Lúc Cố Khuynh Thành đến công ty, cũng vừa mới tám giờ rưỡi, toàn bộ công ty vắng vẻ, chỉ có vẻn vẹn mấy người nhân viên..
Chín giờ, trong công ty mới từ từ náo nhiệt lên, đến chín giờ rưỡi
chính thức đi làm, tất cả nhân viên trong phòng thư ký, toàn bộ đến đông đủ.
Đường Thời mười giờ mới đến công ty, anh bước vào phòng làm việc, Cố
Khuynh Thành liền đặt chú ý lên máy bàn riêng, nhưng mà, cô chờ hồi lâu, máy riêng trên bàn vẫn không có nhúc nhích, cuối cùng máy riêng của thư ký trưởng vang lên.
Cố Khuynh Thành nghe rõ ràng, trong miệng Trương Tiểu Tả hô một tiếng: “Đường Tổng.”
Sau đó cúp điện thoại, từ trên bàn cầm lấy một phần văn kiện, đi vào phòng làm việc của Đường Thời.
Chẳng qua là Cố Khuynh Thành cảm thấy, giống như bị một chậu nước
lạnh dội từ trên đầu mình xuống, toàn thân trở nên có chút rét run.
Cố Khuynh Thành hoàn toàn không có tâm tư làm việc, ánh mắt không
ngừng nhìn chằm chằm cửa phòng làm việc Đường Thời, cô chờ đến lúc
Trương Tiểu Tả từ phòng làm việc Đường Thời đi ra, lại một lần nữa nhìn
sang máy riêng.
Nhưng mà, cuối cùng vẫn là điện thoại của Trương Tiểu Tả vang lên.
Cố Khuynh Thành thấy Trương Tiểu Tả đi vào phòng giải khát, ngâm một ly cà phê, bắt đầu đi vào phòng làm việc Đường Thời.
Tâm tình Cố Khuynh Thành trở nên càng xuống thấp, cô cả một buổi
trưa, hầu như cũng không có chút tâm tư làm việc, tất cả lực chú ý, đều
đặt ở người ra vào trong phòng làm việc Đường Thời.
Cố Khuynh Thành cảm giác mình thật đúng là kỳ lạ, Đường Thời vẫn
không ngừng gọi cô vào phòng làm việc, cô ghét bỏ bản thân nhiều việc,
hiện tại Đường Thời không gọi cô, cô lại cảm thấy trong lòng giống như
có tảng đá lớn, ép nặng trịch, cực kỳ khó chịu.
Đến giờ ăn trưa, Cố Khuynh Thành đi vào nhà ăn ăn qua loa hai cái,
đang chuẩn bị lên lầu, nhận được điện thoại dưới sảnh, là chuyển phát
nhanh của cô.
Cố Khuynh Thành trực tiếp đi xuống ký nhận, ôm chuyển phát nhanh trở về phòng làm việc.
Trình Tả Ý đã cơm nước xong trở về, ngồi ở chỗ của mình làm việc,
đang mà mấy đồng nghiệp ở sau lưng cô đang bàn về mấy tin tức bát quái
của mình tinh trên Sina Microblogging.
Cố Khuynh Thành lấy từ trong hộp dụng cụ văn phòng, lấy một con dao
nhỏ, mở chuyển phát nhanh ra, thấy là thuốc ngưng đau bản thân đặt
online, vì vậy lấy toàn bộ ra, nhét vào trong ngăn kéo của mình, rồi cầm hộp chuyển phát nhanh đi vứt.
Trình Tả Ý sau khi thấy Cố Khuynh Thành rời đi, quay đầu liếc ngăn
kéo Cố Khuynh Thành một cái, nhìn thấy bên trong có ba bốn cái hộp, mặt
trên in rõ ba chữ “thuốc ngưng đau“.
Trình Tả Ý có chút hồ nghi liếc mắt nhìn Cố Khuynh Thành một cái, mua nhiều thuốc ngưng đau như vậy làm cái gì?
Lập tức, như là nghĩ đến cái gì, cười nói một câu với cô thư ký bên
cạnh”Tôi vừa mới nhớ tới, tôi còn làm việc”, vì vậy, ngồi trở lại chỗ
ngồi của mình, mở máy vi tính ra, nhanh chóng bận rộn.
Ba giờ rưỡi chiều, Đường Thời kết thúc hội nghị ngăn ngủi, chân trước vừa mới bước vào phòng làm việc, chân sau Trình Tả Ý ôm một phần báo
cáo, đi vào phòng làm việc của Đường Thời.
Trình Tả Ý giơ tay lên gõ cửa một cái, ước chừng mười giây, bên trong truyền đến tiếng của Đường Thời: “Vào đi.”
Trình Tả Ý đẩy cửa ra, nhìn thấy Đường Thời đang cởi nút áo tây trang.
Cô ta ôm văn kiện, rón rén đi tới trước bàn làm việc của Đường Thời,
hai tay để văn kiện lên bàn: “Đường Tổng, đây là báo cáo hợp tác của tập đoàn Hướng Dương, cần xin chữ ký của ngài.”