Thử hỏi, Lương Cẩm Tú thật sự không biết sao?
Tất nhiên là cô ta biết rõ.
Nhưng mà cô ta không nghĩ tới Diệp Sơ Dương và Diệp Tu Bạch sẽ bỏ ra vài giây nhìn cái hot search này, thậm chí còn xóa nó.
Cô ta không nghĩ Diệp Tu Bạch sẽ phản ứng mạnh như vậy.
Ngay từ lúc đầu, Lương Cẩm Tú rất ngây thơ cho rằng, dù mình đăng Weibo gây chuyện mọi người đều biết, nhưng Diệp Tu Bạch là một người trăm công nghìn việc sẽ không để ý tới Weibo, cũng không quan tâm đến nó.
Kết quả, mọi chuyện đều nằm ngoài dự liệu của cô.
Mọi chuyện không được, thì cô vội vàng nói lời xin lỗi.
Mà với lời xin lỗi của Lương Cẩm Tú, Diệp Sơ Dương chỉ cong khóe miệng, ý vị không rõ hỏi câu: “Thật không?”
“Thật sự rất xin lỗi, Sơ Dương.” Nói xong, Lương Cẩm Tú thở dài một hơi:
“Chuyện này là vấn đề của tôi, tôi sẽ chịu mọi hậu quả.”
Nói thật, hiện tại Diệp Sơ Dương cũng không biết trả lời Lương Cẩm Tú như thế nào.
Cô sờ mũi, thật sự rất muốn nói thẳng một câu “A“.
Nhưng vẫn thấy nói một chữ a như vậy, hình như hơi kì.
Vì vậy Diệp Sơ Dương cũng không nói thêm mấy lời vô nghĩa với cô ta, mà dò hỏi:
“Cho nên, ngoại trừ muốn xin lỗi ở bên ngoài, cô còn muốn nói gì nữa với tôi? Thật vất vả mới mời tôi ra, có lẽ không chỉ là một câu xin lỗi này thôi nhỉ?”
“Sơ Dương cậu quả nhiên là người hiểu chuyện.” Lương Cẩm Tú hoàn toàn không thèm để ý tới trong câu nói kia của Diệp Sơ Dương xen lẫn chút ý châm biếm, cô ta chỉ cười, nói mục đích chính của hôm nay với Diệp Sơ Dương.
“Tôi biết rõ bây giờ Diệp Tam gia không có hứng thú gì với tôi, chuyện này rất bình thường, dù sao chúng tôi mới gặp nhau một lần. Nếu như chỉ cần gặp lại nhau lần nữa là có thể Diệp Tam gia sẽ thích tôi, tôi thấy cũng không có khả năng. Nhưng không phải ai cũng nói không chính xác chuyện sẽ xảy ra về sau không phải sao? Hiện tại Diệp Tam gia không thích tôi, không có nghĩa là về sau cũng không thích tôi.”
Lương Cẩm Tú nói một cách chậm rãi, Diệp Sơ Dương nghe vào trong tai, nhất thời làm cô cong khóe miệng ngước mắt, đó cũng là lần đầu tiên Diệp Sơ Dương chăm chú nhìn cô ta như thế.
Lúc cô ta đang nói những lời này, vẻ mặt lộ ra rất nghiêm túc, ánh mắt cô sâu sắc nhìn Diệp Sơ Dương, sợ Diệp Sơ Dương cảm thấy lạ ở chỗ nào.
Nhưng mà, thực sự cũng có chỗ không phù hợp.
Diệp Sơ Dương sờ cằm, nhướn mày với cô ta:“Ừ, cô nói rất đúng, cảm tình cũng không phải một lần là có, cho nên có thể nói cho tôi biết cô định nói những lời này với chú út là có dụng ý gì?”
“Tôi biết Sơ Dương có quan hệ tốt với Tam gia, đến lúc đó Tam gia đã có bạn gái có thể trong lòng cậu sẽ không thoải mái.”
Nghe vậy, Diệp Sơ Dương nhẹ gật đầu.
Đúng là không thoải mái. Hay là phải nói là đặc biệt không thoải mái.
Hơn nữa có lẽ không thoải mái một chút sẽ không nhịn được mà tiễn đưa Diệp Tu Bạch đi gặp thượng đế.
Sắc mặt của Diệp Sơ Dương không thay đổi mà nghĩ đến, cuối cùng nhàn nhạt hỏi một câu: “Sau đó thì sao?”
“Sau đó chính là, dù là Diệp Tam gia không chọn tôi, sau này cũng sẽ chọn những cô gái khác thành vợ của anh ấy, cho nên thật ra có một số chuyện là đã định trước kết cục. Sơ Dương bây giờ cậu phản đối tôi, về sau cũng muốn phản đối những cô gái khác. Cho nên, không ủng hộ tôi, cậu cảm thấy thế nào?”
Cậu cảm thấy thế nào?
Nếu như không phải cô có quan hệ không rõ ràng với Diệp Tu Bạch, bây giờ chuyện cô muốn làm nhất là hung hăng cười nhạo cô nàng tự thấy mình tốt đẹp trước mặt này.
Cô cảm thấy, một chút cũng không tốt.