Nam Thần Quốc Dân, Cửu Thiếu Xin Thỉnh Giáo (Chú Út Tổng Tài Yêu Không Nào)

Chương 278: Chương 278




Anh ta nhìn thấy hướng Tây Bắc của khách sạn có một pháo đài đang toạ ngay ngắn ở đó, tựa như bảo vệ thần linh vậy, yên tĩnh không chút âm thanh.

Đột nhiên nghe thấy câu nói này của Thịnh Minh, trợ lý đứng bên cạnh anh cũng chau mày bước lên một bước nhìn về vị trí của pháo đài.

Nhìn thấy toà pháo đài đó, trợ lý liền lên tiếng.

“BOSS, cách đây hai tháng khi anh còn đang ở nước F thì chính phủ cho người bê toà pháo đài này tới.”

“Anh nói rõ ra xem nào.” Người đàn ông chau mày nói.

Nghe vậy, trợ lý lập tức bổ sung: “Toà pháo đài này vốn dĩ là ở khu Tây Thành nhưng Tây Thành gần đây dỡ bỏ, tòa pháo đài này lại được lưu giữ từ hàng ngàn đời nay, cũng coi như là văn vật, dĩ nhiên không thể dỡ bỏ rồi. Vì vậy mà cuối cùng người của chính phủ chuyển dịch toà pháo đài sang bên đó.”

Nghe xong, Thịnh Minh liền quay đầu sang nhìn Diệp Sơ Dương hỏi: “Cửu thiếu, liệu có phải là pháo đài này có vấn đề gì không?”

Kỳ thực sự việc đến nước này thì câu hỏi này cũng coi như là câu hỏi ngu ngốc rồi.

Diệp Sơ Dương bỗng nhiên hỏi cái pháo đài này thì nhất định vấn đề nằm ở cái pháo đài đó rồi.

Quả nhiên là như vậy, cậu thiếu niên khẽ cười gật gật đầu.

“Trong phong thuỷ có nhiều loại sát, trong đó có một loại sát gọi là pháo đài sát. Sự hình thành của pháo đài sát đến từ một tòa pháo, pháo có thật có giả, toà nhà cao ốc mà đối diện với chúng sẽ phạm sát.”

“Còn như sát này có ảnh hưởng thế nào thì chính là những cái mà lúc trước Thịnh thiếu nói đến.”

“Khách hàng đến ở khách sạn các anh tính tình nóng nảy, lại còn có chuyện vì tiền mất nghĩa.”

Nghe xong lời của Diệp Sơ Dương, sắc mặt Thịnh Minh thay đổi đột ngột.

Tất nhiên, sắc mặt anh ta thay đổi không phải vì tràng phân tích của Diệp Sơ Dương mà là bốn chữ cuối cùng~~

Vì tiền mất nghĩa.

Thực ra lúc trước khi nói với đám người Diệp Sơ Dương về chuyện mà khách sạn bọn họ gặp phải, anh ta không nói sự thật.

Những đối tác làm ăn lúc trước của bọn họ không phải vô duyên vô cớ mà hủy hợp đồng, nguyên nhân là bởi vì tập đoàn Thịnh Thế của bọn họ khi xử lý một vài sự việc chưa giải quyết ổn thỏa dẫn tới việc những đối tác đó bất mãn với hành vi của bọn họ.

Vì vậy họ mới hủy hợp đồng.

Nhưng những lời này, ngoài bản thân anh ta ra thì cũng chỉ có vài lãnh đạo cấp cao của công ty biết mà thôi.

Vấn đề đây rồi, rốt cuộc là vì sao mà Diệp Sơ Dương biết được?

Cho tới tận thời khắc này, Thịnh Minh mới cảm thấy Diệp Sơ Dương chính là thầy xem phong thuỷ thật sự.

Người đàn ông trẻ tuổi nhìn xoáy vào Diệp Sơ Dương, im lặng hồi lâu cuối cùng cũng lên tiếng hỏi: “Vậy Cửu thiếu à, liệu có cách gì để giải quyết không?”

“Dĩ nhiên là có cách rồi.” Diệp Sơ Dương cười cười rồi hời hợt nói: “Có điều, uy lực của pháo đài sát này quá mạnh, vì vậy cần nhiều đồ dùng cần thiết để hoá sát, còn cần phiền Thịnh thiếu phải đi tìm một chuyến.”

“Cửu thiếu cứ nói.”

“Chuông gió Kỳ Lân, còn cả Vận Tài Đồng Tử hoặc Ngũ Đế Tiền cùng với năm chuỗi hồ lô minh chú nữa.”

Thịnh Minh: “……” Những cái này là cái quái gì vậy? Tại sao trước giờ anh ta chưa từng nghe tới.

Nhìn biểu cảm đực mặt ra của Thịnh Minh, Diệp Sơ Dương chỉ nhún nhún vai cảm thấy vô cùng bất lực nói: “Những thứ này còn cần chính bản thân Thịnh thiếu đi tìm.”

Nghe vậy, Thịnh Minh gật gật đầu: “Tôi biết rồi, thành ý mà.”

Diệp Sơ Dương: “……” Không, những cái này chẳng liên quan gì đến thành ý cả, chỉ là tôi không có mà thôi.

Trong con người Diệp Sơ Dương tuy là một Diệp Sơ hiểu rõ về huyền học, nhưng có những pháp khí cô không hề có. Những thứ đó đều ở Huyền Môn.

Vì vậy thực sự là cảm thấy áy náy.

Việc tìm những thứ này quả thật cô không giúp được.

Nhưng Diệp Sơ Dương tuyệt đối sẽ không nói ra sự thật này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.