Mọi người: “......”
Đúng là mấy lời đùa cợt không thể không phục Diệp Sơ Dương mà.
Rõ ràng những lời này không nói với người, tất cả mọi người cho rằng họ đều hành quân lặng lẽ trong trận này.
Kết quả cô khen ngược, cuối cùng còn định thừa cơ hội này mà bôi nhọ người ta một lần. Ai cũng biết, vốn những thứ này tới đây là antifan của Diệp Sơ Dương định khinh thường cô. Kết quả Diệp Sơ Dương lại nói một câu: “Khiến những antifan này nhìn lại bản thân mình và chúng ta - những thanh niên tốt rốt cuộc là chênh lệch ở đâu.”
Phần đông Fans hâm mộ đều nghĩ, nếu như bọn họ mà là anti, chắc chắn sẽ bị tức chết.
Nhưng mà tình huống bây giờ hiển nhiên là thích hóng hớt.
*
Sau khi Diệp Sơ Dương trút nỗi bực tức, tâm trạng trở nên vô cùng tốt đẹp đứng lên.
Cô nhìn mưa đạn, liên tục gật đầu.
“Đúng vậy, chú của tôi bây giờ đang ngồi bên cạnh tôi.”
“Lộ mặt, lộ mặt đã rồi nói sau.”
“Nói một chút về câu chuyện tình yêu của tôi và chú có mối tình cảm động lòng người còn làm người khác rơi nước mắt? Vậy cậu là người học thành ngữ học không tồi.”
Diệp Sơ Dương một bên nhìn mưa đạn một bên trả lời.
Cuối cùng sờ mũi, mở miệng nói:
“Thật ra tôi với chú ấy lúc trước tình cảm rất bình thường. Không khoa trương như mọi người nghĩ.”
“Vậy tại sao lại ở bên nhau? Nhìn thuận mắt thì quen thôi. Không phải khi ấy hai người chúng tôi ở cửa đối diện ư? Đôi khi tôi tự mình làm cơm hay bánh ngọt gì đó thì đưa cho chú một phần. Có thể vẫn là câu nói kia, muốn có được tâm của một người đàn ông, trước tiên phải lấy lòng được dạ dày của anh ta đã.”
Đang lúc mọi người còn chưa kịp phản ứng lại, Diệp Sơ Dương đương lúc mọi người đang trong tình huống bất tri bất giác, điên cuồng khen ngợi tài nấu nướng của mình.
Mọi người: “......”
【Diệp công tử, lúc cậu và chú quen nhau, nên nghĩ đến sẽ có tình cảnh như thế này đi à nha? 】
Thấy thế, Diệp Sơ Dương gật đầu.
“Tất nhiên là đoán được, dù sao chúng tôi có thân phận là ở đó. Nhưng mà điều đáng ăn mừng nhất là, tôi và chú không có quan hệ huyết thống.”
Diệp Sơ Dương nghĩ, vậy là ông trời cho cô trùng sinh một lần là ban ân cho cô.
Với tư cách một người đang nói lời đùa giỡn, Diệp Sơ Dương nghĩ, nếu Diệp Tu Bạch và cô thật sự có quan hệ máu mủ, vậy chuyện này không tốt.
Chẳng qua nếu như thật sự có quan hệ huyết thống, đối phương cũng không phải là Diệp Tu Bạch.
Nói tới nói lui, tha một đống lớn, làm đầu Diệp Sơ Dương muốn choáng luôn.
Cô lắc lắc đầu, giọng điệu vô cùng tùy ý như trước.
“Khi đang cùng chú quen nhau tôi có thể nghĩ đến tình hình hỗn loạn ở trên Weibo lúc này.”
“Nếu như hiện tại có nhiều antifan đang xem trực tiếp như thế, tôi có mấy lời muốn nói rõ một chút. “
“Mấy người có ghét tôi hay không, lại nhiều lời khó nghe, đối với tôi mà nói, thật ra cũng không mất cái gì. Con người trong tôi luôn có cái tâm to lớn, cho nên những lời của mấy người trên cơ bản tôi cũng chẳng quan tâm.”
“Mấy người bảo tôi đi chết, cũng không phải mấy người có dùng chú. So với việc ở chỗ này lãng phí đánh chữ mắng tôi, chẳng bằng đi vào miếu cắm mấy nén hương, khẩn cầu Phật tổ một chút, không chừng còn có ích hơn.”
“Nhưng mặc kệ mấy người làm như thế nào, tình cảm của tôi và chú ấy trước sau vẫn luôn tốt đẹp, chúng tôi cũng sẽ không chia tay.”
“Về phần mấy người muốn, để tôi biến mất khỏi ngành giải trí. Chuyện này còn phải coi tâm trạng của tôi đã, nếu hiện tại tôi nói còn chút hứng thú, có lẽ mấy người không muốn nhìn thấy kết quả.”