Thời, Phùng Y Y là đối thủ lớn nhất.
Phùng gia cũng là đối thủ cạnh tranh lớn nhất của Cố Gia.
Cho nên rất nhiều khi, chuyện nhấc lên quan hệ cùng Đường Thời không
tới trên người cô, cô cũng không muốn rơi vào trên người Phùng Y Y!
Nhưng mà đêm nay đáy lòng cô chỉ có may mắn.
May mắn Đường Thời lựa chọn Phùng Y Y!
Để cho cô lại một lần nữa tránh được một kiếp!
Phùng Y Y giống như ngẩn ngơ, hoàn toàn không thể tin được, đêm nay
múa mở màn này Đường Thời vậy mà chọn cô ta, thế cho nên cả người cô ta
đứng tại chỗ, ngơ ngác nhìn Đường Thời trên sân khấu, đối mặt với người
điều khiển chương trình gọi cô ta lên đài đều là thờ ơ.
” Phùng Y Y tiểu thư? Phùng Y Y tiểu thư ở nơi nào?”
Người điều khiển chương trình lại hỏi hai lần liên tục.
Cô gái đứng ở bên cạnh Phùng Y Y vươn tay đẩy đẩy Phùng Y Y, lúc này
Phùng Y Y mới hoàn hồn, sau đó tin tưởng toàn bộ đều là chân thật, lúc
này mặt cô ta mới mỉm cười vui sướng đạp bước chân trước mắt bao người
đi lên sân khấu.
Đại sảnh tiệc rượu tắt đèn, chỉ chừa một ánh sáng sân khấu chiếu vào trên người Phùng Y Y cùng Đường Thời.
Phùng Y Y nhìn dung nhan Đường Thời tuấn dật giống như vương tử trong chuyện cổ tích, chỉ cảm thấy toàn bộ giống như cảnh trong mơ, làm cho
cô ta hoảng hốt.