Nam Thần Công Lược Hệ Thống

Chương 11: Chương 11




Đệ thập nhất chương

Người phục vụ đem cà phê của Diệp Thừa muốn, đặt ở trên bàn thủy tinh xong liền lui ra. Hạ Lăng vẫn luôn chú ý động tĩnh của Diệp Thừa bên này liếc mắt một cái liền nhìn thấy vị nữ phục vụ kia đỏ mặt chạy tới bên đồng sự của mình, lặng lẽ đàm luận gì đó. Tuy rằng thanh âm không thực sự lớn, nhưng mà bởi vì Hạ Lăng cách khá gần, mơ hồ vẫn có thể nghe được mấy người phục vụ kia đang nói Diệp Thừa đẹp trai như thế nào như thế nào.

Hạ Lăng tỏ vẻ nếu như các người đẹp trai như vậy vì cái gì không đi thông đồng a ╮(╯▽╰)╭, mục tiêu công lược của mình quả nhiên vẫn là một bằng hữu thuộc loại rất đẹp trai.

Diệp Thừa chung quy cảm thấy được có người nhìn mình, nhưng mà thời điểm mỗi khi bản thân quay đầu muốn tìm người kia, thì sẽ lại phát hiện ánh mắt nhìn mình chằm chằm kia sẽ biến mất. Y đặc biệt chán ghét loại cảm giác này, cầm lấy điện thoại trên bàn một cái, đem tiền cà phê đặt ở trên mặt bàn xong liền đứng dậy rời đi.

Hạ Lăng nhìn thấy Diệp Thừa rời đi, cũng nhanh chóng thanh toán tiền, muốn đuổi theo phương hướng rời đi của Diệp Thừa để tìm được biện pháp tình cờ gặp gỡ tốt. Diệp Thừa đi đều là đường nhỏ, không có bao nhiêu người, hơn nữa bên cạnh có rất nhiều hẻm nhỏ, không cẩn thận chú ý thì sẽ bị mất dấu. Hạ Lăng phòng chừng đời này chưa từng có qua kĩ năng theo dõi. Theo Diệp Thừa luẩn quẩn vài vòng liền muốn hôn mê, Diệp Thừa cũng không thấy bóng người.

Hạ Lăng căm giận một cước đá chân đá viên đá, đang chuẩn bị xoay người trở về nghĩ biện pháp khác đã bị một bóng dáng cao lớn đẩy vào bên trong. Biết bản thân bị phát hiện, Hạ Lăng cũng không dám cùng Diệp Thừa chào hỏi, sau đó chân trái lui lại mấy bước, lại phát hiện bản thân đã bị lui tới tận góc tường. Sau khi Diệp Thừa đem con đường duy nhất Hạ Lăng có thể chạy che lấp, mơi đưa hai tay đắt hai bên đầu của Hạ Lăng, ngữ khí mang theo một ít không kiên nhẫn, “Cậu theo dõi tôi làm gì?”

“Tôi…” Hạ Lăng có chút rối loạn đầu óc, cũng không biết phải trả lời vấn đề kia của Diệp Thừa như thế nào, nhìn bộ dáng chột dạ, trong mắt của Diệp Thừa thì Hạ Lăng rất có vấn đề, sẽ không phải là người được người kia phái tới đi… Nghĩ như vậy mặt của Diệp Thừa tối sầm, Hạ Lăng có thể cảm nhận được không khí xung quanh lạnh xuống, loại không khí xấu hổ này làm cho Hạ Lăng cũng không giả bộ được nữa, trực tiếp hướng hệ thống cầu cứu.

QAQ cứu mạng a, vì cái gì y tự mình giống như mang theo điều hòa a! Hệ thống, mày đi ra cho tao!

[←_← đây là kỹ năng phụ trợ của nam thần không được sao?]

[╮(╯▽╰)╭ đúng rồi, quên nói cho Player, mục tiêu công lược Diệp Thừa mơ hồ có dấu hiệu hắc hóa, một khi mục tiêu công lược hắc hóa, độ hảo cảm đối với Player mỗi giây sẽ – 5, trạng thái này sẽ liên tục trong một phút đồng hồ, thỉnh Player coi trọng!]

(╯‵□′)╯︵┻━┻ hệ thống mày cái đồ thích hãm hại này!

Thời gian Hạ Lăng cùng hệ thống nói chuyện có thể nói là ngăn chặn với bên ngoài, cho nên Hạ Lăng ở trước một giây khi Diệp Thừa làm ra hành động liền lung tung giải thích: “Tôi không phải cố ý đi theo anh… Tôi chỉ là cảm thấy anh thực quen mắt cho nên mới đi theo nhìn xem!”

Diệp Thừa mới không tin tưởng lời nói thêu dệt lung tung của Hạ Lăng, nhướng mi, ẩn ẩn có cảm giác tức giận, “Nói thật.”

[Player thỉnh chú ý, mục tiêu công lược Diệp Thừa giá trị hắc hóa tăng lên 40 điểm, trước mắt giá trị hắc hóa là 80 điểm.]

“QAQ tôi chỉ là cảm thấy được anh rất đẹp trai cho nên mới đi theo thôi!” Hạ Lăng chỉ cảm thấy cái gì đó gọi là tiết tháo của bản thân đã bị đánh nát, còn có mấy mảnh nhỏ bị Diệp Thừa dẫm nát dưới lòng bàn chân, bị nghiền nát tới mức phát ra thanh âm răng rắc răng rắc…

(tiết tháo: ý chỉ chí khí cương trực cùng trong sạch của một người)

“…” Diệp Thừa cảm thấy chỉ số thông minh của mình bị người khinh thường, nghĩ muốn cho Hạ Lăng một chút giáo huấn, điện thoại trong túi áo lại vừa lúc không tốt mà rung lên ong ong. Diệp Thừa nhìn xuống hiển thị điện tới, là điện thoại của Kiều Thiên, quyết đoán thả lại vào trong túi áo không thèm để ý tới. Kiều Thiên đối với lạnh nhạt của Diệp Thừa hiển nhiên không để ý, đợi cho tới khi diện thoại chấm dứt lại tiếp tục gọi tới, thẳng tới khi thời điểm gọi tới cuộc thứ tư, Hạ Lăng nhìn thấy Diệp Thừa thủy chung không nghe điện thoại, hơn nữa sắc mặt kém tới cực điểm, yếu ớt nói, “Anh không nghe điện thoại sao? Vạn nhất có việc gì gấp…” Tôi cũng nhân cơ hội tốt để chạy trốn a QAQ

Diệp Thừa sách một tiếng, lấy ra điện thoại trong túi rồi tiếp điện thoại, Kiều Thiên từ đầu dây bên kia điện thoại gặp được Diệp Thừa rốt cuộc cũng nghe máy, mở miệng đã nói một đồng các loại oán giận, Diệp Thừa một câu cũng chưa nói, trực tiếp cúp điện thoại. Kiều Thiên cũng không cho rằng Diệp Thừa sẽ cúp điện thoại, cố nén xúc động muốn từ trong điện thoại lôi Diệp Thừa qua đây hung hăng đánh một trận, lại một lần nữa gọi lại.

“Cậu muốn nói gì?”

“Ca! Tớ quỳ gối với cậu, mau trở lại đi, có chuyện rồi, việc gấp!”

“Chuyện gì?”

“Cậu trở về sẽ biết, thật sự là việc gấp!”

Hạ Lăng liền cứ như vậy nhìn Diệp Thừa bảy rẽ tám ngoặt biến mất ở tại bên trong hẻm nhỏ. Sau đó… sau đó hắn không ra được a!

QAQ hệ thống đây là sao a a a a a, mau dẫn tao ra ngoài!

[Player cậu đúng là một tên ngốc, quên đi.]

Hệ thống khấu trừ của Hạ Lăng 50 tích phân để cho hắn mở ra phạm vi lớn của bản đồ, lúc sau Hạ Lăng mới từ trong ngõ nhỏ đi ra, khi mở di động nhìn tới tin tức được hiện ra, hắn cũng không quản nhiệm vụ của bản thân, rất nhanh hướng về phía trong nhà, ném chìa khóa một cái liền trực tiếp mở máy tính ra. Nhưng mà từ buổi sáng trước đó, trong diễn đàn của Diệp đại đại cũng đã nổ tung.

Trái táo nhỏ: Trời ơi! Các người nhìn thấy tin tức ngày hôm nay chưa!

Nữ vương đại nhân: Thấy!

Lục bổn bổn: Quả thực không thể tin được Bao tải – kun cùng với đại đại thích đào hố là một người QAQ!

Hồng bổn bổn: Không thể tiếp nhận được.

Quần lót dễ thương kun: QAQ Trời ạ nói nhiều vậy, đại đại thích đào hố từ trước tới nay lại cùng chúng ta ở một chỗ tán gẫu vui vẻ, vậy mà chúng ta cư nhiên không biết!

Diệp tử đại đại là người của ta: Q_Q hiện tại tôi đã hiểu vì cái gì mà Đi đường ban đêm – kun chạy tới để lại bình luận bên dưới của đại đại thích đào hố thì hắn ta liền bật người xuất hiện, hơn nữa còn có chương mới! Hơn nữa cũng không thấy bóng dáng của Bao tải – kun!

Quần lót kun gả cho ta: Nếu như thế này cũng không tính là yêu!

Con thỏ tương bán manh: Nói vì cái gì mà Diệp tử đại đại cũng bị gọi ra đi a a a a a, chung quy cảm thấy Bao tải – kun cùng Diệp tử đại đại có quan hệ gì đó!

Yêu nhất chính là đi đường buổi đêm: Tôi không phải là tới chậm chứ!!!

Trái táo nhỏ: Đi đường buổi đêm – kun, cậu rốt cuộc cũng lên!!! Nói mau, cậu có biết Bao tải – kun cùng đại đại thích đào hố chính là một người hay không!

Yêu nhất chính là đi đường buổi đêm: Tôi cũng là nhìn thấy tin tức ngày hôm nay mới chạy về a! Tôi trước kia thật sự không biết a!

….

Diệp Thừa mở cửa chính, mắt trông thấy đầu tiên chính là Kiều Thiên đang ghé vào trên sopha không ngừng vòng vo lăn lộn, miệng còn lặp đi lặp lại: “Làm sao bây giờ, phải làm sao bây giờ?” Diệp Thừa cảm giác bản thân hẳn là mở cửa sai phương thức rồi, dùng sức đóng lại cửa chính, hít sâu một hơi lúc sau mới chậm rãi đẩy cửa ra. Kiều Thiên ở bên trong bay một cái tới, thời điểm sắp bổ nhào tới trên người Diệp Thừa thì bị y lắc mình tránh né.

“Cậu làm gì vậy?”

“Diệp Thừa! Làm sao bây giờ! Mã giáp của tớ bị người tìm ra rồi!”

(mã giáp: nick trên mạng)

“À, mã giáp nào?”

“Cái mã giáp tiểu hào a a a a a, hiện tại mọi người đều biết ‘Lấy bao tải bọc ta’ chính là tiểu hào của ‘Ngươi có bản lĩnh tới đánh ta đi’! Làm sao bây giờ!”

“Đây là việc gấp mà cậu nói?”

“Đúng vậy!”

“…”

Chuyện tình làm cho Diệp Thừa loạn tâm còn chưa có chấm dứt, chỉ thấy Kiều Thiên vỗ đầu, đem mặt trang trên máy tính nháy loạn một hồi, nhảy ra một chuối dài số liệu dùng tốc độ có thể thấy bằng mắt thường dâng lên, “Tớ cũng không biết vì cái gì lại biến thành như vậy, cậu trước nhìn xem, sự tình giống như càng ngày càng trở nên không xong. Tớ cảm thấy cậu nên trở về một chuyến.”

Diệp Thừa trong mắt khi lần đầu tiên nhìn thấy số liệu rõ ràng trong mắt thì ngây ngẩn cả người, ở sau khi y xem xong ngược lại dị thường bình tĩnh lắc đầu, “Không.”

Kiều Thiên thấy bộ dạng của y lúc này cũng phát hỏa, đem laptop tới trên sopha, “Cậu còn muốn trốn tới khi nào? Cậu cảm thấy ông nội của cậu chống đỡ được sao? Cậu liền như vậy hi vọng nhìn thấy người kia chết cậu mới cao hứng sao?”

Diệp Thừa mới vừa sải bước bước xuống cầu thang cước bộ ngừng lại, quay đầu nhìn thẳng vào mắt của Kiều Thiên, một lúc lâu sau mới xoay người lên lầu. Kiều Thiên biết đây là động tác thỏa hiệp của Diệp Thừa, lòng còn sợ hãi vỗ vỗ ngực của mình, vừa rồi cái liếc mắt kia của Diệp Thừa quả thực đã làm cho anh bị dọa rồi, hi vọng y thời điểm sau khi biết chân tướng thì không cần tức giận mới tốt.

Trên chiếc xe Ferrari thể thao, Diệp Thừa xuất hiện ở sau chiếu xạ trên kính của xe, thanh âm nói chuyện rất nhẹ, nhưng mà nghe vào trong tai của Kiều Thiên đang lái xe lại khiến cho Kiều Thiên sợ tới mức thiếu chút nữa đạp lên trên chân ga, “Tớ cảm thấy cậu đang gạt tớ.”

“Như thế nào có thể… chúng ta từ nhỏ chính là mặc chung một cái quần cộc mà lớn lên, tớ làm sao dám gạt cậu a, ha ha…” Kiều Thiên mắt đảo loạn, khóe mắt lại trộm liếc một bên mặt của Diệp Thừa, lại phát hiện ánh mắt của Diệp Thừa híp lại, vừa thấy đã biết tâm tình của y không tốt. Kiều Thiên mới còn chuẩn bị giải thích gì đó, một giây đã bị Diệp Thừa bên cạnh đẩy một cái, tay lái cũng dừng trong tay của Diệp Thừa.

Diệp Thừa quành một cái, tránh thoát khỏi va chạm với chiếc xe con màu đen ở phía sau. Thấy không va chạm vào Diệp Thừa, người ở trong chiếc xe con màu đen cũng không sốt ruột, điều chỉnh vị trí xe của mình, lại hướng về Ferrari màu đỏ phía trước đụng tới.

Diệp Thừa một phen níu chặt áo của Kiều Thiên đem anh ném ra phía sau ghế ngồi điều khiển, thân thể bay qua ngồi vào chỗ lái xe, thao tác xe tránh thoát khỏi va chạm. Diệp Thừa lái xe tốc độ rất nhanh, liền cùng chiếc xe con màu đen phía sau kéo giãn được khoảng cách. Người trên xe con kéo xuống cửa sổ xe, lấy súng hướng lốp xe của Diệp Thừa mà bắn. Săm xe bị bắn thủng, xe trượt một cái liền phá tan rào chắn mà rơi xuống.

Mấy người trên xe nhìn thoáng qua lẫn nhau, cũng không quản Diệp Thừa cùng Kiều Thiên sống hay chết, khởi động xe con liền rời đi.

Hạ Lăng ăn xong cơm chiều đang ở bên hồ tản bộ không bao xa thì tại trên mặt đất hấy được một người toàn thân đầy máu, hắn sợ tới mức thiếu chút nữa kêu ra tiếng. Cúi đầu liền thấy trước ngực người nọ tất cả đều là mảnh nhỏ thủy tinh, mặt đã có vài cái u máu, không nhìn rõ bộ dáng.

[o(* ̄▽ ̄*)ゞchúc mừng Player nhặt được nam thần toàn thân đầy máu.]

(╯‵□′)╯︵┻━┻ tao không nghĩ nhặt được vật để thưởng thức này a!

[╮(╯▽╰)╭ cái này không phải từ Player quyết định nha, nhiệm vụ chi nhánh 4 mở ra: Đem Diệp Thừa đưa tới bệnh viện tiến hành trị liệu. Mục tiêu công lược Diệp Thừa trước mắt lượng máu đang giảm bớt rất nhiều, nếu Player không nắm chắc thời gian, sẽ tạo thành mục tiêu công lược bị tử vong.]

Cái đồ thích hãm hãi! Mày trừ bỏ hãm hãi to ra thì mày còn có thể làm gì a a a a a!

[Thỉnh Player nắm chặt thời gian, lượng máu của Diệp Thừa còn dư là 70%, khi lượng máu rơi xuống tới 30% thì mục tiêu sẽ bởi vì mất máu quá nhiều mà tử vong.]

Hạ Lăng cầm lấy điện thoại di động ấn 120 cùng 110, xe cứu thương rất nhanh liền chạy tới, đem cửa kính xe trước tiên đánh vỡ, đồng thời mang Kiều Thiên ngồi cùng xe với Diệp Thừa bị văng ra xa vài thước nâng lên trên cáng đưa vào trong xe cứu thương, Hạ Lăng cũng vội vã chạy lên. Tới bệnh viện rồi, thời điểm bác sĩ, hộ sĩ đem Diệp Thừa cùng Kiều Thiên đưa đi cấp cứu, cảnh sát cũng chạy tới, sau khi hướng Hạ Lăng đưa ra chứng nhận, mới nói: “Cậu là Hạ Lăng tiên sinh báo nguy đúng không? Chúng tôi cần cậu cùng nhóm chúng tôi đi một chuyến.”

Hạ Lăng: orz ta cảm thấy được ta đời này sẽ không dám sau khi ăn xong cơm chiều sẽ đi ra ngoài tản bộ…

__________

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.