Nam Thần Quốc Dân, Cửu Thiếu Xin Thỉnh Giáo (Chú Út Tổng Tài Yêu Không Nào)

Chương 514: Chương 514




59514.Nghĩ một hồi thì Hà Khâm vẫn loại bỏ suy đoán này.

Nhiếp Tử Diệu trông có vẻ trẻ trung nhưng tính tình tên này có chút không bình thường.

Thế nên suy đi tính lại một hồi thì không thể là người trong giới giải trí được.

Ôn Phi Vũ nghe xong lời giải thích này của Hà Khâm thì dường như cảm thấy có lý lắm.

Thế là anh ta gật gật đầu tán thành: “Tôi cảm thấy với thân phận của Diệp Sơ Dương thì người đó e là cũng phải ngang hàng với cậu ta.

Thân phận mà Ôn Phi Vũ nói tới tất nhiên là ám chỉ thân phận Cửu thiếu nhà họ Diệp của Diệp Sơ Dương.

Thân phận như vậy thì kiểu gì cũng phải tìm người ngang cơ mới đúng.

Vậy nên~~~

“Lẽ nào là người nắm quyền hiện nay của Carol?” Ôn Phi Vũ suy đoán.

Hà Khâm im lặng một giây rồi gật đầu lia lịa.

Có khi đúng là như vậy thật.

Trước Diệp Sơ Dương thì quả thật là bọn họ chưa từng thấy star nào được đãi ngộ như vậy ở Carol. Đại diện của mẫu nước hoa Juvenile cũng đến từ người nắm quyền của Carol.

Hơn nữa cũng chính bởi cái quảng cáo này mà Diệp Sơ Dương không chỉ trở thành người đại diện của mẫu nước hoa này mà còn là đại sứ thương hiệu của cả Trung Quốc và toàn châu lục.

Woaaaa.

Vinh dự đặc biệt nhường này không phải bỗng nhiên mà có được dễ dàng, OK?

Vậy nên nhất định là Diệp Sơ Dương có quan hệ đặc biệt với Lance.

Đúng vào lúc hai người đàn ông là Ôn Phi Vũ và Hà Khâm đang bình luận sôi nổi thì Nhiễm Giai Hàm và vợ của Hà Khâm ở bên cạnh đưa mắt nhìn nhau. Ánh mắt của hai người họ loé lên một sự bất lực rồi đồng loạt giật giật ống tay áo của người thương.

Kết quả là hai người đàn ông này vì quá hào hứng nên không hề chú ý tới việc vợ mình đang điên cuồng nhắc nhở.

Mãi cho tới khi một giọng nói trầm vang lên: “Muốn biết bạn trai của Diệp Sơ Dương là ai đến như vậy cơ à. Chi bằng để người biết là tôi đây nói cho các anh nghe.”

Câu nói vừa dứt, Hà Khâm và Ôn Phi Vũ còn chưa kịp định thần.

Đến lúc hai người họ gật đầu nói “OK” thì Hà Khâm mới ngẩng đầu lên nhìn về cậu thiếu niên với sắc mặt nửa cười nửa không đang khoanh tay đứng đằng sau Ôn Phi Vũ.”

Hà Khâm: “……”

Cái đẹt!

Cái quái gì thế này!

Tại sao Diệp Sơ Dương – nhân vật chính mà bọn họ vừa bàn luận xong lại có mặt ở đây!

Tại sao không ai nói cho họ biết sự tình đáng sợ này?

Diệp Sơ Dương đã nghe được bao nhiêu rồi?

Lúc này tâm trạng Hà Khâm vô cùng rối bời. Anh âm thầm liếc Diệp Sơ Dương một cái rồi lại âm thầm thu ánh mắt của mình về, sau đó thì cứ nhìn chằm chằm vào Ôn Phi Vũ.

Ôn Phi Vũ nhìn thấy ánh mắt của Hà Khâm liền chớp chớp mắt hỏi: “Cậu nhìn tôi như vậy làm gì? Tôi biết là tôi đẹp trai rồi, hôm nay cũng rất……”

Chữ “đẹp trai” cuối cùng còn chưa kịp phọt ra thì Ôn Phi Vũ đã nhìn thấy hướng ngón tay của Hà Khâm chỉ về phía sau mình.

Anh ta ngây ra một lúc rồi dường như cảm giác được có gì đấy không ổn cho lắm.

Cuối cùng thì câu nói tự sướng của bản thân lập tức nuốt vào trong bụng rồi vô cùng chậm rãi quay đầu lại.

Quả nhiên là~~~

Cái mà anh ta suy đoán đang xảy ra trước mắt anh ta.

Diệp Sơ Dương hững hờ nhìn anh ta, dáng vẻ đó rõ ràng là đã nghe thấy hết cuộc nói chuyện giữa anh ta và Hà Khâm.

Thế nên~~~

Vấn đề mấu chốt nhất mà Ôn Phi Vũ quan tâm lúc này chính là liệu anh ta có chết không?

Nghĩ tới đây thì Ôn Phi Vũ liền giả vờ ho một tiếng rồi khẽ chào hỏi Diệp Sơ Dương: “Sơ Dương đấy à, cuối cùng cậu cũng tới rồi, tôi chờ cậu lâu lắm rồi đấy.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.