Đường Thời cử động như vậy, để cho đáy lòng Cố Khuynh Thành trong nháy mắt liền dự cảm kế tiếp đến tột cùng anh sữ làm những gì.
Đêm nay cùng Đường Thời ở chung một chỗ, trên căn bản, mỗi đêm anh cũng sẽ muốn cô, cho nên cô vốn là chuẩn bị thừa dịp Đường Thời đi tắm, uống thuốc giảm đau.
Nhưng là không nghĩ tới, tối nay, an đột nhiên thật không ngờ trước được.
Cố Khuynh Thành có chút khẩn trương nhìn Đường Thời, nhìn anh từng điểm từng điểm bao trùm lên hôn tới, cô khẽ mấp máy môi, nhẹ nhàng nói: “Nước tắm sắp lạnh, tắm rửa xong, chúng ta sẽ...”
Cô đến tột cùng là có chút da mặt mỏng, câu nói kế tiếp, không có nói ra, nhưng đã đỏ mặt.
Đường Thời nơi nào không biết dụng ý của cô, để cho anh đi tắm, sau đó uống thuốc giảm đau sao?
Anh dùng lực đặt ở trên người của cô, vẫn không nhúc nhích, ánh mắt trầm trầm ngó chừng mặt của cô, nhìn một lát, sau đó vươn tay, ôm mặt của nàng, cúi đầu, không nói lời gì không cho kháng cự ngăn chặn môi của cô.
Mùi rượu, cùng với mùi thơm đặc biệt của đàn ông, còn hòa với mùi nước hoa trên người anh, ở trong môi Cố Khuynh Thành, tùy ý lan tràn.
Cô trong nháy mắt liền liên tưởng đến, có phải hay không trước đó không lâu, anh và cô gái kia cũng làm chuyện như vậy?
Trong dạ dày cô, trong lúc bất chợt có chút ghê tởm, sắc mặt theo đó có chút trắng bệch.
Anh hôn, càng ngày càng sâu, tay của anh, nhanh nhẹn lột xuống quần áo của cô cùng của anh.
Nhưng là, trên người của anh, vẫn như cũ lưu lại mùi nước hoa người đàn bà khác.
Cô trong lúc bất chợt, có chút ghét bỏ anh dùng bàn tay vuốt ve người khác tay, tới đụng vào cô
Thân thể Cố Khuynh Thành, từ từ trở nên có chút cứng ngắc, đáy lòng cô ghê tởm, đã đem cô ở khoảng cách không uống thuốc giảm đau, đối sợ hãi của anh cũng che dấu đi.
Cô có chút khống chế không được vươn tay, bắt được tay Đường Thời, ngăn hành động của anh: “Anh trước đi tắm đã.”
Lực đạo anh đè ép thân thể của cô, bởi vì những lời này, càng gia tăng.
Cố Khuynh Thành ấn đường thật chặt mà chau lên, trong ngữ điệu bối rối, đeo một tia thỉnh cầu: “Đi trước tắm, có được hay không?”
Thừa dịp thời gian anh tắm, uống thuốc giảm đau? Dễ dụ anh vui vẻ?
Đường Thời chẳng qua là cảm thấy mấy câu nói đó của Cố Khuynh Thành rất buồn cười, cả người anh trong lúc bất chợt dùng sức một cái, tránh thoát cổ tay Cố Khuynh Thành, sau đó hung hăng mà ấn lấy bả vai của cô, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.
Đau đớn quen thuộc, truyền khắp toàn thân Cố Khuynh Thành, cô theo bản năng đem hai tay nắm thành quả đấm, vốn là trên mặt tái nhợt, giờ đã không có chút huyết sắc nào.
Đường Thời đè ép mãnh liệt rung động cùng xúc động, làm cho mình dừng lại, anh nhìn người phía dưới nhắm mắt lại, sắc mặt trắng bệch, lông mi khẽ lay động, ấn đường nhẹ nhàng cau lại.
Quả nhiên không uống giảm đau, chính là vẻ mặt như vậy a... Phảng phất là anh bức bách cô... Trên mặt là bất đắc dĩ như vậy...
Đường Thời có chút không cam lòng cúi đầu, ôn nhu nhẹ nhàng chậm chạp hôn hít môi Cố Khuynh Thành, mang vài phần che chở, giống như là muốn đem dục vọng trong cơ thể Cố Khuynh Thành, kéo ra ngoài.
Song, vô luận anh làm sao làm, đã dùng hết thủ đoạn trêu chọc như thế nào, cô vẫn luôn căng thẳng thân thể như vậy, cứng nhắc giống như hòn đá, thậm chí đến cuối cùng, cả người cùng giống như trước, hết toàn lực nắm chặt ga giường.
Hết thảy hết thảy, giống như là một mình anh, tự biên tự diễn kịch một vai.
Đường Thời mặt mày thoáng hiện một tia cười lạnh, sau đó liền từ bỏ tính nhẫn nại, muốn làm gì thì làm, làm khổ cô.
. . .