Cố Khuynh Thành mở ra, phát hiện bên trong lại có một ít đồ ăn vặt.
Có một số việc, chưa từng đi vào lòng cô, nhưng đời này anh đều cẩn thận cất kỹ thói quen bảo vệ..
Không biết có phải vì những năm đó hay không, mỗi một đêm khuya khoắt cô đều gọi anh muốn đồ ăn vặt đến thành thói quen, trong hơn một ngàn
ngày cô không có ở đây, mặc kệ anh có bận rộn bao nhiêu, mặc kệ anh ra
nước ngoài công tác hay là ở trong căn hộ của mình, thậm chí có lúc anh
cũng sẽ không về nhà, anh càng biết rõ cô gái kia đã không còn ở căn
phòng cách vách, anh vẫn sẽ theo thói quen chuẩn bị một túi đồ ăn.
Có thể để ở trong xe, có thể ném ở trong phòng ngủ nhà cũ của mình,
có thể ở trong căn hộ thành phố, càng có thể trực tiếp ở khách sạn bên
ngoài.
Chung quy là đều dành ra thời gian, đi vào cửa hàng tiện lợi, lựa
chọn kỹ càng thứ cô thích ăn, các loại đồ ăn vặt mới ra thị trường.
Cái này giống như thói quen mấy năm nay dưỡng thành, làm sao cũng
không bỏ được, hầu hết thời gian, anh bận rộn đến tối còn đang ở trong
bữa tiệc hoặc là ở chỗ đánh bài không thoát thân được, thế nhưng ở đến
11 giờ đêm, anh vẫn sẽ mượn cớ rời đi một lúc.
Anh nhớ kỹ, có một lần như vậy, ở trong phòng báo kim bích huy hoàng.
Lúc đó mời khách là một người có tiếng tỏng Bắc Kinh, gần như đem toàn bộ cô gái xinh đẹp trong thành phố Bắc Kinh đến.
Kỳ thực anh không thích loại trường hợp này, thế nhưng đang ở bên
ngoài thì thân bất do kỷ, luôn luôn giả bộ giả vờ giả vịt, dù sao đại đa số những người nói chuyện làm ăn thì thích dùng loại thỏa hiệp ăn chơi
trác táng này.
Một đêm đó, cô gái gọi tới, có một cô gái tóc dài đen nhánh xõa đến
bên hông, mang một cái cặp tóc màu xanh nhạt, người mặc chiếc váy màu
xanh nhạt, duyên dáng yêu kiều đứng ở trong đám cô gái, cũng có vẻ có
vài phần hoa sen mới nở.
Vốn tâm tình đêm đó, anh tốt vô cùng tốt, thế nhưng khi nhìn thấy cô gái kia, trong nháy mắt lại nghĩ đến Cố Khuynh Thành.
Kỳ thực cô gái kia, bộ dạng không hề giống Cố Khuynh Thành, chỉ là
một thân màu xanh, người cao, tóc dài, có chút giống như Cố Khuynh Thành đến mấy phần.
Khi đó Cố Khuynh Thành, đi Anh trọn một năm.
Tâm tình anh lập tức xuống dốc, cuối cùng anh vẫn chọn cô gái kia,
nhưng từ đầu đến cuối không có đụng vào cô ta, thậm chí ngay cả một câu
nói một ánh mắt cũng chưa từng cho, chỉ là tự mình uống rượu.
Cuối cùng thực sự uống có chút nhiều, đứng lên, lúc đi đường, có chút lảo đảo.
Anh ở trong WC kim bích huy hoàng xa hoa, ói đến trời đất quay cuồng, cuối cùngđược tài xế của mình đỡ từ trong phòng ra, tay anh chống trên
bồn rửa tay, vốc nước rửa mặt, trong lúc bất chợt liền hỏi tài xế lo
lắng đứng ở bên cạnh mình: “Mấy giờ rồi?”
”Đã mười giờ bốn mươi.”
Mười giờ bốn mươi... Khi đó có vài phần say như chết, anh tắt vòi nước, lảo đảo ra khỏi phòng vệ sinh, tài xế vội vã đỡ lấy anh.
Xuống lầu, lên xe, anh ngồi ở chỗ ngồi phía sau xe, tay chống lấy đầu có chút đau, nói: “Đi tới cửa hàng tiện lợi gần đây nhất.”
Xe không đi quá mười phút, đã dừng ở một một cửa hàng tiện lợi, lúc
anh vươn tay đẩy cửa xuống xe, tài xế đoạt trước một bước, mở cửa xe, đỡ lấy anh: “Đường Tổng, ngài muốn mua cái gì? Tôi đi mua thay ngài.”