Nam Thần Nhà Tôi

Chương 452: Chương 452: Khiến cho cô giống kim ốc tàng đàn ông vậy




“A?” Dương Yến nhìn bụng cô, lại nhìn bụng cô ấy, vẻ mặt tràn đầy sự kinh ngạc: “Một đứa sao, hay là mấy đứa?”

Úy Úy mím môi cười: “Trước đó có làm kiểm tra, là sinh đôi.”

“...”

Dương Yến nghĩ người ta sinh đôi mới bốn tháng đã lộ rõ bụng bầu như vậy, cô sinh ba, không cởi quần áo ra cũng không nhìn ra bụng bầu, có chút chênh lệch.

Dương Yến hâm mộ nói: “Thật tốt.”

Tuy rằng bác sĩ có nói giai đoạn đầu bụng bầu không lộ rõ có liên quan đến thể chất của cô, nhưng tốc độ phát triển của mấy cục cưng chậm hơn so với mấy cục cưng của người phụ nữ khác, khiến cô rất sợ cơ thể của mấy cục cưng sinh ra không được khỏe mạnh.

Úy Úy tưởng cô hâm mộ mình sinh đôi, nên nói với cô: “Cô Dương muốn sinh đôi cũng dễ mà.”

“Tôi không phải...” Nụ cười của Dương Yến cứng đờ.

Úy Úy đánh gãy lời của cô: “Ở trên núi phía sau homestay của tôi có một cái giếng gọi là “song sinh”, chỉ cần cô thành tâm muốn sinh đôi, sau khi uống nước giếng chắc chắn sẽ sinh đôi.”

“...”

Dương Yến nghĩ thầm: không cần uống nước giếng đó, tôi đã sinh ba rồi.

“Cô Dương, tôi không gạt cô đâu, nước giếng kia rất linh.” Úy Úy còn đang lải nhải: “Mỗi ngày người đến đấy uống nước giếng nối liền không dứt, nghe nói người đã uống qua, mười thì có chín người sinh đôi. Nước giếng kia cũng có hiệu quả với đàn ông, cô Dương nếu cô xấu hổ, có thể bảo chồng cô đi uống!”

Dương Yến liếc nhìn qua Phương Tinh Nghị đang lái xe: “Cô hiểu lầm rồi, chúng tôi không phải vợ chồng.”

Úy Úy sửng sốt một lát: “Tôi thấy hai người có tướng phu thê, còn tưởng hai người... xin lỗi!”

“Không sao đâu.” Dương Yến mỉm cười.

Phương Tinh Nghị lái xe, nhưng cũng lắng nghe cuộc trò chuyện của hai người phụ nữ ngồi đằng sau, một chữ cũng không sót.

Ban đầu còn cảm thấy có chút buồn cười, nghĩ đã thế kỷ 21 rồi, ai còn mê tín vậy chứ.

Đến khi Dương Yến làm sáng tỏ mối quan hệ hai người, đôi mắt anh trầm lại, từ gương xe nhìn cô một cái, cũng không nói gì.

Hai giờ sau, xe đến homestay.

Homestay nhà Úy Úy mở rất lớn, giống một tòa cung điện nhỏ vậy, thiết kế lại tích hợp phong tình địa phương của Li Giang, hai bên con đường nhỏ dẫn vào nhà tràn ngập các loại hoa tươi.

Nhưng bông hoa đua nhau nở rộ, hương thơm nhẹ nhàng.

Dương Yến nhẹ nhàng hít một hơi, chóp mũi đều là mùi hoa, lại ngẩng đầu nhìn bầu trời xanh thẳm, giờ phút này trái tim cũng bình tĩnh lại.

Cô âm thầm cảm thấy may mắn đã chọn homestay này, chỗ này còn thoải mái hơn so với ở trong khách sạn.

Úy Úy dẫn Dương Yến và Phương Tinh Nghị lên tầng ba, một bên xin lỗi nói: “Tôi tưởng hai người là vợ chồng, sắp xếp cho mọi người một phòng gia đình... May mà phòng gia đình phía đối diện vẫn còn trống, hai người mỗi người một phòng đi, tôi sẽ không thu thêm tiền. Bây giờ đang trái mùa du lịch, phòng trống cũng để không.”

“Vậy cám ơn.” Dương Yến nói: “Tôi rất thích homestay nhà cô, nói không chừng sau này còn đến lần nữa.”

“Được, lần tới khi cô đến thì nói trước với tôi, tôi sẽ để lại gian phòng có tầm nhìn tốt nhất cho cô!” Úy Úy quay đầu nhìn bọn họ, có chút tò mò nói: “Tôi thấy hai người rất hợp, tại sao không thử xem?”

Dương Yến nghẹn lại, một lúc lâu sau mới nói: “Thử rồi.”

“Nhưng đã sớm chia tay rồi.” Phương Tinh Nghị bổ sung lời của cô, vẻ mặt thản nhiên.

Úy Úy cả kinh, cũng không dám hỏi linh tinh nữa.

Sau khi Dương Yến vào phòng của mình, nhìn phòng khách rộng rãi, có ba phòng ngủ, quả thật có chút trống trải, phải người một nhà cùng ở mới náo nhiệt.

Nhưng tầm nhìn của căn phòng này rất tốt, cô cũng không muốn đổi.

Cô lấy quần áo từ trong valy ra treo vào trong tủ quần áo, vừa xong việc, di động liền reo.

Là đạo diễn Văn gọi điện thoại tới, nói ngoại trừ cô và nam diễn viên, mọi người trong tổ kịch đã ở trong quán cà phê tầng dưới, muốn bảo cô và nam diễn viên xuống dưới, để cùng mọi người làm quen một chút.

Dương Yến đáp lại một tiếng.

Nam diễn viên được lựa chọn đã đổi, đạo diễn Văn bọn họ còn chưa biết mà thôi.

Cô đến gõ cửa phòng Phương Tinh Nghị, truyền đạt lại lời nói của đạo diễn Văn, sau khi do dự lại nói: “Nếu anh không muốn đi cũng không sao, có lẽ đến ngày mai mới chính thức quay phim.”

“Bây giờ không đi thì đến lúc đó cũng phải chạm mặt.” Phương Tinh Nghị đóng cửa phòng lại.

Hai người cùng nhau xuống dưới, người đàn ông thình lình nói: “Cô Dương cảm thấy việc gặp tôi không thể quang minh chính đại sao? Cho dù gặp phải chuyện gì, cũng muốn đem tôi giấu đi.”

Dương Yến nhớ tới chuyện trước kia, sắc mặt có chút mất tự nhiên: “Không phải... Tôi sợ anh bận việc.”

Phương Tinh Nghị nói: “Cũng đã đến này rồi, cho dù bận việc cũng phải gạt sang một bên.”

Dương Yến nói không lại anh, đành im lặng.

Thật là, nói giống như cô kim ốc tàng đàn ông vậy.

Rõ ràng hai người đã chia tay rồi mà.

Quán cà phê không lớn, sau khi Dương Yến liền nhìn thấy tám chín người ngồi trước cái bàn vuông.

Mọi người đang trò chuyện trên trời dưới đất, tiếng cười không ngừng, còn khá náo nhiệt.

“Đạo diễn Văn.”

Dương Yến đi cùng Phương Tinh Nghị đến bàn, gọi một tiếng.

Người đang ngồi trước bàn kia đều ngẩng đầu, hoặc quay đầu nhìn qua.

Ban đầu nhìn thấy Dương Yến cũng không có gì, nhưng sau khi nhận ra người đàn ông đẹp trai lạnh lùng bên người cô, vài người trừng lớn mắt.

“Đó, đó là tổng giám đốc Phương đúng không?”

“Tổng giám đốc Phương sao lại cùng đi với tổng giám đốc Dương của Hòa Tụng?”

“Nghe nói Hòa Tụng có hợp tác với tập đoàn nhà họ Phương, thấy tổng giám đốc Phương cũng đến, xem ra chuyện này là sự thật.”

“...”

Còn cách một khoảng, Dương Yến cũng nghe được mấy lời bàn tán của mấy người đó.

Mấy ánh mắt tìm tòi nghiên cứu, tò mò đều đổi tới đổi lui trên người cô và Phương Tinh Nghị, khiến cô rất bất đắc dĩ, thầm nghĩ tổng giám đốc Phương không chỉ đến đây, còn là nam diễn viên được chọn, các người mà biết chắc chắn càng giật mình.

“Tổng giám đốc Dương.” Đạo diễn Văn qua tiếp đón.

Vốn dĩ ông hai mươi chín tuổi, nhưng lại nuôi bộ râu dài, lại có đôi mắt nhỏ hí, giống mấy đại thúc ba mươi mấy tuổi.

Sau khi chào Dương Yến, đạo diễn Văn lại vươn tay với Phương Tinh Nghị, cười nói: “Kính đại danh của tổng giám đốc Phương đã lâu, không ngờ có một ngày có thể gặp mặt, thật sự vô cùng vinh hạnh!”

Phương Tinh Nghị cũng không trả lời, chỉ mỉm cười, bắt tay một chút với đạo diễn Văn rồi buông ra.

Người đàn ông chỉ cần đứng im chỗ đó, khí tràng cũng rất mạnh rồi.

Không khí trên bàn ban đầu rất tốt, khi Phương Tinh Nghị đến, mỗi người đều không dám hé răng, giống như bị bó buộc tay chân vậy.

Dương Yến mỉm cười nhìn.

Trước kia lúc cô chưa quen với Phương Tinh Nghị, gặp anh cũng là bó tay bó chân, lời nói cũng không lưu loát. Ai ngờ sau này bọn họ lại quan hệ thân mật như vậy, còn từng bên nhau.

Cô cũng không sợ anh nữa, ở trước mặt anh càng ngày càng không kiêng nể gì.

Thích nhất là đùa nghịch hầu kết của người đàn ông, nhìn anh nhíu mày, rồi lại nhìn bộ dáng bất đắc dĩ không dám giáo huấn cô của anh.

Dương Yến nghĩ đến mức có chút xuất thần, ngay cả đạo diễn Văn gọi mình cũng không nghe thấy.

Tận đến bả vai bị vỗ một chút, cô mới vội vàng ngẩng đầu: “Đạo diễn Văn, ông nói cái gì?”

Đạo diễn Văn lặp lại một lần lời vừa nói: “Tôi là hỏi tổng giám đốc Dương, nam diễn viên còn chưa tới sao?”

“Anh ta sẽ không đến đây.”

“Không đến?” Đạo diễn Văn nhíu mày: “Tổng giám đốc Dương chưa bàn bạc với công ty bọn họ sao?”

Dương Yến nói: “Không phải, do trước kia nam diễn viên đó có vụ bê bối, chúng tôi sợ quảng cáo về sản phẩm mới vừa phát sóng, có người lấy vụ bê bối của nam diễn viên đó làm đảo loạn doanh thu sản phẩm mới của Hòa Tụng.”

Đạo diễn Văn gật đầu hiểu rõ, lại hỏi Dương Yến: “Vậy tổng giám Dương định sắp xếp ai? Có phải sửa kịch bản ngay tại hiện trường không?”

Dừng một chút, ông lại nói: “Nếu bên tổng giám đốc Dương cần thời gian xem xét việc lựa chọn nam diễn viên lần nữa, bên chúng tôi cũng có thể chờ, tôi vừa hay đang không bận việc.”

Dương Yến nhớ tới những gì trợ lý nói hôm đó, lại dựa vào mấy lời nói của diễn Văn hôm nay, trong lòng cười lạnh.

Đạo diễn Văn này ghét bỏ Hòa Tụng nhỏ, không có danh khí, nếu không phải vì tiền, có thể ông ta sống chết cũng không nhận, còn muốn quy định thời gian, sợ thời gian của mình bị lãng phí.

Nay lại nhìn thấy Phương Tinh Nghị đến đây, lập tức thay đổi thái độ, bảo cô không cần gấp ông ta có thể chờ.

Vẻ mặt nịnh nọt thật sự rất khó coi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.