Nam Thần Quốc Dân, Cửu Thiếu Xin Thỉnh Giáo (Chú Út Tổng Tài Yêu Không Nào)

Chương 574: Chương 574




Hai người giương mắt nhìn nhau một hồi, bỗng nhiên Diệp Sơ Dương cảm thấy có chút hụt hẫng.

Cũng đúng.

Cô làm như vậy liệu có phải có thể coi là lừa gạt tình cảm của người ta rồi không?

Lúc trước cô luôn nghĩ là nếu Diệp Tu Bạch biết cô là con gái thì anh sẽ vui lắm, nhưng bây giờ nghĩ lại thì~~~

Nếu Diệp Tu Bạch là gay thì khi biết cô là con gái không biết sẽ tức giận tới mức nào nữa.

Lại còn vui lắm. Mơ đi nhé.

Diệp Sơ Dương càng nghĩ càng chua xót, chua cay tới mức biểu cảm trên mặt trở nên nhăn nhó.

Mạt Tử Nghiên ở bên cạnh thấy bộ dạng của Diệp Sơ Dương như vậy thì trong lòng cô cũng chẳng lấy gì làm vui vẻ. Kể từ khi biết được thân phận thật sự của Diệp Sơ Dương thì quả thật Mạt Tử Nghiêm cảm thấy những năm tháng qua Diệp Sơ Dương sống quá khổ sở.

Cùng xuất thân từ danh gia vọng tộc, dĩ nhiên Mạt Tử Nghiên thông qua lời nói của Diệp Sơ Dương mà đoán ra được nguyên nhân khiến cô phải cải trang làm con trai, suy cho cùng há chẳng phải là vì cái gọi là quyền thừa kế đó sao?

Đau lòng quá, quả thật đau lắm.

Cô đưa tay ra day day ấn đường, suy tư một hồi rồi nói: “Tôi nghĩ là chi bằng cậu tìm cơ hội thăm dò nam nhân của cậu xem. Nếu anh ta thật sự là gay thì chắc chắn sẽ tức giận khi biết cậu là con gái.”

Nghe vậy, Diệp Sơ Dương chỉ có thể gật gật đầu.

“Chuyện này thì cũng chỉ đến đâu hay đến đó được thôi. Có điều tôi cũng tò mò việc cậu còn định giả trai đến bao giờ nữa? Thử hỏi xem có bao nhiêu thiếu nữ bị cậu làm cho si mê điên đảo rồi.”

Mạt Tử Nghiên nghĩ Diệp Sơ Dương cứ gái giả trai như vậy cũng chẳng phải chuyện hay.

Có như nào thì cũng là con gái, sau này nhất định sẽ phải kết hôn. Hơn nữa kể cả Diệp Sơ Dương là người có gia thất rồi thì thiết nghĩ ngày kết hôn cũng chẳng còn xa nữa đâu.

Nếu vậy thiết nghĩ việc khôi phục thân phận con gái cũng là chuyện sớm muộn thôi phải không?

Diệp Sơ Dương sờ sờ cằm ngẫm nghĩ về câu nói của Mạt Tử Nghiên, nghĩ một chặp cô vẫn quyết định có gì nói đấy: “Chuyện này cũng phải đến đâu thì hay đến đó. Có như nào thì cũng phải là sau khi xử lý Bách Minh Nguyệt xong đã.”

Xử lý Bách Minh Nguyệt xong~~~

Đột nhiên nghe thấy câu này, Mạt Tử Nghiên cũng không biết phải nói gì nữa.

Xử lý mẹ ruột của mình, nói ra đơn giản như vậy sao?

Có điều nghĩ kỹ lại thì hình như cũng không có vấn đề gì ghê gớm. Mạt Tử Nghiên tuy không hiểu lắm về cái giới thượng tầng đó của họ nhưng bất luận ra sao thì cái tên Bách Minh Nguyệt như sét đánh bên tai cũng từng nghe qua.

Theo lời đồn thì Bách Minh Nguyệt là con gái nhà họ Bách, thủ đoạn vô cùng lợi hại. Nếu không thì năm đó cũng không chèn ép được cô gái mà Diệp Hành Nhiên yêu để ngồi lên ngôi vị chủ mẫu nhà họ Diệp.

Tuy rằng sau này Diệp Hành Nhiên vì muốn trả thù mà khiến bà ta mất mặt trên mọi phương diện.

Thế nhưng tóm lại, ngoài mảng gia đình thì nếu chỉ tính riêng sự nghiệp, Bách Minh Nguyệt vô cùng thành công.

Vì vậy mà Mạt Tử Nghiên không hề lạ lẫm khi nghe thấy cái tên này.

Cô nhìn chằm chằm vào gương mặt thanh tú của Diệp Sơ Dương rồi hồi tưởng lại các lời đồn về Bách Minh Nguyệt, cuối cùng cô cũng không nói gì, chỉ khẽ chau mày rồi ánh lên sự bất lực trong đôi mắt.

“Bảo vệ cái áo giáp của cậu cho tốt nhé.” Sau cùng, Mạt Tử Nghiên chỉ có thể đưa tay ra vỗ vỗ vai Diệp Sơ Dương thể hiện sự an ủi.

Thấy vậy, Diệp Sơ Dương cũng chỉ có thể gật gật đầu.

Giờ phút này đây, ngoài việc bảo vệ thân phận của mình cho tốt ra thì cô còn có thể làm gì nữa?

Chẳng làm được gì cả.

Hễ nghĩ tới việc nhỡ đâu áo giáp của mình rơi xuống, sau đó Diệp lão lại tức đến mức ảnh hưởng tới sức khoẻ thì khoé miệng Diệp Sơ Dương lại giật giật liên hồi, cô vội vàng rung rung người để những suy nghĩ đáng sợ này rung ra hết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.