Tay Đường Thời không nghiêm trọng lắm, sau khi cầm máu băng bó, cũng khôngcó gì đáng lo ngại .
Toàn bộ buổi họp báo, thái độ của anh đều là bình tĩnh.
Sau khi buổi họp báo chấm dứt, là tiệc rượu buổi trưa.
Người ngồi chung quanh Cố Khuynh Thành đều là người có danh tiếng ở
Bắc Kinh, ánh mắt mọi người nhìn của cô, mặc dù không tìm tòi nghiên cứu quỷ dị như trong nghi thức chúc mừng tối hôm qua, nhưng lại vẫn là
không ngừng mà đánh giá cô .
Cô từ trong miệng Phùng Y Y biết mình cùng Đường Thời bị lan truyền
nói xấu rất khó nghe, thế nên chỉ ngồi ở chỗ ngồi của mình, vẫn chưa
từng nói chuyện cùng bất kì kẻ nào.
Tiệc rượu buổi trưa cao tầng Xí Nghiệp Thịnh Đường mời một bàn rượu .
Mẹ Đường Thời cùng một quý bà đi tới, mời rượu ai đó, sau đó đến ngồi ở chỗ Cố Khuynh Thành.
Mọi người đều biết, đây là mẹ của Đường Thời, từng cô tiểu thư xinh đẹp, đều tỏ ra nhu thuận hiểu chuyện .
Mẹ Đường Thời lần lượt cùng người khác chạm cốc, cuối cùng mới đem ly rượu giơ lên trước mặt của Cố Khuynh Thành.
Cố Khuynh Thành hai tay đem chén rượu đưa lên trước: “Đường bá mẫu .”
Mẹ Đường Thời mặt mỉm cười nhìn Cố Khuynh Thành: “Khuynh Thành, tối
hôm qua bác quên điện thoại di động ở nhà cũ Đường Gia, nhờ có cháu giúp bác trở lại cầm một chuyến, suýt nữa làm hại cháu làm lỡ nghi thức chúc mừng.”
Tối hôm qua cô căn bản là không có giúp Đường bá mẫu lấy điện thoại di động ?
Bà nói những thứ này là có ý gì ?
Ánh mắt Cố Khuynh Thành nhìn mẹ Đường Thời hơi có chút ngẩn ngơ, lúc
mọi người giơ ly rượu lên, uống một hơi cạn sạch, cô mới hiểu được, mẹ
Đường Thời đây là đang gián tiếp vì mình làm sáng tỏ tiếng xấu truyền ra lần này.
Cố Khuynh Thành cảm kích cho Mẹ Đường Thời một nụ cười, mẹ Đường Thời hướng về phía cô gật đầu, liền đi bàn tiếp theo.
Mấy tiểu thư chung quanh, hầu như cũng nghe được tin đồn tối hôm qua
Cố Khuynh Thành ở đài ngắm cảnh không biết liêm sỉ câu - dẫn Đường Thời.
Mọi người cũng vì lời đồn này mà nói chuyện say sưa cả đêm .
Lời đồn chẳng qua chỉ là thỏa mãn tính nhiều chuyện của mọi người, đối với thật giả đều ôm thái độ nửa tin nửa ngờ.
Hiện tại mẹ Đường Thời nói một câu đơn giản như vậy, khiến người ta
trong nháy mắt đều biết, cái tin vịt kia, dúng chỉ là một cái tin vịt .
Sau khi mấy cô tiêu thư nhà giàu không còn không ngừng quan sát bản
thân nữa, Cố Khuynh Thành ung dung hơn rất nhiều, ăn xong tiệc rượu buổi trưa, mọi người lục tục rời đi .
Xe du lịch tốc hành không qua chỗ Cố Khuynh Thành ở, thế nên chỉ có thể đi bộ dọc theo hành lang bằng gỗ đi vào trong.
Căn phòng của Cố Khuynh Thành, được an bài ở tận cùng bên trong, ban
đầu ở trên hành lang còn có thể thấy không ít người trở về phòng, đến
cuối cùng, liền chỉ còn một mình cô .
Lúc Cố Khuynh Thành sắp đi tới gian phòng của mình, lại nghe thấy ở
trong rừng cây, truyền đến tiếng nói chuyện hàm chứa tiếng khóc nức nở.
”Cái này cũng không tránh khỏi quá đột ngột chút, vì sao không giải thích được vì sao để con đi Italy du học ?”